Bị Lừa Xuyên Sách, Tôi Cầm Kịch Bản Và Hàng Tích Trữ Xuyên Về Những Năm 70 - Chương 98: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:33:24
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kim Bài Miễn Tử

 

Tiễn ba Tần Diệp , Nam Mạt dọn dẹp sạch sẽ phòng khách bếp nhóm bếp đun nước, còn thì lấy cơm từ gian bắt đầu ăn.

 

Bây giờ cô cơ bản đều nấu ăn trong gian, mỗi nấu là nấu lượng cho bốn năm bữa. Nấu xong cả nồi lẫn bát đều thể nhét máy rửa bát.

 

Bên ngoài, dù dọn dẹp nhà bếp bao nhiêu cô cũng quen .

 

Ăn cơm xong, nước nóng trong nồi cũng sẽ lãng phí, cô dùng nó lau chùi khắp trong ngoài nhà một lượt.

 

Dọn dẹp nhà cửa xong, ăn một bát súp đậu đỏ ngọt ngào mềm mịn, tiếp tục sự nghiệp thủ công vĩ đại của .

 

Mục tiêu cuối cùng của cô là để con gái từ nhỏ thể mặc những bộ quần áo do cô tự tay .

 

Ban đầu cô chỉ thể những chiếc yếm đơn giản nhất, đến bây giờ thể theo bản vẽ để tạo những chiếc áo sơ mi nhỏ kiểu dáng đơn giản.

 

“Cộc cộc.” Cố Nhiên dựa nghiêng cửa, gõ cửa tạo tiếng động để nhắc Nam Mạt rằng về.

 

“Đói ?” Nam Mạt tập trung động tác trong tay, ngẩng đầu hỏi.

 

“Tạm .” Cố Nhiên nhà, ghé sát hỏi, “Nam đại sư hôm nay món gì thế?”

 

Nam Mạt trưng bày “tác phẩm” tay cho Cố Nhiên xem, “Có ?”

 

Cố Nhiên nhướng mày, tấm vải hoa tay Nam Mạt, nghiêng đầu suy tư đoán, “Váy nhỏ?”

 

Thấy Cố Nhiên đoán , cô tặng một nụ , “Thông minh! Đi thôi, ăn cơm .”

 

“Lát nữa Nam Tiêu sẽ qua ăn cơm, chúng chờ .”

 

Nghe Nam Mạt gật đầu, định quần áo, thì Cố Nhiên nắm tay kéo đến phòng khách,

 

“Em cho mắt nghỉ ngơi chút . Lại đây xem đồ gửi cho chúng .”

 

Trong phòng khách một gói hàng khổng lồ đặt sàn, “Nhiều thế ?”

 

Cố Nhiên cũng lắc đầu, “Anh lính bao nhiêu năm, còn bao giờ gửi đồ cho , chấm cái phúc của em đấy.”

 

“Đương nhiên , .” Nói đưa cho Cố Nhiên một cây kéo.

 

Trong gói hàng óc ch.ó rang, hạt thông, hạt phỉ, nấm phỉ khô, mộc nhĩ đen, mộc nhĩ trắng. Một gói lớn lê đông lạnh, một gói lớn lạp xưởng đỏ. Còn một gói nhỏ tuyết cáp, trong hộp nhỏ còn đựng một củ nhân sâm.

 

“Sao cả nhân sâm? Anh với là ở đây chúng đủ thứ ?” Nam Mạt đầy ắp đồ bàn và bàn ăn mà chút cảm động.

 

Lão thái bà nhỏ tích trữ ngần thứ, chắc tốn ít công sức.

 

“Nói cũng vô ích thôi, cứ để , những thứ trong lòng thấy vui vẻ mà.”

 

Nam Mạt thu dọn từng món đồ, “Tết nhất gửi thêm tiền về nhà, ngần thứ chắc chắn bố tiêu ít.”

 

Cố Nhiên ôm cô từ phía , “Vợ ơi, em thật .”

 

Nam Tiêu lúc từ ngoài cửa bước liền thấy cảnh tượng đó, “Ối chao ~ hai chú ý một chút, ở đây còn một sống sờ sờ .”

 

Nam Mạt lườm một cái, “Sau Viên Viên kết hôn với , sẽ ngày ngày ở nhà mà canh chừng .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-lua-xuyen-sach-toi-cam-kich-ban-va-hang-tich-tru-xuyen-ve-nhung-nam-70/chuong-98.html.]

