Bị Lừa Xuyên Sách, Tôi Cầm Kịch Bản Và Hàng Tích Trữ Xuyên Về Những Năm 70 - Chương 32: --- Anh vợ ở trong quân đội?

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:32:06
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng sớm ngày hôm hối hả đồng việc, hôm nay còn thấy Cố Nhiên nữa, chắc là về đơn vị .

 

Trong lòng cô chút mất mát hiểu vì .

 

Đến ngày thứ ba, Ngô Minh Nguyệt cũng . Cô lề mề đến đồng ruộng, chủ động yêu cầu đến đội sản xuất bốn.

 

là để cho tất cả , cô và Đường Dịch Phàm là một đôi.

 

Đường Dịch Phàm tuy gia cảnh , nhưng vô tích sự nhất trong nhà, nếu thì nhà cũng sẽ tác hợp với Lữ Tri Huệ.

 

Anh rõ ràng là con rơi của gia tộc, giá trị duy nhất là để liên hôn cho gia đình.

 

Giờ đây Lữ Tri Huệ đón , mất giá trị sử dụng. Anh cũng tình cảnh của , nên tiền mang từ nhà nỡ dùng.

 

Ngô Minh Nguyệt dưỡng thương ba ngày, ngày nào cũng nấu riêng cho , nào là gà, nào là trứng, điều khiến lòng.

 

Một mặt sợ hiểu lầm, một mặt chịu nổi những món ăn đạm bạc ở khu thanh niên trí thức, giãy giụa mấy nhưng cuối cùng vẫn giải thích gì.

 

Liên tục mấy ngày, các thanh niên trí thức cũng dần dần thích nghi với cuộc sống hạ hương.

 

Ngày mai là thứ Bảy, ngày thanh niên trí thức nghỉ ngơi. Nam Mạt về nhà liền gian, hôm nay cô thả lỏng một chút.

 

Trong bếp gian, cô lấy canh nấm bồ câu, sườn bò tiêu đen, tôm càng xanh sốt tỏi, rau xà lách xào sẵn từ . Tất cả đều là phần nhỏ, đủ cho Nam Mạt ăn một .

 

Còn lấy một ly sữa khoai môn trân châu ăn tìm một bộ phim để xem.

 

Cô ở đây một nhàn nhã, Cố Nhiên ở quân khu Lan Thị xa xôi đang chút suy sụp.

 

Hôm nay Cố Nhiên đến đơn vị thì gặp Nam Tiêu, tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn hai quyền .

 

Nói là xin nghỉ mấy ngày phép, để thăm em gái đang hạ hương ở thành phố Dương.

 

Nam Tiêu, thành phố Dương, em gái…

 

Cố Nhiên chút hoảng, danh tiếng của trong quân đội cho lắm.

 

Họ tư nhân thường gọi là “Diêm Vương mặt lạnh”, “Quỷ mặt sắt” và thậm chí còn quá đáng hơn là trực tiếp gọi là “Hắc Vô Thường”…

 

Trước đây thể để ý, nhưng bây giờ mặt thể là vợ tương lai của

 

Vẫn cam lòng, hỏi Nam Tiêu,

 

“Em gái ? Tên gì? Quê ở thành phố Dương, thể giúp hỏi thăm tình hình.”

 

“Cảm ơn Đoàn trưởng, em gái tên là Nam Mạt, chắc mới hạ hương mấy ngày.”

 

Vừa , lấy từ trong túi địa chỉ chép từ bức thư, “Địa chỉ hạ hương ở đây.”

 

Cố Nhiên địa chỉ, còn gì mà nghi ngờ nữa, trong làng của họ thanh niên trí thức Nam Mạt thứ hai…

Mèo Dịch Truyện

 

Anh cũng định giấu giếm, thẳng, “Thanh niên trí thức Nam Mạt gặp , ngay trong làng chúng .

 

Cậu yên tâm, cha là đại đội trưởng, lát nữa sẽ một lá thư về, nhờ ông giúp chăm sóc một chút.

 

Còn về chuyện xin nghỉ phép, đợi mấy ngày nữa nhiệm vụ kết thúc, về sẽ phê duyệt cho .”

 

Nam Tiêu mặt đầy vẻ cảm kích, “Vâng! Cảm ơn Đoàn trưởng, phiền và bác trai ạ.” Nói xong chào một cái rời khỏi văn phòng.

