Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 134

Cập nhật lúc: 2025-11-17 12:46:01
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60KknvO1kD

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Chưa cần đến những điều khác, chỉ riêng điều cuối cùng (chế độ dưỡng lão) ăn đứt tất cả những chủ nhà khác, ai thể đến bước .

Huống hồ, Mộc Vãn Tình còn bao bộ chi phí chữa bệnh, cho phép họ tự chuộc , trả tự do.

Thời buổi khám bệnh đắt đỏ, chỉ cần một trận bệnh cũng thể tán gia bại sản. Những ở đây đều thấm thía điều đó. Bọn họ khó mà tìm chủ nhà nào hào phóng hơn thế .

Nếu cuộc sống quá , cũng cần cưỡng cầu chuộc gì, dù ngày tháng của dân thường cũng chẳng sung sướng gì.

Một hồi ân uy đều dùng, đều tâm phục khẩu phục tỏ lòng trung thành.

Mộc nhị phu nhân cũng từng là chủ mẫu, nhị phòng dù vô dụng đến cũng vài nô tỳ, nên bà cũng kinh nghiệm quản lý.

Ngay ngày đầu tiên, bà tập trung , tuyên bố mấy quy tắc trong nhà, yêu cầu tuân thủ. Sau mấy ngày huấn luyện ban đầu, việc cũng coi như thuận tay, trong nhà bắt đầu nề nếp, ai việc nấy.

Thấy họ mua nô tỳ, các tộc nhân khác cũng học theo, mua ít , trông gia tộc càng thêm đông đúc, thịnh vượng.

Còn Mộc Vãn Tình thì bận rộn chuyện trường học. Nhà trẻ dành cho trẻ em từ ba đến bảy tuổi. Vốn dĩ nên bắt đầu từ năm tuổi, nhưng hiện tại ai nấy đều bận rộn, thời gian trông con, bằng cứ gom bọn trẻ chơi chung.

, trẻ ba bốn tuổi xếp lớp mầm, chỉ cần sắp xếp vài bảo mẫu, chọn mấy phụ nữ hiền lành trong tộc trông chừng là .

Từ năm tuổi là bắt đầu vỡ lòng, mở một lớp riêng. Mộc Vãn Tình chọn mãi mới hai giáo viên. Trong tộc một vị đồng sinh, thi tú tài mãi đỗ, nhưng nhân phẩm chính trực, chỉ là việc nhanh nhạy, nên nàng điều ông qua dạy vỡ lòng cho bọn trẻ.

Một giáo viên khác là một lão binh xuất ngũ mời từ bên ngoài, chút võ vẽ, đủ để đặt nền móng cho bọn trẻ.

Nửa ngày học văn, nửa ngày học võ. Nàng cũng mong họ học thành tựu gì to tát, chủ yếu là vận động nhiều cho ít bệnh tật.

Điều nàng đau đầu là trường học (thư viện). Trường học cũng điều chỉnh , chia bốn lớp Giáp, Ất, Bính, Đinh, phân lớp dựa theo kết quả kiểm tra đầu .

Thư Sách

Như , cần ít nhất bốn giáo viên. Tìm giáo viên trình độ ở Lương Thành chuyện dễ. Phải là, vùng biên ải xa xôi chuộng võ, nên việc văn , trường huyện chỉ chín học sinh!

Mộc thị nhất tộc chỉ duy nhất một tú tài, miễn cưỡng dạy lớp Đinh. Trong bữa cơm gia đình, nàng nhịn mà than thở, đây chính là hậu quả của việc chịu sách.

Mộc nhị gia cũng học hành chẳng gì, dạy ai . Ông ngẩng đầu lên khỏi bát cơm: “Tình nhi, là tìm Phương gia thử xem? Trường học của Phương gia vẫn đấy.”

Một câu bừng tỉnh trong mộng. , Phương gia chủ chính là tiến sĩ xuất đàng hoàng, đại thiếu gia Phương gia cũng là tiến sĩ nhị bảng.

Mộc Vãn Tình sáng mắt lên: “Cha, cha thông minh quá! Không hổ là cha của con!”

Mộc nhị gia ngây ngô, chút tự hào: “Đó là đương nhiên, con gái thông minh thì cha thể ngốc ?”

Trước đây, ông nhốt trong một gian chật hẹp, gì cũng chỉ trích, lâu dần ông cũng cảm thấy là đồ vô dụng, cái gì cũng .

suốt chặng đường , ông trải qua nhiều, thường xuyên Mộc Vãn Tình điều việc.

Mộc Vãn Tình thường xuyên cố ý hoặc vô tình dẫn dắt ông, hễ ông tiến bộ là nàng khen ngợi hết lời, đủ các kiểu "thổi cầu vồng".

