Những tiếng thở dốc của cả hai quấn quýt , duy trì lâu, lâu...
Như một chất độc c.h.ế.t , khiến cả hai thể kiềm chế.
Thì khi yêu , cảm xúc là như .
Cuối cùng dừng , môi Cố Nhiên nóng bỏng hôn lên giọt nước trong suốt tràn từ khóe mắt ửng hồng của Nam Mạt: "Còn đau ?"
Nam Mạt lắc đầu, làn da ửng hồng mỏng manh, ôm lấy cổ : "Nóng quá... em tắm."
Cố Nhiên rút , ôm Nam Mạt bổng lên, nước trong bồn tắm vẫn giữ nguyên nhiệt độ ban đầu.
Đợi hai thu dọn xong khỏi phòng tắm là hai tiếng , Nam Mạt mệt đến mức ngón tay cũng thể nhấc lên .
Ý niệm động, hai khỏi gian trở về tân phòng.
Cố Nhiên nhanh chóng bế Nam Mạt trở giường, đắp chăn cho cô, lấy quần áo trong tủ mặc cho cô, đó mới trở giường ôm Nam Mạt chìm giấc ngủ.
Sáng sớm, Nam Mạt dần dần tỉnh , mở mắt thấy Cố Nhiên đang nhắm mắt.
Cô dùng ngón tay vuốt ve mày mắt một cách vô thức, Cố Nhiên đưa tay nắm lấy bàn tay đang loạn của cô, mở lời: "Đừng động."
"Anh tỉnh lúc nào ?"
Cố Nhiên mở mắt , ôm cô lòng: "Tỉnh một lúc , dậy ?"
“Ừm, dậy nữa là cho đấy.” Vừa , rút tay , dậy mặc quần áo.
Đợi hai rửa mặt xong xuôi xuất hiện ở sân, vợ chồng Nam Tiêu và Cố Bảo Lâm trong phòng khách uống .
Nam Tiêu nhướn mày, hai , “Dậy ?”
Lâm Thụy Phương sợ hai ngại ngùng, “Đói chứ gì, bữa sáng của vẫn còn giữ nóng trong nồi, lấy nhé.”
“Mẹ đừng bận nữa, với cha cứ chuyện thêm với con , chúng con tự ăn.” Nam Mạt kéo Cố Nhiên thẳng về phía bếp.
Cố Nhiên cô kéo , Nam Mạt đầu lườm một cái, “Anh còn , đều tại đấy!”
“Tại , tại .” Cố Nhiên càng vui vẻ hơn.
Ăn sáng xong hai đến công xã thị trấn lấy giấy đăng ký kết hôn, giới thiệu Cố Tam cho Trương Kiến Hồng.
Trở về tiểu viện để một lô hàng, hai đạp xe về Đại đội Hướng Dương.
Buổi tối, Lâm Thụy Phương và Cố Bảo Lâm ở trong bếp chuẩn cơm canh cho ba ăn tàu hỏa ngày mai.
Cố Nhiên và Nam Mạt định đến giúp, nhưng hai ngăn .
“Vào bộ đội chăm sóc Tiểu Mạt thật , rõ ?” Lâm Thụy Phương dặn dò.
“Sau vợ , lúc nhiệm vụ càng chú ý an .
Cha mong con lập công lớn, chỉ mong hai đứa đều bình an.
Có chuyện gì thì thư về, nếu kịp thư thì gọi điện.” Cố Bảo Lâm cũng ở một bên dặn dò.
Cố Nhiên gật đầu đáp từng lời.
“Mẹ, ảnh rửa xong ngày để Tẫn mang từ thị trấn về, con với , phần của cha vợ con cũng sẽ gửi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-lua-xuyen-sach-toi-cam-kich-ban-va-hang-tich-tru-xuyen-ve-nhung-nam-70/chuong-82-ve-quan-doi.html.]
Về đến phòng, Nam Mạt sắp xếp hai chiếc vali, “Mang bấy nhiêu thôi nhé, đến lúc đó xem còn thiếu gì thì lấy từ gian , ai hỏi thì là nhà gửi từ quê lên.”
