Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 310: Cung yến tài nghệ và màn đối đáp bẽ mặt
Cập nhật lúc: 2025-12-03 06:11:14
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuối cùng, Hoàng thượng quyết định: “Kiến nghị của Thanh Bình Huyện chủ , trẫm chuẩn tấu. Lâm Hàn lâm phụ trách việc .”
“Tuân chỉ.” Lâm Hàn lâm mừng rỡ trong lòng. Hắn là em họ của Hi Phi, thuộc phe Đại hoàng tử. Vì Đại hoàng tử, nhất định việc thật , tuyển thêm nhiều nữ quan để Đại hoàng t.ử nở mày nở mặt.
Khóe miệng Mộc Vãn Tình khẽ nhếch. Mục đích đạt , nàng trở về vẻ khiêm tốn, thu liễm sự sắc sảo.
Món ăn trong cung yến tuy mắt như tác phẩm nghệ thuật, nhưng khi bưng lên bàn nguội ngắt, lớp mỡ trắng bệch nổi lềnh bềnh khiến chẳng còn chút khẩu vị nào. Mộc Vãn Tình ăn lót một bát chè trôi nước khi nên đói, chỉ nếm vài miếng cho lệ buông đũa, nhâm nhi tách nóng.
Đỗ Thiếu Huyên đẩy một đĩa hạt thông bóc vỏ đến mặt nàng. Nàng nếm thử, mùi vị cũng tồi. “Cái thể kẹo lạc đấy.”
Đỗ Thiếu Huyên bật : “Đầu óc nàng lúc nào cũng chỉ nghĩ đến đồ ăn thôi ? Ta vẫn thấy kẹo sữa ngon nhất, vị sữa đậm đà mà quá ngọt.”
Mộc Vãn Tình thường nhiều kẹo sữa mang theo bên để bổ sung năng lượng, mỗi đều phần cho Đỗ Thiếu Huyên một ít. “Hôm qua mới mấy món ăn vặt mới, tự qua lấy nhé. Có cả thịt bò khô và chà bông heo đấy.”
“Được thôi.” Đỗ Thiếu Huyên thích mấy món , lúc đói bụng ăn tiện. “Thái hậu ban cho nhiều đồ lắm, nàng chọn .”
Mộc Vãn Tình vui vẻ đồng ý. Sự thiên vị của Thái hậu dành cho cháu trai Đỗ Thiếu Huyên là điều cả thiên hạ đều .
“Bao giờ về Tây Lương?”
“Tháng Tư.” Đỗ Thiếu Huyên khẽ thở dài. Hắn thể ở kinh thành quá lâu, cha và gia đình đều ở Tây Lương, sứ mệnh của Đỗ gia cũng ở đó. khi con gái mặt, trong lòng dâng lên nỗi lưu luyến khôn nguôi.
Mộc Vãn Tình liếc : “Đừng nghĩ nhiều quá. Huynh cũng góp vốn quảng trường ăn uống , coi như giúp trấn giữ.”
Mộc gia góp vốn bằng công thức bí mật, kéo thêm Đỗ Thiếu Huyên đại diện cho phe Thái hậu. Hai nhà liên thủ thì ai còn dám hó hé? Chia nhỏ lợi ích sẽ thuận tiện cho nàng hành động hơn.
Đỗ Thiếu Huyên gật đầu chút do dự: “Nghe theo nàng sắp xếp hết.”
Hắn trả lời nhanh quá khiến Mộc Vãn Tình kịp phân tích triển vọng: “Huynh sợ lừa ?”
Đỗ Thiếu Huyên tít mắt: “Cầu còn chứ. Thế thì mới cớ bám lấy nàng.”
Mộc Vãn Tình: “...”
Hai c.ắ.n hạt thông uống , trò chuyện vui vẻ, khí vô cùng thoải mái.
“Thiếu Huyên! Thiếu Huyên!” Tiếng gọi của Thái hậu vang lên.
Đỗ Thiếu Huyên ngơ ngác dậy: “Thái hậu, chuyện gì ạ?”
Thái hậu là phụ nữ tôn quý nhất thế gian, hiện giờ chỉ sầu hai việc. Một là con trai ít con nối dõi, đủ an . Hai là hôn sự của cháu trai mãi tin tức, thừa kế nhà đẻ còn xa vời vợi. Tổng thể cứ treo cổ cái cây Mộc Vãn Tình mãi .
