Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 339: Hi phi rơi xuống nước

Cập nhật lúc: 2025-12-06 06:49:38
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Vãn Tình lờ sắc mặt khó coi của đối phương, chậm rãi vòng qua Hi phi về phía .

Tuy Hi phi sinh Hoàng trưởng tử, nhưng Hoàng thượng là tỉnh táo, từ nhỏ đón Đại hoàng t.ử về bên nuôi nấng, cách ly khỏi sự ảnh hưởng của đẻ.

Tình cảm của Đại hoàng t.ử đối với Hi phi cũng hạn. Dù Hi phi trở thành Thái hậu thì cùng lắm cũng chỉ là một lão thái thái phú quý nuôi dưỡng trong cung, ảnh hưởng thực sự chẳng đáng là bao. Tương lai của Hi phi liếc qua là thấy rõ: phú quý nhưng quyền lực. Đáng tiếc, bản nàng điểm .

Hi phi theo bóng lưng tiêu sái của Mộc Vãn Tình, trong mắt tràn đầy oán hận. Mộc Vãn Tình, con tiện nhân , rượu mời uống uống rượu phạt.

Ác niệm nổi lên, thấy bốn bề vắng , ả hung tợn lao tới, vươn đôi tay độc ác đẩy mạnh lưng Mộc Vãn Tình.

Mộc Vãn Tình thấy tiếng bước chân dồn dập, theo bản năng né sang một bên. Hi phi vồ hụt, mất đà lao thẳng về phía . "Bùm" một tiếng, ngã nhào xuống sông.

Dòng nước lạnh buốt lập tức bao trùm lấy ả. Hi phi sợ đến hồn bay phách lạc, đầu óc trống rỗng, chỉ vùng vẫy theo bản năng.

Mọi chuyện diễn quá nhanh khiến Mộc Vãn Tình cũng ngỡ ngàng. Sao kẻ ngu xuẩn đến mức ? Đường đường là một cung phi mà tự động thủ như mụ đàn bà đanh đá ngoài chợ? Ả rốt cuộc não ? Có hậu quả nghiêm trọng thế nào ?

Hi phi ngụp lặn sông, liều mạng giãy giụa. Nha của ả sợ đến tái mét mặt mày, nhũn ngã xuống đất, môi run lẩy bẩy, á khẩu nên lời.

Mộc Vãn Tình lắc đầu ngán ngẩm. Chủ tớ nhà đúng là ngu vô dụng.

dù trong lòng nghĩ gì thì nghĩ, nàng vẫn chút do dự hô lớn: "Người ! Mau tới cứu ! Hi phi rơi xuống nước !"

Hi phi c.h.ế.t cũng c.h.ế.t ở chỗ . Nàng tuyệt đối thể dính líu nửa phần, thể để cái gai cắm lòng cha con Hoàng thượng.

Nàng dứt lời, một bóng lao vút tới, hai lời nhảy ùm xuống sông, dũng mãnh bơi về phía . Là ám vệ bảo vệ Mộc Vãn Tình.

Ám vệ bơi đến bên cạnh Hi phi, túm lấy cánh tay ả, nhưng Hi phi đang hoảng loạn tột độ liền bám chặt lấy tay chân như vớ cọc. Ám vệ ghì chặt thể cử động, sức nước cản trở khiến khó lòng xoay sở. Vất vả lắm mới thoát , dùng sức đ.á.n.h ngất Hi phi, túm lấy áo lưng ả bơi bờ.

Mộc Vãn Tình vội chạy tới giúp một tay, kéo Hi phi ướt sũng lên bờ. Hi phi nhắm nghiền mắt, bất động.

Nha sợ hãi lóc nhào tới: "Chủ tử! Ngài mau tỉnh ! Ngài thể chuyện gì !"

Động tĩnh thu hút các cung nhân chạy tới, ai nấy đều cuống quýt . "Mau gọi thái y!"

"Tránh !" Mộc Vãn Tình đẩy nha sang một bên, tiến lên kiểm tra. Hô hấp của Hi phi yếu, mạch đập gần như còn.

Nàng nhíu mày, chút do dự nới lỏng cổ áo và đai lưng của Hi phi để giúp ả dễ thở hơn.

Nha kinh hãi thất sắc: "Thanh Bình quận chúa, ngươi định gì? Đừng bậy!"

