Bị Lừa Xuyên Sách, Tôi Cầm Kịch Bản Và Hàng Tích Trữ Xuyên Về Những Năm 70 - Chương 86:: Đi làm nhiệm vụ ---

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:33:11
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vì sáng hôm còn huấn luyện, mấy đều uống rượu, bữa tối kết thúc 8 giờ.

 

Trong thời gian dùng bữa, Nam Mạt và Kỷ Niệm cũng hiểu thêm về , thể hai về tính cách thực sự giống .

 

Cả hai đều mang một vẻ thanh lãnh, dễ ghét bỏ nhưng vô cùng chân thành. Ngay cả Nam Mạt đôi khi cũng cảm thấy tính cách đầy mâu thuẫn.

 

Một mặt, cô sợ hãi việc giao tiếp với khác, và cảm thấy chán ghét sâu sắc các hoạt động xã giao. Cô luôn cố gắng tránh xa những ồn ào và phiền phức, thà một đắm chìm trong thế giới riêng của .

 

Tuy nhiên, mặt khác, khi cô gặp những và việc mà cô hề bài xích, cô như biến thành một khác. Cô thể thể hiện sự chu đáo và tinh tế đáng kinh ngạc, khả năng xử lý chi tiết một cách hảo.

 

Dù là đối nhân xử thế giải quyết công việc, cô đều thể việc một cách vẹn , khiến khác thể tìm một chút lầm nào.

 

Cảm giác cũng thể hiện rõ ràng ở Kỷ Niệm, lẽ là do tính cách, chỉ trong một bữa ăn mà hai thiết lập tình bạn.

 

Sau khi về, hai vợ chồng dọn dẹp trong bếp, Nam Mạt ném hết bát đĩa máy rửa bát trong gian. Phần còn cô để Cố Nhiên xử lý.

 

Rửa mặt xong trở về giường, gần 10 giờ. Nghĩ đến việc sáng mai dậy sớm, hai nhanh chóng chìm giấc ngủ.

 

Không cần chuông báo thức, Cố Nhiên thức dậy 5 giờ, nhẹ nhàng xuống giường, đắp chăn cho Nam Mạt.

Mèo Dịch Truyện

 

Anh dậy rửa mặt, bếp lấy hộp cơm Nam Mạt chuẩn cho tối hôm đến doanh trại.

 

Nam Mạt gần 10 giờ trưa mới tỉnh, mở cửa sổ cô thấy Lan thị còn lạnh hơn Dương thị.

 

Cô rùng một cái, lấy từ gian một chiếc áo khoác len dày màu xám đậm dài tay khoác , chuẩn xuống bếp dùng bếp than nấu một ít chè đậu đỏ táo tàu.

 

Mặc dù trong gian thì tiện hơn, nhưng bây giờ trời lạnh , dùng bếp than nấu chè ngọt trong phòng khách thật là hợp cảnh.

 

"Tiểu Mạt, em nhà ?" Giọng Tần Diệp vang lên ngoài sân.

 

"Dạ, em ngay đây."

 

"Ưm... nhà em nấu thơm thật đấy." Tần Diệp nhà ngửi thấy một mùi thơm nồng nàn, ngọt ngào của đậu và táo tàu, bếp than đốt khiến căn nhà ấm cúng.

 

"Chị dâu đến đúng lúc, giúp em nếm thử xem." Vừa Nam Mạt múc cho Tần Diệp một bát.

 

Tần Diệp nhận lấy, uống một ngụm, giơ ngón cái lên khen: "Em là Hải thị, chắc trải qua mùa thu ở vùng Tây Bắc bao giờ nhỉ. Chị và ông Khương đều là Chiết Giang, năm đầu tiên đến đây cũng quen ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-lua-xuyen-sach-toi-cam-kich-ban-va-hang-tich-tru-xuyen-ve-nhung-nam-70/chuong-86-di-lam-nhiem-vu.html.]

 

, hôm nay chị đến tìm em là hỏi, ngày mai chúng sang làng bên mua thịt dê, em ?"