Bà tùy ý chỉ tay về một hướng: “Con thấy tài nghệ của mấy cô nương thế nào? Ai hơn?”
Bà đang thử vận may, thành công thì ?
Mấy thiếu nữ điểm danh tim đập thình thịch, mặt đỏ bừng. Thái hậu định ban hôn ? Không chính phi thì trắc phi cũng mà.
Ai ngờ, Đỗ Thiếu Huyên chẳng thèm liếc mắt lấy một cái, phũ phàng đáp: “Không , con chú ý.”
Thái hậu: ...Cái thằng cháu vứt !
Mọi giả vờ như chuyện gì xảy , nhưng ánh mắt lấp lánh ý bán họ. Vở kịch thật!
Mộc Vãn Tình đủng đỉnh lấy miếng thịt bò khô gặm. Vẫn là đồ nhà ngon nhất.
Ánh mắt Hoàng hậu bỗng quét tới: “Thanh Bình Huyện chúa, ngươi tài hoa hơn , hãy biểu diễn một chút cho cùng thưởng thức .”
Biểu diễn tài nghệ là tiết mục truyền thống của cung yến, khuấy động khí, là cơ hội để trai thanh gái tú thể hiện bản , se duyên kết tóc.
Cả điện im phăng phắc, khí trở nên kỳ quái. Mọi lén Mộc Vãn Tình xem nàng ứng phó thế nào.
Mộc Vãn Tình yên bất động, nhướng mày: “Việc hợp quy củ ạ. Theo thứ tự tôn ti trưởng ấu, Thủ phụ xếp hàng đầu, dám vượt mặt?”
Nàng là nữ t.ử trẻ tuổi chồng, nhưng cũng là trọng thần đương triều. Có ai thấy quan viên nào biểu diễn tài nghệ mua vui trong đêm nay ? Quan đều tự trọng phận, sẽ trò ở chốn . Mộc Vãn Tình chịu để đàm tiếu?
Hoàng hậu ngờ nàng từ chối thẳng thừng ngay tại chỗ, sắc mặt khó coi: “Cũng chuyện to tát gì, đều chứng kiến tài hoa kinh của Thanh Bình Huyện chúa mà.”
Mộc Vãn Tình thật hiểu, nàng và Hoàng hậu xung đột lợi ích, bà cứ nhắm nàng? Chút ân oán nhỏ nhặt trong quá khứ thù sâu biển lớn gì mà hóa giải ?
Nàng Hoàng hậu coi nàng là tình địch tưởng tượng. Hoàng hậu con trai, tương lai sắc mặt khác mà sống, càng nghĩ càng lo sợ, càng thiếu cảm giác an . Người thiếu cảm giác an thì soi mói chuyện vụn vặt. Với sự giáo d.ụ.c từ nhỏ, Hoàng hậu tin rằng ngôi vị mẫu nghi thiên hạ là đích đến mơ ước của phụ nữ, bất kỳ ai cũng cướp ngai vàng của bà .
Mộc Vãn Tình định từ chối tiếp, nhưng lời đến miệng đổi ý: “Người chắc chắn xem chứ?”
Mọi ngạc nhiên. Nàng thỏa hiệp ? Không giống tính cách của nàng chút nào. Đỗ Thiếu Huyên là bình tĩnh nhất. Mộc Vãn Tình là kiểu cực kỳ cái , bao giờ chịu thiệt.
“Đương nhiên.” Ánh mắt Hoàng hậu trầm xuống.
“Còn ai xem nữa ?” Mộc Vãn Tình tủm tỉm quanh.
Dưới sự ám chỉ của Hoàng hậu, mười mấy cô gái nhao nhao lên tiếng: “Ta xem.”
“Được thôi.” Mộc Vãn Tình sảng khoái đáp ứng. Dưới ánh mắt soi mói của , nàng lấy giấy bút thoăn thoắt.
Một lát , nàng xé tờ giấy đưa cho cung nữ mang đến mặt Hoàng hậu.
“Phiền tỷ tỷ cung nữ chép nhiều bản, phát cho những đòi xem. Nào, chúng cùng bài kiểm tra.”
Hoàng hậu và các cô gái: ...Gì cơ?
“Kiểm tra á?” Những khác cũng ngớ . Đây là thao tác gì ?
Mộc Vãn Tình nghiêm trang hươu vượn: “ . Ta sẽ cho các tài hoa thế nào. Cái các hiểu thì đều hiểu, cái các hiểu cũng hiểu nốt.” Đây là cách nàng thể hiện tài năng.
