Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 198
Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:17:57
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng thượng khẽ gật đầu: “Một cái xi măng, một cái guồng nước cho đời thấy sự thông tuệ của Thanh Bình Hương chủ. Nàng tâm như , thiên phú cực cao. Hôm nay dâng bông công, từ nay sắc phong Thanh Bình Huyện chủ, cha nàng phong tặng Tam phẩm Thông nghị đại phu và Thục nhân.”
Từ Hương chủ lên Huyện chủ chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi, tốc độ thăng tiến khiến kinh hãi.
Tưởng đồng tri mừng rỡ khôn xiết. Hắn ngay Mộc Vãn Tình là nhân vật lợi hại mà, đúng là năng lực. Huyện chủ là chính tam phẩm, nàng nhảy vọt một cái vượt qua vô .
Ở Tây Lương, chỉ Đỗ soái và Thiếu chủ là phẩm cấp cao hơn nàng.
Cha đều nhờ nàng mà phong tặng, đúng là quang tông diệu tổ.
Tâm trạng càng thêm phức tạp. Thế là tâng bốc quá mức, nâng lên quá cao .
Cứ như thể tất cả đều bằng Mộc Vãn Tình , mặt mũi bọn họ để cho hết.
Thế là quan viên Lễ bộ : “Hoàng thượng, việc quá nhanh, xưa nay từng tiền lệ.”
Ngự sử cũng bước : “Hoàng thượng, việc hợp lễ nghi. Chuyện bông vải còn triều đình kiểm chứng, ngỡ là ngoa, giở trò bịp bợm...”
Hoàng thượng nhàn nhạt những quan viên bước khỏi hàng. Làm việc thì chẳng , nhưng ghen ghét tài, kìm hãm giỏi thì thạo.
“Nếu các vị đây thể những cống hiến ích cho quốc gia như Thanh Bình Huyện chủ, trẫm sẽ keo kiệt tước vị, công hầu chi vị cũng tuyệt đối hàm hồ.”
Lời thốt , cả triều đình im phăng phắc.
Có màn dâng lễ ấn tượng như , những phần dâng lễ mừng thọ phía trở nên nhạt nhẽo vô vị.
Thư Sách
Châu ngọc ở phía , lễ vật quý giá đến cũng còn nổi bật nữa.
Yến tiệc kết thúc, Hoàng thượng dậy: “Tan tiệc . Thái t.ử và Thủ phụ theo trẫm.”
Quý phi sốt ruột, hiệu cho Tam hoàng tử. Tam hoàng t.ử vội vàng gọi với theo: “Phụ hoàng, nhi thần cũng chia sẻ nỗi lo với phụ hoàng.”
“Bớt gây phiền phức .” Hoàng thượng dẫn thẳng, thèm đầu .
Tam hoàng t.ử tức giận đ.ấ.m mạnh xuống bàn, đau đến hít hà. Phụ hoàng quá thiên vị, trong mắt chỉ Thái tử.
Đều là con trai của , thể đối xử khác biệt như ? Không công bằng, phục!
Sắc mặt Ngũ hoàng t.ử âm trầm đáng sợ. Mộc Vãn Tình, để ả chiếm hết nổi bật, hưởng hết lợi lộc .
Một giọng vang lên bên tai: “Ngũ hoàng tử, Ngũ hoàng phi đang đợi ngài hồi phủ.”
Là Tấn Vương thế tử. Hắn thần sắc nhàn nhạt, cả buổi tối chút cảm giác tồn tại nào, một câu cũng , trầm mặc cực kỳ.
Ngũ hoàng t.ử lúc mới thu bộ mặt khó coi. Hai một cái đầu bỏ , trông vẻ quan hệ chẳng .
Tam hoàng t.ử chậm rãi đến mặt Tấn Vương thế tử: “Vương của tính tình thật , ngươi lòng nhắc nhở mà chẳng thèm cảm ơn một tiếng.”
Tấn Vương thế t.ử vẻ hổ và bực bội: “Ngài từ nhỏ rộng lượng hơn .”
Tam hoàng t.ử thầm đắc ý trong lòng, vỗ vai : “Đương nhiên , vẫn là ngươi mắt . Đi, uống rượu thôi.”
Các quan viên lòng đầy bất bình, đêm nay định sẵn là một đêm khó ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-198.html.]
Ngự Thư Phòng
Đèn cung đình sáng rực như ban ngày.
Hoàng thượng lười biếng dựa ghế: “Các khanh thấy thế nào?”
“Thanh Bình Hương...” Thủ phụ xem qua thư của Mộc Vãn Tình, nhíu mày. “Nàng dâng vải bông công, phong Huyện chủ, coi như là thù công . Nàng nữ quan... đúng là si tâm vọng tưởng.”
Một nữ t.ử phá vỡ quy tắc ngàn năm, tranh cao thấp với nam nhân triều đường, thể chứ?