Mộc Vãn Tình rảnh giải thích, liên tục ấn mạnh lồng n.g.ự.c Hi phi, thực hiện hô hấp nhân tạo, lặp lặp nhiều . Người vây xem đều sững sờ. Nàng đang cái quái gì ? Thật đồi phong bại tục!

"Tỉnh ! Tỉnh !"

Hi phi ho sặc sụa, phun nước sông, mở đôi mắt mê man xung quanh. Chuyện gì xảy ?

Nha nhào tới giúp ả chỉnh quần áo. Hi phi bộ dạng chật vật của mà kinh hãi. Nha thì thầm tai ả điều gì đó, sắc mặt Hi phi thoắt xanh thoắt trắng đỏ bừng, trông thật thú vị.

Mộc Vãn Tình lúc mới lau mồ hôi trán, thở phào nhẹ nhõm. Việc tốn sức quá, cả nàng mệt rã rời, nhưng cuối cùng cũng cứu sống .

Hoàng thượng tin vội vã chạy tới, thấy cảnh tượng mắt liền nhíu mày: "Chuyện gì xảy ?"

Sống mũi Hi phi cay cay, như thấy , ả nhào tới, vùi đầu lòng Hoàng thượng, nước mắt tuôn rơi như mưa: "Hoàng thượng, thần sợ quá! Thần cứ tưởng đời còn gặp ngài nữa, hu hu..."

Dáng vẻ lê hoa đái vũ, nhu nhược đáng thương của ả khiến Hoàng thượng mủi lòng. Thấy ả ướt sũng, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ, khác hẳn với vẻ kiêu ngạo thường ngày, trong lòng ngài dâng lên chút thương xót: "Đừng sợ, ."

Sự dịu dàng hiếm hoi của Hoàng thượng khiến Hi phi vui sướng. Hóa Hoàng thượng vẫn tình cảm với . Tốt quá , ả nhất định nắm lấy cơ hội để diệt trừ cái gai trong mắt. Ai bảo ả gánh nổi ngôi vị Hoàng hậu? Hừ, ả tin, ngôi vị Hoàng hậu nhất định thuộc về ả!

Hoàng thượng thắc mắc: "Đang yên đang lành rơi xuống sông?"

Trong mắt Hi phi lóe lên tia lạnh lẽo, chỉ tay Mộc Vãn Tình, nghiến răng nghiến lợi: "Là ả! Là ả đẩy thần xuống sông!"

Nha chút do dự gật đầu phụ họa: "Thanh Bình quận chúa thật đáng sợ, ngài dám như chứ?"

Mọi đồng loạt về phía Mộc Vãn Tình với ánh mắt dị nghị.

Mộc Vãn Tình trợn mắt trời, giơ ngón tay giữa về phía Hi phi.

Hoàng thượng: "..." Thủ thế là ý khinh bỉ ?

Ngài sang ám vệ ướt sũng đang một bên: "Chuyện là thế nào?"

Mộc Vãn Tình mệt c.h.ế.t, cứu xong còn c.ắ.n ngược, cơn giận bốc lên ngùn ngụt: "Ta hiện tại chỉ một câu: Tiện nhân đúng là màu!"

Mọi : "..."

Hoàng thượng: "..."

Hi phi cảm thấy . Lẽ sợ hãi xin tha chứ?

"Hoàng thượng, ngài xem kìa! Trước mặt ngài mà ả còn dám vô lễ như . Vừa ả... còn phi lễ thần , ả là một kẻ đại biến thái!"

Mộc Vãn Tình hừ lạnh: "Phi lễ ngươi thế nào?"

Mặt Hi phi đỏ bừng, bộ khó mở miệng. Nha trừng mắt Mộc Vãn Tình: "Ngươi cởi áo chủ t.ử , còn... hôn ngài , sờ soạng ngài , đều thấy cả!"

Hoàng thượng vẻ mặt thể tin nổi, cảm giác tai vấn đề. Đừng đùa chứ, tuy Mộc Vãn Tình mặc quan phục nhưng nàng là nữ! Là nữ nhân! Bảo nàng phi lễ nam nhân thì còn thể tin .

Mộc Vãn Tình day trán, mất kiên nhẫn: "Hoàng thượng, lời ngài tin ? Mắt của tệ đến thế ?"

Khóe miệng Hoàng thượng giật giật. Góc độ bắt trọng điểm của nàng thật kỳ lạ. "Ngươi đang chê mắt của trẫm hả?"

Mộc Vãn Tình hì hì xua tay: "Là ngài đấy nhé, gì cả!"