“Câu thứ nhất là toán ứng dụng, câu thứ hai là học, câu thứ ba là công thức hóa học, câu thứ tư là sinh học tế bào. Đây đều là những kiến thức cơ bản nhất, nghĩ đều thông minh, chắc sẽ điểm trứng ngỗng nhỉ? Hoàng hậu nương nương phận cao quý nhất, mời .”
Đầu óc Hoàng hậu trống rỗng, ngây ngốc tờ giấy chi chít chữ nghĩa lạ lẫm, nước mắt. Muốn điên mất thôi! Bà bắt bài kiểm tra mặt bá quan văn võ! Phải thế nào đây, bà chẳng hiểu chữ nào đó cả!
Những cô gái hùa theo Hoàng hậu mặt mày tái mét, cảm giác sợ hãi thi cử chi phối ùa về.
Hoàng thượng tò mò: “Sao chép một bản mang lên đây, trẫm cũng xem.”
Cầm tờ giấy tay, ngài lẩm bẩm: “Câu một là toán đố ? Đáp án là 15.”
Mộc Vãn Tình sẵn đáp án để bàn. Đỗ Thiếu Huyên ghé mắt : “ , là 15. Hoàng thượng học vấn uyên bác, thật lợi hại.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-310-cung-yen-tai-nghe-va-man-doi-dap-be-mat.html.]
Hoàng thượng mỉm , xem tiếp: “Câu hai dùng chữ Ả Rập và bảng cửu chương?”
Đây là phương pháp ghi chép sổ sách độc đáo của Mộc Vãn Tình, phổ biến ở Hộ Bộ, minh bạch và đơn giản hơn hệ thống cũ nhiều.
Mộc Vãn Tình gật đầu: “Vâng, đây là kiến thức trẻ con 7 tuổi ở Tây Lương đều học.”
Hoàng thượng một hồi, đáp án giấy nhưng công bố. “Câu ba là cái gì? Trẫm hoa mắt.”
Mộc Vãn Tình đảo mắt: “Là công thức xi măng đấy ạ.”
Ồ! Cả triều đình xôn xao, ai nấy đều xin đề thi về nghiên cứu. Công thức xi măng là bảo bối, ai mà chẳng . tới lui cũng chẳng hiểu gì, những ký hiệu như bùa vẽ.
Một quan viên cam lòng hỏi: “Thanh Bình Huyện chủ, ngài đùa đấy chứ?”
“Ta bao giờ đùa cợt với học thuật nghiêm túc.” Mộc Vãn Tình dám đưa là sợ trộm, ký hiệu hóa học thường cái là hiểu ngay. Hơn nữa, tỷ lệ phối trộn mới là mấu chốt.
Mọi ôm tờ giấy vò đầu bứt tai. Hoàng hậu da đầu tê dại từng cơn, ném bút nữa, nhưng trong bầu khí dám ? Bà thể mất mặt , chỉ mong chờ bên cạnh nhắc bài, nhưng Hoàng thượng thèm để ý đến bà .
“Thanh Bình Huyện chủ, ngươi mấy thứ ?”
Thấy bà câu giờ, Mộc Vãn Tình thầm: “Người cứ coi như hồi nhỏ kỳ ngộ . Đương nhiên, cũng là do thông minh tuyệt đỉnh. Hoàng hậu cũng là thông minh hiếm , mấy thứ chắc khó .”
Nàng nâng Hoàng hậu lên cao chót vót, xuống đài an cũng khó. Đây là bài học cho Hoàng hậu, gây khó dễ thì cân nhắc hậu quả .
Hoàng hậu như đ.â.m một nhát ngực, sang Đỗ Thiếu Huyên: “Tây Lương Vương, ngươi mấy câu ?”
Đỗ Thiếu Huyên xem qua từ : “Chỉ ba câu, câu cuối cùng hiểu.”
Hoàng hậu tự nhận là tài nữ cầm kỳ thi họa đều tinh thông, nhưng lúc cảm thấy như kẻ mù chữ, cực kỳ cam lòng: “Người Tây Lương ai cũng mấy cái ?”
“Cũng hẳn, lớn chắc .” Đỗ Thiếu Huyên vẻ mặt đắc ý. “ trẻ con đều , đây là kiến thức trong sách giáo khoa tiểu học.”
Câu trả lời càng thêm thốn, lấy mạng mà.
