Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 148:8

Cập nhật lúc: 2025-11-18 10:03:43
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9pXTN04ddp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nàng là thông minh, luôn trọn vẹn lễ nghi bề mặt, khiến thể bắt bẻ.

Thế tử phi dung mạo đoan chính, là con gái duy nhất của một vị đại nho, toát lên phong thái tri thức.

bảo nàng dậy, dường như quên mất. “Gọi ngươi tới, là hỏi ngươi một chuyện.”

Mộc Cẩm Dao cứ quỳ như mà đáp lời, một chút oán hận: “Thế tử phi xin cứ hỏi. Thiếp gì sẽ hết, tuyệt nửa lời giấu giếm.”

Thái độ của nàng vô cùng kính cẩn, dù Thế tử phi ưa nàng, cũng thể khó nàng bề mặt.

Thư Sách

“Mộc thị, Mộc Vãn Tình là gì của ngươi?”

Mộc Cẩm Dao vạn ngờ là chuyện . Nghe thấy cái tên Mộc Vãn Tình, cảm giác như xa cách mấy đời. “A? Nàng... là đường của thần , con gái của nhị thúc.”

Lúc , nàng mới phát hiện ánh mắt gì đó kỳ lạ, như hâm mộ, như ghen tị.

Thế tử phi nhướng mày: “Nàng như thế nào?”

Tình cảm của Mộc Cẩm Dao đối với đường phức tạp. Lẽ sớm c.h.ế.t, kiên cường sống sót, còn từng bước vận mệnh của .

Nàng dùng sức một để dẫn dắt cả gia tộc thoát khỏi khốn cảnh, năng lực khiến thể nể phục.

Kiếp , tộc Mộc thị ngã vũng bùn, nổi, thương vong vô . đời , tất cả đều sống , đây đều là công lao của Mộc Vãn Tình.

“Một cô gái thông minh, độc lập, tài hoa, kiêu ngạo mà phóng khoáng.”

Thế tử phi chút kinh ngạc. Nhận đ.á.n.h giá cao như từ miệng một nữ nhân khác, chắc hẳn xuất sắc lắm. “Nàng và Đỗ Vũ Trạch quan hệ gì?”

“Ai cơ?” Mộc Cẩm Dao nghi ngờ tai vấn đề.

Thế tử phi cho là nàng , liền : “Thiếu soái của Đỗ gia quân ở Tây Lương, Đỗ Vũ Trạch.”

Một cơn sóng lớn cuộn lên trong lòng Mộc Cẩm Dao. Nàng cái tên . Kiếp , kỵ binh phương Bắc xâm lược, Đỗ Vũ Trạch suất lĩnh mười vạn Đỗ gia quân tử thủ Tây Lương. Sau đó triều đình vận kịp lương thảo, y cạn kiệt lương thực, tuẫn tiết cùng thành, kết cục vô cùng thê thảm.

Thảm hơn nữa là, khi c.h.ế.t y còn vu cho tội thông đồng với nước ngoài, chỉ quất xác, mà mộ tổ của cả gia tộc Đỗ thị trung liệt cũng đào lên. Quân dân Tây Lương phẫn nộ tột độ, công khai chống triều đình, tuyên bố khởi nghĩa.

Đó chính là khởi đầu của thời loạn thế...

“Thần quen . Đường của thần ... chắc là cũng quen y. Thực , thần cũng rõ tình hình hiện tại của em .”

Thế tử phi thấy nàng giống đang giả vờ, tâm tư bắt đầu xoay chuyển: “Đỗ Vũ Trạch dâng hẳn một tấu chương, xin ban công cho Mộc Vãn Tình, còn cho nàng triều quan. Nghe nàng guồng nước Mộc thị, đó là thứ gì?”

Đầu óc Mộc Cẩm Dao ong ong. Guồng nước? Đó là gì? Vào triều quan? “Ngài chắc là sai chứ? Đường của thần là nữ tử mà.”

Một giọng vang lên: “Không sai. Đỗ Vũ Trạch đúng là hồ đồ , dám cả những lời như , xem thật sự Hoàng thượng sủng hư .”

Là Tấn Vương thế tử. Y bước , các nữ nhân trong hậu viện mừng sợ, ai nấy đều tranh đón tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-1488.html.]

Tiếng oanh oanh yến yến, giọng thỏ thẻ, mềm mại, một khung cảnh phồn hoa náo nhiệt.

Mộc Cẩm Dao thì rụt rè hơn, chỉ chào một tiếng lui để Thế tử phi thể hiện.