 

Nam Mạt thấy thịt dê là mắt sáng rỡ: "Đi ạ. Mai mấy giờ thì ?"

 

"Phải xuất phát từ sáng sớm, tuy là làng bên, nhưng cũng gần , chúng sẽ bằng xe đưa đón của doanh trại."

 

"Dạ !"

 

3.Hai chuyện cả buổi chiều, Tần Diệp kể cho cô nhiều chuyện ở khu gia thuộc, ngoài một tên Lưu Chiêu Đệ thì cũng gì đặc biệt. Phần lớn các vợ lính đều đoàn kết, cũng quá nhiều chuyện lạ lùng, doanh trại kỷ luật nghiêm minh, đa đều an phận thủ thường, đóng cửa sống cuộc sống riêng của .

 

Nhắc đến Lưu Chiêu Đệ, Tần Diệp liền mở hộp thoại: "Cái Lưu Chiêu Đệ đó em nên tránh xa cô , cái miệng đó chẳng câu nào lọt tai cả.

 

Năm ngoái cô còn buôn chuyện về nhà sư trưởng Tưởng, rằng việc sư trưởng Tưởng thăng chức là nhờ nhà con dâu ông , chung là khó . Vợ phó sư trưởng Trần chuyện còn ầm ĩ đến quân bộ. Để giải quyết việc , quân bộ đặc biệt thông báo công khai lý do thăng chức. Sau đó còn cử đến khu gia thuộc điều tra xem ai truyền tin đồn, cuối cùng tra là Lưu Chiêu Đệ. Hồng Diệu Vũ suýt chút nữa vì chuyện mà ly hôn với cô và tự nguyện xin xuất ngũ, vẫn là phó sư trưởng Trần mặt hòa giải, hai mới lành, nhưng vẫn giáng cấp."

 

Nam Mạt mà ngớ , khu gia thuộc còn loại nữa .

 

"Khi cô mới đến, còn khá thương hại, gầy đến nỗi hình , ở nhà đẻ chịu nhiều khổ sở. Người vợ là do Hồng Diệu Vũ thấy quanh năm về nhà, gần 30 tuổi tìm vợ nên tự ý tìm cho . Vừa kết hôn thì đón đến doanh trại, ban đầu còn khá , bắt đầu khắp nơi."

 

Hai chuyện cả buổi chiều, đến gần 3 giờ Tần Diệp mới về. Tần Diệp , Nam Mạt liền bắt đầu bữa tối.

 

Trước đây là cô ở đây, giờ cô đến , thể để Cố Nhiên tiếp tục ăn ở căng tin .

 

Cô nấu một nồi gà kho khoai tây, nặn vài viên thịt nhỏ một bát canh thịt viên rau cải, xào một đĩa mướp hương.

 

Vừa lúc cơm dọn lên bàn, Cố Nhiên và Nam Tiêu đến.

 

"Ưm, em gái thật là , về cơm nóng hổi để ăn." Nam Tiêu nhà cứ như về nhà , bếp rửa tay, tự múc cơm bắt đầu ăn.

 

Cố Nhiên rửa tay xong, bưng cơm của và Nam Mạt : "Mạt Mạt, thông báo nhiệm vụ của doanh trại xuống , ngày sẽ xuất phát. Em ở nhà một buồn thì tìm chị Tần trò chuyện, hoặc thể thành phố dạo chơi. Tối ngủ nhớ khóa cửa , chuyện gì thì tìm Trương Tuấn, ."

 

Nam Mạt xong liền sững : "Phải mấy ngày? Có nguy hiểm ?"

 

Cố Nhiên Mạt Mạt đang lo lắng, xoa đầu cô: "Sẽ nguy hiểm , thời gian cụ thể về thì , sẽ cố gắng thành nhiệm vụ và về sớm nhất thể."

 

Nam Tiêu cũng ở bên cạnh an ủi: "Đây chẳng là chuyện thường xuyên , nguy hiểm gì , em cứ yên tâm ở nhà ăn ngon ngủ yên, đợi bọn về là ."

 

 

Loading...