Hoàng thượng tỏ thái độ, tay gõ nhẹ lên mặt bàn: “Thái tử.”
Thái t.ử bức thư một nữa. Mộc Vãn Tình thực sự giỏi.
“Nếu nông trang của nàng thật sự trồng trọt thành công, chi phí thấp sản lượng cao như lời nàng , thì đồng ý với nàng cũng ?”
Thủ phụ kinh hãi biến sắc: “Thái tử, việc vạn thể, tiền lệ tuyệt đối thể mở...”
Ông chỉ là Thủ phụ mà còn là thầy của Thái tử, nên chuyện quá dè dặt.
Thái t.ử xua tay, ngắt lời ông : “Đối với cô vương, nhân tài phân biệt nam nữ. Chỉ cần thực sự cống hiến vì nước vì dân, cô vương sẽ dùng.”
Vị trí quyết định tư duy, phạm vi và góc độ suy nghĩ phụ thuộc chỗ .
Hắn là Trữ quân, ở vị trí đủ cao để vấn đề từ đại cục của đế quốc.
Thủ phụ tán đồng lời . Ông là thần tử, tự nhiên sự việc từ góc độ của thần tử.
“Thái tử, lời thể như . Vì một nữ t.ử mà đối đầu với ngàn vạn sĩ t.ử trong thiên hạ, đối đầu với văn võ bá quan, điều đáng.”
“, Thanh Bình Huyện chủ tài hoa, thể ban thưởng tước vị, nhưng thể phong quan.”
Thái t.ử nhướng mày: “Vậy nếu tài hoa của Thanh Bình Huyện chủ là độc nhất vô nhị, thể thế thì ? Có trí tuệ mà dùng là tổn thất lớn của quốc gia.”
Thủ phụ thừa nhận Mộc Vãn Tình chút thiên phú về nông nghiệp, nhưng đủ để vì nàng mà lung lay nền tảng triều đình. “Không đến mức đó . Trong triều cũng ít quan viên xuất sắc, đời ai mà thể thế chứ?”
Thái t.ử lập tức hứng thú: “Vậy lão sư xem, quan viên nào thể xi măng, guồng nước và vải bông? Là ai? Cô vương sẽ lập tức cầu xin phụ hoàng trọng dụng đó.”
“Việc ...” Thủ phụ cứng họng. Đại Tư nông cũng bản lĩnh đó.
ông lập tức nghĩ một lý do thoái thác: “Lùi một vạn bước mà , cho dù Thanh Bình Huyện chủ thực sự tài lớn, là Huyện chủ Đại Tề, việc cho triều đình là thiên kinh địa nghĩa. Thần nghĩ Thanh Bình Huyện chủ là cô nương thấu tình đạt lý, sẽ để ý những hư danh đó .”
Ý là, cứ để Mộc Vãn Tình việc, nhưng cho danh phận.
Thái t.ử nhịn ha hả: “Ngài chỗ nào nàng thấu tình đạt lý ? Nàng rõ ràng là chịu thiệt bao giờ, thù tất báo, cân nhắc lợi hại. Nàng khôn khéo lắm, chịu thiệt thòi kiểu đó .”
Đây chính là kiểu "bắt cóc đạo đức" mà Đỗ Thiếu Huyên .
Một thể lật đổ cả bác ruột và bà nội , mấy cái trò đạo đức giả vô dụng với nàng.
Thủ phụ cho là đúng. Chỉ là một cô gái nhỏ thôi mà, thể gây sóng gió gì chứ?
Lúc ông vẫn , sẽ một ngày, vị trí của ông sẽ con gái mà ông coi thường nhất thế.
Đêm khuya, cửa phủ Ngũ hoàng t.ử nhẹ nhàng mở . Một bóng đen che kín mít lặng lẽ , quen cửa quen nẻo về phía thư phòng ngoại viện.
Trong thư phòng, Ngũ hoàng t.ử đợi đến mất kiên nhẫn: “Sao ngươi đến muộn thế? Ta đợi cả nửa ngày .”
Bóng đen tháo khăn che mặt xuống, để lộ khuôn mặt tuấn tú, chính là Tấn Vương thế tử: “Tam hoàng t.ử cứ kéo buông, khó khăn lắm mới thoát .”
Ngũ hoàng t.ử lúc mới mời xuống, rót cho một chén nóng: “Dò la tin tức gì hữu dụng ?”
Hai lén lút kết minh, nhưng bề ngoài vẫn tỏ hợp để che mắt khác.
Ánh mắt Tấn Vương thế t.ử lóe lên: “Hắn cực kỳ bất mãn việc Mộc Vãn Tình ban thưởng hậu hĩnh. Chúng thể lợi dụng điểm một chút, khiến bọn họ lưỡng bại câu thương.”