Thế tử phi thấy nàng ý tứ như , cũng thấy thuận mắt hơn vài phần. Vẫn là nàng hiểu chuyện nhất, như đám tiện , đứa nào đứa nấy cứ dính sát thế tử.

Tấn Vương thế tử ghét bọn họ ồn ào, đẩy đám cơ , xuống ghế chính. Y nhận lấy chén thơm từ Thế tử phi, ánh mắt dừng bóng hình xinh .

“Dao nhi, nàng một bức thư cho Mộc Vãn Tình, mời nàng về kinh thành ở. Nơi mới là cội nguồn của Mộc thị. Nàng là tộc trưởng, nên trở về tế bái tổ tiên.”

Y hài lòng với sự thông tuệ của ái , chỉ thể bầu bạn, mà còn thể giúp y giải quyết vấn đề. Vì , y đặc biệt sủng ái nàng hơn vài phần.

, y chợt nhận , so với Mộc Vãn Tình thì nàng vẫn kém xa.

Phải nghĩ cách thu nạp Mộc Vãn Tình về đây mới .

Tim Mộc Cẩm Dao thót một cái: “Nàng... sẽ thần .”

Tấn Vương thế tử chút vui. Ngày thường lanh lợi như , hôm nay đần thế? “Vậy nàng bất kính tổ tiên, sợ ngàn chỉ trích ?”

Mộc Cẩm Dao nên lời tư vị trong lòng, chua ngọt đắng cay đều trào dâng. Nàng cố nén nỗi chua xót, bạo gan hỏi: “Ngài thấy, em sẽ sợ ?”

Mộc Vãn Tình từ trong xương cốt là kẻ sợ trời sợ đất, coi thường tôn ti.

Nàng thể đem Mộc lão thái thái và cả nhà Mộc Trọng Đức đổi lấy tiền, cũng thể đối đầu trực diện với Tấn Vương thế tử cao quý.

Trong mắt nàng tổ tông?

Tấn Vương thế tử trầm mặc. Con nhóc đó đúng là kẻ kiêng dè. , con ai cũng điểm yếu.

Ý nghĩ nảy lên, y liền khó mà dằn xuống : “Dao nhi, xi măng và guồng nước là vật tổ truyền của Mộc gia các ngươi.”

Mộc Cẩm Dao lắc đầu: “Thần từng qua.”

Nếu bảo bối gì, chắc chắn đang ở trong tay tổ mẫu, đến lượt Mộc Vãn Tình. Lần Mộc Vãn Tình nhờ xi măng mà đặc xá, thì ?

Trong lòng nàng dâng lên một nỗi buồn bực khó tả. Người đường quá lợi hại, khiến nàng lu mờ.

, cũng một tia tự hào len lỏi, đó cũng là nữ nhi của Mộc gia.

Tấn Vương thế tử ám chỉ: “Là đồ của nhà nàng. Theo lý, vật tổ truyền truyền cho đích trưởng phòng. Nàng mới là thừa kế danh chính ngôn thuận.”

Mộc Cẩm Dao thoáng kinh ngạc. Đây là cướp công của Mộc Vãn Tình ? Hắn... quả nhiên là một đời kiêu hùng, trong mắt ngoài lợi ích, chỉ còn ham .

“Vâng, ngài đúng, nhưng... ngài quên ... thần là một ' c.h.ế.t'.”

Nàng cách nào quang minh chính đại xuất hiện mặt , bởi vì, nàng là một phạm nhân lưu đày thể lộ diện, hơn nữa còn là phạm nhân trốn .

Tấn Vương thế tử mặt tái . Sao y quên mất chuyện ? Tộc Mộc thị đặc xá, nhưng bao gồm đại phòng Mộc gia.

“Lệnh đặc xá đó chắc chắn là ý của Mộc Vãn Tình. Nàng nể chút tình nào. , sẽ dạy nàng cách .”

Mộc Cẩm Dao biến sắc: “Thế tử, Vãn Tình chỉ là một tiểu cô nương hiểu chuyện, ngài hà tất so đo với em ? Em mà nổi điên lên thì chuyện gì cũng dám đấy.”

Tấn Vương thế tử nghĩ đến thiệt thòi, hừ lạnh một tiếng: “Trước đây là coi nàng là đối thủ. Lần , chỉ cần dùng một chút sức, là thể cho nàng rõ: Thuận thì sống, chống thì c.h.ế.t!”

Loading...