Hai tương tác coi trời bằng vung, chẳng ai coi lời Hi phi là thật. Điều khiến Hi phi tức điên. Từng một đều coi ả gì, ả còn thống lĩnh lục cung thế nào ?

"Hoàng thượng, ngài nhất định trừng phạt Thanh Bình quận chúa thật nặng, tuyệt đối thể để ả lộng hành thêm nữa. Đối với cung phi mà ả còn dám vô lễ, thì đối với ngài chắc chắn chẳng nửa phần kính trọng..."

Ả liến thoắng châm ngòi ly gián, hận thể tát c.h.ế.t Mộc Vãn Tình ngay lập tức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-339-hi-phi-roi-xuong-nuoc.html.]

Một giọng trong trẻo vang lên: "Không của Thanh Bình tỷ tỷ."

Là Đại hoàng tử, ngài đến từ lúc nào.

Hi phi ngẩn . Đây là con trai ruột của ả, đỡ cho ngoài?

Ả giở khổ nhục kế, hốc mắt đỏ hoe, nước mắt lưng tròng: "Hoàng nhi, mẫu phi suýt chút nữa là c.h.ế.t , con suýt nữa còn gặp mẫu phi, suýt nữa thành đứa trẻ . Con nhớ kỹ, tất cả là của nữ nhân , là ả hại mẫu phi..."

Hoàng thượng biến sắc: "Câm miệng! Không bậy!"

Mộc Vãn Tình là trọng thần ngài chuẩn để cho kế vị, tuyệt đối thể để nàng và Đại hoàng t.ử sinh hiềm khích.

Hi phi thấy ngài bênh vực Mộc Vãn Tình, lòng ghen tị bùng lên dữ dội, bắt đầu năng lộn xộn: "Hoàng nhi, nếu mẫu phi mệnh hệ nào, con nhất định báo thù cho , g.i.ế.c c.h.ế.t nữ nhân !"

Mặt Đại hoàng t.ử đỏ bừng, hai tay nắm chặt thành nắm đấm: "Mẫu phi, xa như ?"

Như một gáo nước lạnh tạt thẳng mặt, Hi phi rùng , dám tin con trai: "Con cái gì?"

Đại hoàng t.ử tức đến phát : "Thanh Bình tỷ tỷ là ân nhân cứu mạng của ..."

Ngài đẻ thông minh lắm, nhưng ngờ bà ác độc đến thế, lấy oán trả ơn.

Hi phi chịu đả kích lớn. Con trai là con át chủ bài trong tay ả, là bảo đảm cho vinh hoa phú quý tương lai, ả cho phép bất cứ ai chia rẽ tình cảm mẫu tử.

"Hoàng nhi, con bậy bạ gì đó? Là ả đẩy xuống sông, là ả sỉ nhục , con thể giúp kẻ hại mẫu phi chuyện? Con điên ? Những đều thể chứng cho !"

Đại hoàng t.ử sa sầm mặt, thần sắc nghiêm túc cực độ: "Phụ hoàng, Thanh Bình tỷ tỷ thực hiện hô hấp nhân tạo và ép tim ngoài lồng ngực, chuyên dùng để cấp cứu đuối nước. Học sinh trường kỹ thuật hoàng gia ai cũng ."

Ngài và mấy vị công chúa đương nhiên cũng học qua, thậm chí còn thực hành.

Hoàng thượng chút ngạc nhiên: "Trường học còn dạy cái ?"

Mỗi năm Đại hoàng t.ử đều hai tháng học tại trường kỹ thuật hoàng gia, học nhiều thứ mới lạ và cũng bồi dưỡng tình cảm thầy trò sâu đậm với Mộc Vãn Tình. Đây cũng là kết quả mà Hoàng thượng mong .

"Vâng ạ. Ba mươi ép tim cộng thêm hai hô hấp nhân tạo, đây là phương pháp cấp cứu đuối nước, là kỹ năng sinh tồn bắt buộc mỗi học sinh nắm vững, thời khắc mấu chốt thể cứu mạng."

Hi phi càng càng thấy sai, bắt đầu cuống lên: "Hoàng nhi, con dối! Vừa con ở đây, thể thấy..."

Lời còn dứt, ả thấy Đại hoàng t.ử lấy một chiếc kính viễn vọng nhỏ: "Phụ hoàng, con ở đình xa xuống, thấy tất cả."

Ngài ghét nhất khác oan uổng, một câu dối của Hi phi chạm giới hạn của ngài.

