Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 191

Cập nhật lúc: 2025-11-22 05:23:37
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Đoàn sứ giả Tây Vu thấy Yến Vương, cũng vô cùng kinh ngạc: “Yến Vương điện hạ, ngài ở đây? Chẳng bảo bàn việc lớn ?”

Yến Vương mỉm , vẻ mặt hớn hở: “Đã bàn bạc xong , hai bên đạt thỏa thuận.”

“Cái gì?” Nghe , sứ giả Tây Vu vui. Dám gạt bọn họ sang một bên, đây là cô lập ?

Người đầu là một quý tộc nổi tiếng nhất Tây Vu, tên là Hồ Đồ, dòng họ bao đời nay đều Hoàng hậu.

Hắn nhịn truy hỏi: “Các bàn chuyện gì thế?”

“Cụ thể thể cho ngươi .” Yến Vương vẻ thần bí. “Chỉ thể , luận thực lực tài lực, nước Sở chúng là mạnh nhất.”

Đoàn Hồ Đồ . Từng chữ đều hiểu, nhưng ghép thì hiểu gì cả. “Ngươi ý gì?” Khiêu khích ?

Thuộc hạ của Yến Vương bỗng nhiên chen một câu: “Vương gia nhà bao trọn lô và tơ lụa thượng hạng nhất, cùng những châu báu trang sức tinh xảo nhất trong cửa hàng. Thanh Bình Hương chủ tỏ vẻ hài lòng, dọn đường cho sự hợp tác trong tương lai của chúng .”

Nghe thì vẻ bình thường, nhưng giống như ẩn ý gì đó.

“Lắm mồm!” Yến Vương trừng mắt mắng thuộc hạ. “Đừng bậy, chúng chẳng mua gì cả, một món cũng .”

Càng phủ nhận càng vẻ giả tạo, càng khơi dậy sự nghi ngờ của .

“Vương gia, rõ ràng đây là một phần của thỏa thuận...” Tên thuộc hạ vẻ tủi .

“Câm miệng.” Yến Vương mắng nhẹ, càng giống như đang giấu đầu lòi đuôi. “Chư vị, còn việc quan trọng, xin cáo từ .”

Hắn dẫn , bước nhanh, cứ như đang chạy trốn.

Đoàn Tây Vu cau mày. Chuyện gì xảy mà bọn họ ?

“Hồ Đồ đại nhân, ngài xem nên thế nào?”

Hồ Đồ trầm ngâm: “Chúng cửa hàng xem xét tình hình , quyết định bước tiếp theo. Các ngươi mang đủ tiền ?”

“Có mang.” Toàn là những quý tộc m.á.u mặt, tiền thì thiếu.

Họ thẳng gặp Mộc Vãn Tình. Lúc , nàng đang hí hửng đếm tiền. Một ngày kiếm mấy chục vạn lượng, sướng rơn cả .

Chỉ cần thêm vài con dê béo nữa là nàng thành chỉ tiêu năm nay .

Có tiền thì nên nghiên cứu về thủy tinh và gương thủy tinh thôi. Đây là hàng xa xỉ, giới quyền quý mê như điếu đổ, ai cũng thích mê. Hai món đúng là công cụ hốt bạc.

Nàng hết cửa sổ nhà bằng cửa kính lớn, còn một nhà kính trồng rau mùa đông.

Ừm, ghi chép hết.

lúc , Mộc T.ử Thành gõ cửa bước : “Muội , Tây Vu đến , gặp .”

Mộc Vãn Tình ha hả. Lại dê béo tới, mài d.a.o g.i.ế.c thịt thôi.

Thư Sách

Mắt nàng đảo một vòng: “Dọn dẹp một chút, bày hết hàng mẫu .”

“Được.” Mộc T.ử Thành phấn chấn hẳn lên. Luận về khoản hố , là chuyên gia.

Chỉ kẻ ngốc mới định chiếm hời của !

Hồ Đồ theo Mộc T.ử Thành , liếc mắt thấy cái tráp để mở bàn, bên trong đầy ắp ngân phiếu, dày đến mức sắp tràn ngoài.

Bên cạnh tráp là sổ sách và danh sách hàng hóa, loáng thoáng thấy chữ ký của Yến Vương...

Nghe tiếng động, Mộc Vãn Tình thuận tay đóng sổ sách , tủm tỉm dậy đón khách quý.

Mộc T.ử Thành dâng và bánh ngọt, còn ân cần giới thiệu những món điểm tâm mới lạ.

Hồ Đồ tâm trạng ăn uống, trong đầu chỉ rốt cuộc nàng và Yến Vương đạt thỏa thuận gì. “Thanh Bình Hương chủ, bảo Yến Vương đang ở đây ? Sao thấy ?”

“Vừa mới .” Mộc Vãn Tình như kẻ vô tâm vô phổi, toạc hết: “Vừa mới bàn xong một vụ hợp tác với Yến Vương. Yến Vương điện hạ thì nghiêm túc, ngờ hào sảng nghĩa khí như , thật khiến bằng con mắt khác.”