Mộc nhị gia dần trở nên tự tin, ông tiến bộ nhiều. Từ chỗ cái gì cũng hiểu, đến nay ông thể chấp hành hảo ý của Mộc Vãn Tình.

Huống hồ, ông còn một cô con gái "yêu nghiệt", quyết để một ai nhàn rỗi, vật tận dụng, tận tài.

Cho dù " thẳng" (an phận), nhưng con là động vật xã hội, xung quanh đều nỗ lực như , thể mặt dày "cá mặn" (kẻ lười biếng) ? Phải "cuốn" theo thôi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-134.html.]

Thế là, đều nỗ lực, cả gia tộc dấu hiệu hưng thịnh, phát đạt.

Ăn cơm tối xong, cả nhà quây quần tính sổ sách. Hai trai phụ trách tính sổ, vợ chồng Mộc nhị gia phụ trách đếm tiền, Mộc Vãn Tình ở bên cạnh kiểm tra sai sót. Đây là thời điểm vui vẻ nhất của cả nhà.

“Hôm nay tổng doanh thu là 170 lượng, trừ nhân công và chi phí, lợi nhuận là 98 lượng.”

Đây là doanh thu của ba cửa hàng. Ngày nào cũng đắt khách, bất kể là đồ kho, sữa, đồ ngọt bánh trứng gà, đều bán chạy.

Trà sữa và đồ ngọt xem là những món mới lạ, các nữ quyến nhà quan viên yêu thích, ngày nào cũng cho hạ nhân đến xếp hàng mua.

Bánh trứng gà thì mềm mại, thơm ngọt, già và trẻ con đều thích ăn. Còn đồ kho thì tệp khách hàng rộng hơn, luôn món hợp khẩu vị.

Cả nhà đều vui mừng khôn xiết, đây là tiền kiếm bằng chính đôi tay của .

Mộc nhị gia vui vẻ tính toán: “Một ngày gần một trăm lượng, một tháng là ba ngàn lượng, một năm là ba vạn sáu ngàn lượng. Kiếm tiền dễ thật, thảo nào các thương nhân vắt óc suy nghĩ để buôn.”

Mộc nhị phu nhân mệt vui. Con cái và phu quân mỗi một việc, chuyện ăn trong nhà đều giao hết cho bà.

“Chỉ là mệt quá. Tình nhi, để Thanh Liên và Thanh Hà phân công quản lý hai cửa hàng, con thấy thế nào?”

Thanh Liên và Thanh Hà là hai cô con gái nhà họ Ngô, mỗi sở trường riêng. Mộc nhị phu nhân thích, nên cố ý đặt cho họ cái tên thật . Khế ước bán đang trong tay, dùng vẫn yên tâm hơn là thuê ngoài.

Mộc Vãn Tình gật đầu: “Được ạ. Quán sữa và quán bánh trứng gà cứ giao cho họ . Mẹ chỉ cần nắm giữ công thức nước kho là . Cứ đề bạt những việc bên lên cửa hàng trưởng, cho họ một ít phần trăm hoa hồng. Như sẽ nhàn hơn nhiều. Nếu bận quá thì cứ thuê thêm .”

Nước kho cũ mỗi ngày chỉ cần cho thêm nguyên liệu mới , thành một nồi nước kho ngon.

Còn sổ sách thì càng cần lo lắng. Mỗi ngày cả nhà đều quyết toán như thế , thể xảy sai sót gì. Bao nhiêu nguyên vật liệu, hao tổn bao nhiêu, doanh bao nhiêu, đều thể tính hết.

Mộc nhị phu nhân thở phào nhẹ nhõm, ý đấy.

“Có tiền mua thêm sản nghiệp, sắm sửa chút đồ cho ba con.”

Hai đứa con trai đều đến tuổi nên thành gia lập thất, lúc nào cũng sắm sửa thêm chút đồ. Con gái cũng mười bốn , đối tượng thích hợp cũng nên định , của hồi môn mười dặm là cần thiết.

Mộc Vãn Tình tán thành: “Sắm sửa cho hai . Con tự tiền, cũng mua nông trang .”

Mộc nhị phu nhân xoa đầu con gái: “Đừng ngốc. Con tiền là chuyện của con. Ba đứa đều là con đẻ , thiên vị đứa nào.”

Lòng Mộc Vãn Tình ấm áp: “Phố ăn vặt quỹ đạo, cha, con tính sẽ giao mảng cho cha và hai xử lý.”

Trước mắt cứ lấy cái để luyện tay, tính tiếp.

Mộc nhị gia sững sờ: “A, bọn ?”

“Muội , gì?”

“Muội , quản nữa ?”

 

 

 

 

Loading...