“Được, cứ đến đó xem tính, đến lúc chuyển đồ nội thất thì để lên xe tải mang cùng.”
Vừa , Cố Nhiên định ôm Nam Mạt, nhưng cô đẩy , “Đừng đùa, ngày mai còn bắt tàu hỏa nữa, em ngủ sớm.”
Cố Nhiên bật , “Mạt Mạt nghĩ gì thế, chỉ ôm em ngủ thôi mà.”
“Anh dám nghĩ gì ?”
“Có nghĩ, nhưng nhịn .” Anh hôn lên má cô, “Thôi trêu em nữa, ngủ .”
Sáng sớm hôm , hai Nam Mạt rửa mặt xong , thấy ba Lục Viên Viên ở trong phòng khách .
“Mấy dậy sớm thế gì?” Nam Mạt ngạc nhiên ba .
“Đưa tiễn chứ .” Lục Viên Viên đưa gói vải trong tay qua, “Nè, Nhược Nam chuẩn bánh bao và trứng cho hai đấy.”
Nam Mạt hai tay đón lấy, phát hiện vẫn còn nóng hổi, Trần Nhược Nam, “Cậu ngủ cả đêm ? Sao vẫn còn nóng thế .”
“Mấy cái bánh bao mà cũng cần thức khuya ? Cứ cầm lấy mà ăn , chỉ chút việc thôi, nguyên liệu là do Lục Viên Viên và Hồ Minh Lượng cung cấp.”
Nam Mạt tiến lên ôm lấy hai , sang Hồ Minh Lượng , “Cảm ơn nhé. Tết nghỉ thì về thăm mấy .”
Lại Lục Viên Viên và Trần Nhược Nam, “Rảnh thì đến phòng lấy đồ nhé, để dành cho hai .”
Hai cũng khách sáo, dặn dò vài câu, ba lên máy kéo rời .
Hai ngày , 3 giờ chiều, tàu hỏa đến Lan Thị, Cố Nhiên và Nam Tiêu xách hành lý cùng Nam Mạt khỏi nhà ga.
“Đoàn trưởng Cố, Trại trưởng Nam, ở đây!” Một thanh niên mặc quân phục reo lên.
Ba tiếng tới, thanh niên thấy Nam Mạt chào, “Chào chị dâu! Em là Vũ Ấp, lính cần vụ của đoàn trưởng Cố.”
Nam Mạt gật đầu, “Chào Vũ Ấp, phiền đến đón chúng .”
Đoàn trưởng Cố thấy Vũ Ấp cũng khôi phục khí thế trong quân đội, nhếch cằm, “Dẫn đường , gì về .”
“Rõ!”
Nam Mạt nhướn mày Cố Nhiên, Nam Tiêu ở một bên chỉ thấy buồn , Hắc Vô Thường bại lộ nhỉ.
Xe chạy hơn một tiếng mới quân khu, khi thủ tục đăng ký ở cổng, xe trực tiếp dừng cửa một tiểu viện.
Cố Nhiên dắt Nam Mạt xuống xe, đưa cô tiểu viện, “Mạt Mạt, bên trong bây giờ ngoài một cái giường thì đồ đạc gì khác, còn hai ngày nghỉ, ngày mai đưa em mua.”
Hai đang định nhà thì một phụ nữ trông nhanh nhẹn từ sân viện bên cạnh .
“Đoàn trưởng Cố, đưa vợ về hả?”
“Chị dâu, đây là bạn đời của , Nam Mạt.”
Quay sang Nam Mạt giới thiệu, “Mạt Mạt, chị dâu là bạn đời của Chính ủy Khương.”
Nam Mạt Cố Nhiên giới thiệu như , xem chị dâu . Thế là cô cũng chào, “Chào chị dâu.”
Tần Diệp gật đầu, “Chào Nam Mạt, là Tần Diệp. Mới về nhà chắc còn nhiều thứ dọn dẹp, mau .
Sau chúng là hàng xóm , rảnh rỗi thì ghé nhà chị chơi nhé.”
Mèo Dịch Truyện