“Ê! Chị canh chừng , giấy điều động của Cố Nhiên về , sang năm hai sẽ Kinh thành đó.”

 

Nam Mạt đầu Cố Nhiên, “Thật ?”

 

Cố Nhiên xoa đầu cô, “Vui thế ?”

 

“Vui chứ!” Nói nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc bàn, từ bếp mang cơm , sắp xếp cho hai ăn.

 

“Hai chuyện nhà Hồng Diệu Võ ?”

 

“Nghe , cả nhà chẳng ai bình thường cả.” Nam Tiêu Nam Mạt, “Không sự đồng hành của chúng , khỏi cổng quân đội, ?”

 

Nam Mạt để tâm, “Sao? Bọn họ thật sự thể đến tìm .”

 

Cố Nhiên gắp một miếng sườn xào chua ngọt bát Nam Mạt, , “Em trai của Lưu Chiêu Đệ bệnh tâm thần, đến là mang theo giấy khám bệnh của bệnh viện. Em bây giờ đang mang thai, cẩn thận chút thì hơn.”

 

Chuyện quả thật Nam Mạt ngờ tới, trách dám loạn ở quân đội, đây là mang theo kim bài miễn tử đến mà.

 

——————————

 

Mèo Dịch Truyện

Chớp mắt mười mấy ngày trôi qua, Nam Mạt gần 4 tháng , hai ngày nay bụng to lên ít.

 

Đồ ngủ rộng rãi cũng che bụng bầu của cô, cô lấy từ gian những bộ quần áo bà bầu mặc cả trong lẫn ngoài mặc .

 

Đổ đầy một bình giữ nhiệt lớn nước suối linh nóng, đổ xong thì Cố Nhiên , cô chỉ ngón tay mấy thứ bàn ý bảo Cố Nhiên xách lên.

 

Chưa đợi Cố Nhiên dìu, Nam Mạt nhanh chóng ngoài, Trương Tuấn và Nam Tiêu đang trong xe, thấy Nam Mạt đến, Nam Tiêu vội vàng xuống xe mở cửa cho cô.

 

Vừa dìu Nam Mạt lên xe, “Em thể chậm chút , đang m.a.n.g t.h.a.i mà .”

 

Nam Mạt lườm một cái, “Trời lạnh thế , ở ngoài thêm một giây cũng , chạy là coi trọng cái bụng của lắm .”

 

Đợi Cố Nhiên lên xe, cả nhóm lái xe về phía bệnh viện.

 

“Lục Chủ nhiệm, chúng cháu đến ạ.” Nam Mạt chào Lục Chủ nhiệm.

 

“Đến ? Dạo thế nào?” Lục Chủ nhiệm đặt tay lên cổ tay Nam Mạt để bắt mạch.

 

“Ăn ngủ , chỉ là bụng lớn hơn so với m.a.n.g t.h.a.i bốn tháng khác thôi.”

 

Lục Chủ nhiệm nhíu mày cẩn thận bắt mạch, Cố Nhiên và Nam Tiêu dáng vẻ của Lục Chủ nhiệm mà dám thở mạnh, chỉ sợ bà nhầm.

 

“Ừm, quả thật hai. Thai tượng định, mạnh mẽ lực. Rất , .”

 

Nam Mạt ban đầu chỉ nghi ngờ mang song thai, giờ Lục Chủ nhiệm xác nhận, trong lòng vui mừng khôn xiết.

 

Cố Nhiên bắt đầu mười vạn câu hỏi vì , “Mang song thai nguy hiểm ạ? Chúng cháu bình thường cần chú ý điều gì?”

 

“Sức khỏe Nam Mạt khá , bình thường cũng cần đặc biệt chú ý gì.

 

Cố gắng ăn ít chia nhiều bữa, ăn nhiều đồ bổ dưỡng, nhưng cũng đừng quá độ, thai nhi quá lớn sẽ lợi cho việc sinh nở.

 

Chú ý nghỉ ngơi nhiều, mỗi ngày nhất nên ngủ đủ 10 tiếng. Cũng thể cứ mãi động, ngủ dậy cũng cần vận động thích hợp.”

 

Cố Nhiên một bên cầm bút ghi chép, Nam Tiêu một bên mà thấy thể coi nổi, Đoàn trưởng Cố còn não nữa ? Chuyện nhỏ còn cần bút ?

 

 

Loading...