Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:10:00
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Một đám ẩu đả, vợ chồng Mộc Nhị Gia cũng cuốn , lãnh đủ mấy cú đấm.

Tằng đại nhân dẫn thuộc hạ đến trấn áp ngay lập tức: “Tất cả dừng tay cho ! Đều sống nữa ? Ta đây tiễn các ngươi lên Tây Thiên!”

Ông tay, lập tức dừng .

Tằng đại nhân tức giận trừng mắt đám : “Là do cho các ngươi quá tự do , đúng ? Được, , lấy gông xiềng khóa hết.”

Cứ bao nhiêu kẻ động thủ là bấy nhiêu kẻ khóa, bất kể nam nữ, ngay cả Mộc Nhị Gia cũng ngoại lệ.

Thư Sách

Trong phút chốc, tiếng xin tha vang lên ngớt.

Ông hành sự vô cùng quyết đoán, dập tắt mầm mống náo loạn ngay từ đầu, lúc mới lạnh lùng hỏi: “Tại đ.á.n.h ?”

Mọi , dám lên tiếng.

Tằng đại nhân cau mày, chỉ tay về phía Mộc Nhị Gia: “Ngươi .”

Mộc Nhị Gia liếc con gái. Mộc Vãn Tình khẽ gật đầu, ông lúc mới kể ngọn nguồn sự việc.

Nguyên nhân là vì tranh giành suất mua xe ngựa mà đ.á.n.h , ai cũng cướp suất . Có kẻ thấy ghen ăn tức ở, liền giữa châm ngòi, tìm đến Mộc Nhị Gia, nhờ ông giúp cửa .

Mộc Nhị Gia dĩ nhiên đồng ý, ông từ chối, bản lĩnh đó. Ai ngờ đối phương năng chút đắn, chọc giận Mộc Nhị Gia, khiến ông tức giận vung tay đ.ấ.m cho kẻ đó một quyền.

Hai bên ai nhường ai, xông can ngăn, lao hùa đánh, thế là loạn cả lên.

Phương A Tam, với khuôn mặt sưng vù như đầu heo, la lớn: “Tằng đại nhân, là ông động thủ , chỉ tự vệ thôi, thật sự liên quan đến .”

Mộc Vãn Tình còn lạ gì tính cách của Mộc Nhị Gia? Ông vốn nhát gan, sợ phiền phức, thấy rắc rối là trốn tránh. “Cha, gì mà chọc giận cha?”

Mộc Nhị Gia mím chặt miệng .

Mộc Vãn Tình mím môi, trong mắt lộ vẻ tức giận: “Để con đoán xem, là con, đúng ?”

Ngoài lý do , tìm lý do thứ hai.

Mộc Nhị Gia còn kịp gì, sắc mặt Phương A Tam biến đổi: “Ta !”

Mộc Vãn Tình thong thả lấy một miếng thịt nhỏ: “Ai thấy gì thì , miếng thịt kho sẽ là của đó.”

(Nước kho bò hôm còn thừa, vứt thì tiếc, nàng liền dùng để kho trứng và thịt đầu heo, hương vị vô cùng đậm đà. Bữa tối, đám quan sai thích nhất là món thịt đầu heo nhắm với rượu, sung sướng như thần tiên.)

Mắt đều sáng lên. Ai mà tài nấu nướng của nàng là một, huống chi, ngày thường ăn một miếng thịt nhỏ bằng móng tay lắm .

Một đàn ông vội : “Ta ! Là Phương A Tam cô... với Tằng đại nhân quan hệ mờ ám, cả ngày quấn lấy ...”

Hắn dám quá rõ, nhưng tất cả đều hiểu.

Sắc mặt Mộc Vãn Tình trầm xuống: “Buông lời ác ý hãm hại, xem bất mãn với đây mà.”

Phương A Tam thấy chuyện vỡ lở, bèn quyết đắc tội tới cùng:

“Ta sai chỗ nào? Một tiểu cô nương như cô thì bản lĩnh gì mà dễ dàng leo lên vị trí , ngay cả quan sai cũng lời cô? Dựa cái gì? Chẳng là dựa nhan sắc ? Tất cả chúng đều rõ trong lòng!”

Mọi : ... Không , chúng nghĩ như .

Mộc Vãn Tình lạnh: “Nhan sắc? Hóa bộ mặt nghiêng nước nghiêng thành , đây là đầu tiên đấy. Cảm ơn ngươi nhắc nhở.”

Mộc Nhị Gia lo lắng con gái: “Tình nhi, con đừng nóng giận, loại đầu óc bẩn thỉu.”

Mộc Vãn Tình vốn để ý khác thế nào, nhưng dám mặt nàng, nếu nàng phản kích, sẽ tưởng nàng dễ bắt nạt, kẻ nào cũng trèo lên đầu nàng oai phách.

“Tằng đại nhân, xin ngài, là liên lụy ngài, thanh danh của đại nhân tổn hại, chừng còn tố giác.”