 

Sau khi Nam Tiêu , Cố Nhiên liền cầm bút một lá thư cho cha , giải thích mối quan hệ của Nam Tiêu và Nam Mạt, nhờ họ chăm sóc Nam Mạt nhiều hơn.

 

Đây là vì cấp của , chứ vì tư lợi cá nhân của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-lua-xuyen-sach-toi-cam-kich-ban-va-hang-tich-tru-xuyen-ve-nhung-nam-70/chuong-32-anh-vo-o-trong-quan-doi.html.]

 

“Tiểu Mạt, dậy ?” Nam Mạt tiếng gọi của Lục Viên Viên đ.á.n.h thức.

 

Đẩy cửa sổ cô gái nhỏ mặc váy ở cổng sân.

 

“Viên Viên, sớm quá ?”

 

“Tiểu Mạt, nhanh dậy , khó khăn lắm mới nghỉ, chúng bộ nhé, mời ăn bánh bao nhân thịt lớn ở tiệm ăn quốc doanh.”

 

“Ôi chao ~ thôi. Cậu gọi Nhược Nam và trai , lát nữa .”

 

“Vậy nhanh lên đấy nhé!” Vừa , Lục Viên Viên hưng phấn về phía phòng Trần Nhược Nam.

 

Nam Mạt gian uống một ly nước linh tuyền để tỉnh táo mới bắt đầu vệ sinh cá nhân.

 

Trong phòng đồ, cô chọn một chiếc váy liền kiểu Broderie màu xanh nhạt cổ trắng, đôi giày vải trắng tinh mới, khỏi gian.

 

Cô búi một mái tóc đuôi ngựa cao, đeo một chiếc túi xách chéo nhỏ màu trắng gạo, cửa thấy ba đang đợi ở cổng.

 

Lục Viên Viên thấy Nam Mạt liền thúc giục, “Đi nhanh nhanh, đợi nổi nữa .”

 

Quãng đường bộ bốn năm mươi phút, mấy cũng thấy mệt, họ ăn sáng ở tiệm ăn quốc doanh.

 

Nam Mạt đến chỗ “chú” để lấy đồ, còn ba Lục Viên Viên thì hẹn xem phim, giữa trưa vẫn sẽ hội họp ở tiệm ăn quốc doanh.

 

Nam Mạt thẳng về phía chợ đen, gần đến nơi thì gian, khi là bà Tôn.

 

Lần hàng giao cho Cố Tam tăng thêm lượng.

 

1000 cân gạo trắng, 1000 cân bột mì trắng, 500 cân thịt heo, 500 gói mì sợi.

 

Ngoài còn sắp xếp 100 chiếc đồng hồ, 100 cái radio, 100 chiếc xe đạp hiệu Phượng Hoàng, 100 cái máy khâu.

 

Ra khỏi chợ đen, Nam Mạt gian quần áo của đến bưu điện.

 

“Chị ơi, em mua một ít tem, chị thể lấy hết cho em xem ?” Vừa , cô nắm một nắm kẹo sữa Đại Bạch Thỏ từ trong túi , nhét tay cô .

 

“Chị ơi, cầm lấy ăn cho ngọt miệng ạ.”

 

“Này cô bé…” Miệng thì , nhưng tay nhét túi .

 

“Đợi chút, chị lấy cho em.”

 

Nam Mạt thấy “Sơn Hà Nhất Phiến Hồng” và “tem Khỉ”. Nghĩ cũng , những con tem đó đều là bản tuyệt chủng, mà dễ mua .

 

Thế là cô tùy ý chọn hai mươi mấy bản tem mua.

 

“Chị ơi, em thích sưu tập tem, tem thì giữ cho em nhé.”

 

Vừa , cô lấy lá thư gửi cho từ trong túi .

 

“Nam Mạt? Vừa , thư của cô đây.”

 

Nhận lấy phong thư, cô phát hiện là trai Nam Tiêu gửi cho cô, xem nhận tin cô hạ hương nên gửi thẳng đến đây.

 

Chỉ là địa chỉ phong thư quen mắt đến thế?

 

Không nghĩ nữa, về nhà xem.

 

Cất thư xong, cô về phía hợp tác xã mua bán, cô xem thử thể phát triển thêm một “tuyến ” nữa

 

 

Loading...