Nàng vẻ mặt tán thưởng: “Nước Sở quả thực giàu , xem thực lực tổng hợp vượt xa các nước khác. Thảo nào Yến Vương tự tin như , đối tác hợp tác tìm kẻ mạnh nhất chứ.”

Tim Hồ Đồ thót . Quả nhiên, bọn họ lén lút bắt tay , cố ý gạt Tây Vu ngoài. Đây chuyện lành gì. “Lời sai , Tây Vu chúng cũng thua kém bất kỳ quốc gia nào.”

Mộc Vãn Tình ngẩn , vẻ tin: “Không chứ? Yến Vương bảo , Tây Vu thì giàu nhưng thực chất là nghèo nhất, quý tộc là kẻ sĩ diện hão, rõ ràng tiền mua đồ mà còn bộ... Khụ khụ, nhé.”

Hồ Đồ tức điên. Được lắm Yến Vương, ngoài mặt thì một đằng, lưng một nẻo, dám đ.â.m bọn họ một dao.

Được thôi, ngươi bất nhân thì đừng trách bất nghĩa. “Hắn mua cái gì?”

Mộc Vãn Tình đẩy danh sách đến mặt . Hồ Đồ lướt qua, xác nhận là Yến Vương mua. Đơn hàng lớn thế chút bất thường, xem là mượn cớ mua đồ để che giấu sự thật nào đó.

Hắn mím môi. đắt thật.

đây là cuộc đọ sức về tài lực, về quốc lực! Hắn thể để thua nước Sở!

“Theo đơn , lấy gấp đôi.”

Hắn nhẹ tênh, nhưng trong lòng đang rỉ máu. Ôi trời ơi, tốn cả trăm vạn lượng.

“Ngài chắc chứ? Phải thanh toán ngay tại chỗ đấy, cho nợ ... À, bảo các ngài nợ nần nhé.”

Lời thốt , Hồ Đồ suýt buột miệng c.h.ử.i thề. Khốn kiếp! Dám lưng bọn họ như thế!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-191.html.]

Không thể nhịn nữa!

“Hắn mới nghèo ! Có mấy chục vạn lượng bạc mà cũng hổ khoe khoang. Ha hả, nực .”

Hắn hiệu, thuộc hạ liền đập một xấp ngân phiếu một trăm vạn lượng lên bàn.

Thực mang nhiều tiền đến thế, gom góp của cả đám đồng bọn mới đủ.

Mộc Vãn Tình giơ ngón tay cái lên, lớn tiếng khen ngợi: “Hào phóng! Sang trọng! Quý phái! Ngài còn hào phóng hơn Yến Vương nhiều. Cho nên, ngài cũng quyền ưu tiên.”

Đây mới là điều Hồ Đồ quan tâm nhất: “Quyền ưu tiên gì?”

“Quyền ưu tiên mua guồng nước.”

Hồ Đồ kinh ngạc tột độ, trong mắt lóe lên tia vui mừng: “Gì cơ? Thứ đó cũng bán ?”

Mục đích chuyến của là lấy bản vẽ guồng nước. Nếu lấy thì... trộm cướp, g.i.ế.c phóng hỏa, bất chấp thủ đoạn mang một bộ guồng nước về tháo nghiên cứu.

Tháo tìm vẽ bản vẽ cũng như cả thôi.

Mộc Vãn Tình đưa tay lên miệng hiệu im lặng: “Suỵt, bán trộm đấy. Trong khả năng của chỉ thể lấy mười bộ guồng nước thôi, ai trả giá cao thì .”

Nàng đám nhắm guồng nước. Thay vì để bọn họ gây chuyện, gây án mạng, chi bằng bán giá cao cho họ.

Guồng nước vật tư quân sự. Dù rơi tay họ, họ cũng thể tự chế tạo những bộ phận cực kỳ tinh vi, liệu sai lệch một chút là hỏng, cuối cùng vẫn mua của nàng.

Cho dù chuyên gia cực giỏi, may mắn nghiên cứu thì cũng mất một hai năm, lúc đó công nghệ lạc hậu cả quãng đường dài .

Mười bộ? Hồ Đồ động lòng vô cùng. Mua! Nhất định mua! “Vậy ngươi còn quyền ưu tiên?”

Mộc Vãn Tình tủm tỉm: “Với cùng một mức giá, chắc chắn ưu tiên bán cho ngài . Ta thể tiền mà kiếm, đúng ?”

Khóe miệng Hồ Đồ giật giật. Cô gái khôn khéo thế thật đáng ghét. “Mười bộ lấy hết, ngươi giá .”

“Thế .” Mộc Vãn Tình quả quyết từ chối. “Yến Vương , còn mua của nhiều đồ như , thể nuốt lời? Làm ăn giữ chữ tín.”

“Ta trả thêm tiền.” Hồ Đồ tỏ vẻ thể dùng tiền đập cho nàng động lòng.