Sắc mặt Tằng đại nhân khó coi: “Tam tiểu thư quá lời . Ta chỉ là một nha dịch, quan cũng chẳng (chức vụ thấp hơn quan), cần gì thanh danh?”

Địa vị của nha dịch thấp, còn thấp hơn cả "", con cháu đều phép tham gia khoa cử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-53.html.]

một điểm, nghề thường là cha truyền con nối, nên họ mối quan hệ chằng chịt ở địa phương, tạo thành một thế lực nhỏ, đôi khi còn thể " đè lên ".

Loại thể quan, tiền đồ, con cháu đời đời thể ngóc đầu lên . Vậy họ cầu cái gì? Đương nhiên là phát tài!

“Tố giác cái gì? Tội ăn buôn bán? Triều đình quy định quan viên kinh doanh, nhưng chúng quan viên.”

“Triều đình đối với nha dịch áp giải chỉ một yêu cầu duy nhất: đưa phạm nhân đến đúng nơi trong thời gian quy định. Trên đường c.h.ế.t mấy cũng cả.”

Khi câu cuối, ánh mắt lạnh băng của ông dừng Phương A Tam.

Phương A Tam bất giác rùng . Xong , đắc tội Tằng đại nhân, ông sẽ đẩy chỗ c.h.ế.t chứ?

Hắn run lẩy bẩy, hối hận kịp.

Mộc Vãn Tình dám đưa đề nghị, chính là vì nắm chắc điểm . Tình huống của quan và nha dịch khác .

Đương nhiên, nàng cũng tùy tiện mở miệng. Nàng quan sát Tằng đại nhân mấy ngày, phát hiện giảng nghĩa khí, hành sự câu nệ, con cũng tạm , ác ý tra tấn đám phạm nhân.

Thứ duy nhất ông theo đuổi chính là kiếm tiền!

Ông bán các loại vật tư với giá cao cho phạm nhân lưu đày để kiếm lời chênh lệch.

Con đường gian khổ, dãi nắng dầm mưa, ngàn dặm xa xôi, chẳng đều là vì tiền ?

Việc phạm nhân lưu đày bỏ tiền mua xe ngựa cũng là hiếm, chỉ cần rời khỏi kinh thành là . Các quan viên đều rõ điều và ngầm đồng ý.

Trong đám đông bỗng hét lên: “Đại nhân, thấy Phương A Tam lén lút tiếp xúc với gã thị vệ trói tay chân .”

Sắc mặt Tằng đại nhân đột biến. Giang thị vệ của phủ Ngũ hoàng tử? Ông hề bạc đãi gã, chỉ hạn chế khả năng hành động, nhưng xem , gã vẫn từ bỏ ý định.

“Phương A Tam, gì với ngươi?”

Phương A Tam c.h.ế.t sống chịu nhận: “Ta gặp , gì hết... A!”

Cây roi quất xuống , cơn đau nhói khiến nhịn hét lên.

Phương A Tam cũng chẳng xương cốt gì cứng cỏi, quất mấy roi thành thật khai báo. Giang thị vệ bảo gây sự, càng loạn càng , khiến lòng hoang mang.

Đổi , gã sẽ đưa Phương A Tam về kinh thành, cho phủ Ngũ hoàng tử việc.

Phương A Tam tự nhiên là động lòng.

Mộc Vãn Tình nhạt: “Xem , vài đáng đối xử tử tế. Tằng đại nhân, Giang thị vệ thích gây sự như , chứng tỏ ăn quá no . Hay là, mỗi ngày cho uống một bát cháo loãng thôi. Chúng đều là dân lành tuân thủ luật pháp, thể tự tiện dùng tư hình.”

“Tam tiểu thư nhân từ.” Tằng đại nhân chỉ thuận lợi thành nhiệm vụ áp giải, tiện đường kiếm thêm chút tiền.

Nếu việc suôn sẻ, ông thể kiếm đủ tiền để sống sung túc nửa đời .

Cho nên, ai phép phá hỏng kế hoạch kiếm tiền của ông .

Đắc tội với phủ Ngũ hoàng tử thì ? Ông vốn cơ hội thăng chức, sợ cái quái gì. Hơn nữa, giàu sang tìm trong nguy hiểm.

“Phương A Tam, ngươi thích lời Giang thị vệ như , đ.á.n.h 50 trượng bạn với , cũng thử cảm giác một ngày một bát cháo loãng xem.”

Phương A Tam khổ sở cầu xin, nhưng vô ích. Những khác cũng cầu tình cho .

Sau khi Phương A Tam đ.á.n.h 50 trượng, thoi thóp kéo , Mộc Vãn Tình đưa một đề nghị: “Tằng đại nhân, thấy nên mở một cơ chế khen thưởng.”

Tằng đại nhân động tác mời: “Nói thế nào?”

Mộc Vãn Tình tủm tỉm: “Mỗi ngày, biểu hiện nhất sẽ một đóa hoa đỏ. Tích đủ sáu đóa là thể giành suất mua xe ngựa, ngài thấy thế nào?”

Mọi xôn xao, còn thể ?

 

 

 

 

Loading...