Hoàng hậu giống như học sinh sợ thi cử, tìm đủ cách trốn tránh. Mộc Vãn Tình thấy buồn chịu : “Hoàng hậu, cứ tập trung giải đề , tranh thủ xong sớm để gương cho phụ nữ trong thiên hạ.”
Hoàng hậu: ...Ta nghi ngờ ngươi đang đá đểu , nhưng bằng chứng.
Một lúc lâu , giấy của Hoàng hậu vẫn trắng trơn. Mộc Vãn Tình tủm tỉm bồi thêm một nhát dao: “Hoàng hậu, chẳng lẽ câu nào ? Không thể nào? Không thể nào chứ?”
Mặt Hoàng hậu nóng bừng, thẹn giận. Chưa từng thấy phụ nữ nào đáng ghét như thế !
Lễ Bộ Thị lang ho khan một tiếng giải vây: “Trường kỹ thuật chuyên nghiệp Hoàng gia dạy những thứ ?”
“ .”
Thứ phụ chần chừ một chút bước quỳ xuống: “Hoàng thượng, xin ban cho thần một suất nhập học. Cháu trai thần cũng coi như thông minh, nhưng mấy thứ nó từng thấy qua, nên dám đảm bảo thể vượt qua kỳ thi sát hạch.”
Công Bộ Thượng thư cũng dậy: “Hoàng thượng, thần cũng mấy đứa cháu, chắc đứa nào cũng thi đỗ, nên vẫn xin một suất ân ấm.”
Có mở đường, những khác cũng nhao nhao cầu xin theo.
Thư Sách
Hoàng thượng đám quan cái gì cũng nhưng chịu bỏ cái giá tương xứng, vẻ mặt lạnh nhạt: “Việc do Thanh Bình Huyện chủ quyền xử lý, trẫm can thiệp. Quyền hạn và trách nhiệm rõ ràng, việc chuyên môn để chuyên môn , câu hợp ý trẫm.”
Ngài thì chúng thần còn gì nữa? Đành chạy tới quấy rầy Mộc Vãn Tình: “Thanh Bình Huyện chủ, xin một suất miễn thi.”
Ngoài dự đoán của , Mộc Vãn Tình dễ chuyện: “Được thôi.”
Mọi mừng rỡ. Hóa nàng cũng sợ.
Ai ngờ, Mộc Vãn Tình giơ một ngón tay lên: “Một vạn lượng bạc một suất. Thi ba xếp cuối bảng sẽ đuổi học, vi phạm kỷ luật cũng đuổi học.”
Lời xù lông: “Trong mắt ngươi chỉ tiền thôi ? Cái gì cũng tiền, ngươi thể dung tục như ?”
Mộc Vãn Tình ha hả: “Nói chuyện tình cảm thì tổn thương tiền bạc (đàm tình thương tiền), với các vị gì chút tình cảm nào. Thôi cứ chuyện tiền nong . Các vị thể chọn đến mà, còn đỡ lo lắng.”
Mọi tức ách. Tan tiệc cung yến vẫn còn oán thán Mộc Vãn Tình điều.
“Ta tuyệt đối sẽ giao con cháu tay nàng , sợ nàng dạy hư trẻ con.”
“ đấy, sợ nàng dạy một đám trẻ con tham tiền keo kiệt thì hỏng bét.”
“Chúng đều . Ta thấy cái trường đó chỉ xứng tuyển con em bình dân thấp kém thôi.”
“Nhà chúng khinh thường tranh giành suất học với khác. Quốc T.ử Giám mới là nơi con cháu chúng nên đến.”
“, Quốc T.ử Giám mới là chính thống. Cái trường ch.ó má của nàng ai mà thèm, là !”
Mọi đồng lòng tỏ vẻ sẽ đăng ký, cũng thi.
Trường kỹ thuật chuyên nghiệp Hoàng gia chính thức khai trương, thông báo: Ai tham gia thi tuyển đăng ký , phụ cùng và điền tờ khai trung thực. Đây là bước đầu tiên.
Tại điểm đăng ký:
“Vương đại nhân, là ngài? Ngài bảo đến cơ mà?”
“Lý đại nhân, ngài bảo trường xứng với công t.ử nhà ngài, ngài ở đây?”
“Tiền đại nhân, các ngài Quốc T.ử Giám ?”
Các quan viên , khí ngượng ngùng đến mức ngón chân thể đào căn hộ ba phòng ngủ một phòng khách.