Mộc Vãn Tình nguyên tắc: “Thế cũng . Ta định ba ngày tổ chức một buổi đấu giá nội bộ, chỉ phát hai mươi thiệp mời. Đương nhiên, chắc chắn sẽ giữ cho ngài một bộ guồng nước vốn, coi như nể tình bạn bè.”

Ánh mắt Hồ Đồ lóe lên: “Ta công thức xi măng, ngươi giá .”

Mộc Vãn Tình bật . Trong mắt họ, nàng là loại đàn bà hám lợi đến thế ?

“Đây vấn đề tiền bạc. Ta trở thành kẻ phản quốc. Ta và tộc nhân còn sống ở nước Tề, con cháu đời đời kiếp kiếp đều ở mảnh đất , thể chỉ cái lợi mắt.”

Hồ Đồ nàng thật sâu. Đây là một đầy dã tâm. “Hoàng đế nước thể nạp ngươi Quý phi.”

Mộc Vãn Tình khinh thường: “Quý phi cũng chỉ là chim hoàng yến nhốt trong lồng, tiêu d.a.o tự tại bằng . Ngay cả ngươi và Yến Vương mặt cũng khách sáo. Ta mà, ghét nhất là khác coi thường. Ta mà giận lên là g.i.ế.c vài , ví dụ như mấy kẻ đè đầu cưỡi cổ .”

Mẹ ơi, quả là đại nghịch bất đạo. Hồ Đồ nào dám đưa cái loại phản cốt vô quân vô phụ hậu cung?

“Không thương lượng ?”

“Trừ phi...” Mộc Vãn Tình mỉm .

“Trừ phi cái gì?” Hồ Đồ nôn nóng hỏi.

Mộc Vãn Tình vén lọn tóc, để lộ vầng trán trơn bóng và đôi mắt đen láy: “Trừ phi vua Tây Vu, mưu cầu phúc lợi cho đất nước là chuyện thiên kinh địa nghĩa.”

Mọi hít một khí lạnh. Thật sự dám nghĩ, bọn họ cũng dám .

Kỷ Chỉ huy sứ nhận tin liền tức tốc đến gặp Mộc Vãn Tình: “Ngươi thật sự bán guồng nước? Đã Hoàng thượng cho phép ?”

Tuy nàng là chế tạo guồng nước, nhưng thứ bán là bán .

Mỗi tháng Mộc Vãn Tình đều thư thỉnh an Đế Hậu, kẹp trong thư của Đỗ Thiếu Huyên gửi , là liên lạc tình cảm, báo cáo động thái của . “Ta trong thư . Ừm, coi như ngài đồng ý .”

Còn thể như ? Kỷ Chỉ huy sứ đau đầu. “Ngươi đừng chuyện dại dột, đáng kiếm món tiền . Một ngày ngươi kiếm gần trăm vạn lượng , cũng nên đủ chứ.”

Khả năng kiếm tiền của Mộc Vãn Tình quá khủng khiếp, phục . Cũng nàng lấy lắm chiêu trò thế, còn moi tiền từ tay quý tộc nước khác, bản lĩnh đúng là tuyệt đỉnh.

“Ai chê tiền ít bao giờ?” Mộc Vãn Tình . “Yên tâm , việc chừng mực. Đám nhắm guồng nước, xi măng và việc xây dựng hệ thống tình báo. Cứ cho họ chút ngon ngọt , tính sổ .”

Hệ thống tình báo của hai nước tại Đại Tề Đỗ Thiếu Huyên tự tay phá hủy. Không chỉ nhổ tận gốc ở Tây Lương mà còn manh mối, diệt ít tai mắt ở các nơi khác.

Nghe kinh thành cũng thanh lọc một đợt, thể gọi là chiến dịch sử sách.

Cũng đừng trách hai nước sốt ruột.

“Khi nào Thiếu soái về?”

Đỗ Thiếu Huyên bận rộn chuyện suốt, đích chỉ huy, đích đốc chiến, bận tối tăm mặt mũi.

Mộc Vãn Tình bĩu môi: “Không , với .” Đến một bức thư cũng , hừ hừ.

Kỷ Chỉ huy sứ nàng một cái, thức thời thêm: “Hai nước hẹn mà cùng đến Cam Châu, phía huyền cơ gì. Ngươi thăm dò ?”

Hiện giờ là thông gia, cũng coi như cùng hội cùng thuyền, chuyện gì cũng nên bàn bạc với .

Mộc Vãn Tình lắc đầu: “Dù cũng moi sạch tiền xây dựng hệ thống tình báo của họ . Không tiền thì một bước khó , còn gì đến chuyện xây dựng .”

Đợi đợt đến, nàng sẽ nghĩ cách moi tiếp!

Kỷ Chỉ huy sứ nàng bình tĩnh, hạ giọng : “Ta cho rằng nội ứng thông đồng với họ, hơn nữa phận tầm thường.”

Mộc Vãn Tình nhướng mày: “Ý ngài là quan lớn quyền quý ở kinh thành? Vậy rốt cuộc là ai?”

 

Loading...