Hi phi thực hiểu con trai , chỉ sinh nó thì nó hướng về . Người thường nghĩ cũng chẳng , lấy chữ hiếu áp xuống là xong. đây là hoàng gia, Đại hoàng t.ử giáo d.ụ.c để đế vương, thứ đều vì hoàng quyền.

Mộc Vãn Tình nhịn . Ha ha ha, Hi phi trộm gà thành còn mất nắm gạo, ả xong đời . Cả đời ả trông cậy Đại hoàng tử, nhưng giờ con trai sinh lòng hiềm khích, còn tôn trọng nữa, đây mới là bi kịch lớn nhất. Sau , cuộc sống của ả sẽ chẳng dễ chịu gì . Một Thái hậu Hoàng đế tôn trọng và một Thái hậu con ghẻ lạnh, khác biệt một trời một vực. Đây tính là tự tự chịu nhỉ?

Hoàng thượng xoa đầu con trai: "Con lớn , những chuyện thể tự phân biệt đúng sai. Phàm việc gì cũng học cách nhận lý trí, bình tĩnh, tuyệt đối hành xử theo cảm tính."

"Vâng ạ."

Mộc Vãn Tình thấy còn chuyện của nữa, bèn chắp tay: "Thần còn việc cần xử lý, xin cáo lui ."

Nàng thêm gì, nhưng chính thái độ đó khiến Hoàng thượng cảm thấy áy náy, càng bù đắp cho nàng.

"Đi ." Hoàng thượng đầu , sắc mặt lập tức đổi: "Hi phi, từ hôm nay trở , ngươi ở trong Phật đường thắp hương chép kinh cầu phúc cho Đại hoàng tử, ý chỉ của trẫm phép bước ngoài."

"Hoàng thượng!" Hi phi như sét đánh. Nàng thua ? Giấc mộng Hoàng hậu tan vỡ!

Khi hết, Đại hoàng t.ử mới buồn rầu thở dài: "Thật là mẫu phi đẩy Thanh Bình tỷ tỷ xuống nước, tỷ tránh nên tự ngã xuống."

, Thanh Bình tỷ tỷ vẫn so đo hiềm khích cũ mà cứu , đây mới là đáng tôn trọng. So , ruột của ngài thật sự... một lời khó hết.

Hoàng thượng sớm đoán phần nào, nhưng Mộc Vãn Tình toạc , ngài cũng coi như , bù đắp cho nàng nhiều chút là .

Thư Sách

"Vậy con chuẩn một phần tạ lễ gửi cho nàng , coi như mẫu phi con xin cho phép."

Đại hoàng t.ử chút do dự. Ngài giữ vài phần thể diện cho ruột, vạch trần sự thật bà hại thành tự gặp họa mặt . "Tỷ giận lây sang con ?"

"Sẽ . Nàng là đại sự, trí tuệ rộng lớn, hành sự quang minh lạc. Con là con, Hi phi là Hi phi, hai chuyện khác ." Hoàng thượng lo lắng, tâm tính của Mộc Vãn Tình . "Học hỏi nàng nhiều ."

"Vâng ạ."

Phế hậu! Tin tức nổ như sấm giữa trời quang, triều đình xôn xao.

Ngay đó, phủ Thừa Ân công tước bỏ tước vị, giáng thường dân. Nam đinh trưởng thành đều xử tử, nữ quyến và nam đinh thành niên đày về quê, ba đời khoa cử.

Các triều thần rục rịch, sôi nổi dâng sớ xin đưa Hi phi lên chính thất. Như Đại hoàng t.ử sẽ trở thành đích t.ử của trung cung, là thừa kế danh chính ngôn thuận. Kết quả chờ đợi họ là tin Hi phi giáng xuống Hi tần với tội danh bất kính với Thái hậu.

Cú đ.ấ.m liên khiến các triều thần ngơ ngác, hiểu ý Hoàng thượng là gì.

Mộc Vãn Tình thì trong lòng sáng như gương, cố ý nhắc nhở thuộc hạ: "Ý của Hoàng thượng là đừng nhúng tay chuyện hậu cung, cũng đừng chạy chọt khắp nơi, cứ lo việc của ."

Lần nàng quản thúc quan viên Hộ Bộ chặt, cho phép họ xen chuyện thị phi.

lúc , một nội thị vội vã chạy tới: "Thanh Bình quận chúa, Đỗ Soái tỉnh ! Hoàng thượng mời ngài qua đó ngay!"

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...