Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 54:54

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:10:01
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Tằng đại nhân hiểu. Ý tưởng chút kỳ lạ, nhưng thể , trong bối cảnh công bằng, nó kích thích ý chí phấn đấu của .

Ai cũng cố gắng thể hiện, sẽ tiện cho họ quản lý. là một mũi tên trúng mấy con chim.

“Được. lượng ít, mỗi ngày chọn sáu . Tam tiểu thư, đành phiền cô vất vả, cô sẽ phụ trách đ.á.n.h giá.”

Tằng đại nhân cũng điều, ông giao một phần quyền lực cho nàng, giúp nàng thuận lợi tạo dựng uy tín.

Lần , Mộc Vãn Tình chia cho ông một nửa tương thịt bò, bò viên khô và bò kho. Mùi vị quả thật là tuyệt hảo.

Có lợi cùng hưởng, mới là cách hợp tác lâu dài.

Mộc Vãn Tình nhận lấy việc , hề thoái thác. Nàng hành sự công bằng, ánh mắt tinh tường. Mỗi ngày, danh sách những chọn đều công bố, kèm theo lý do, khiến tâm phục khẩu phục.

Mộc Cẩm Dao biểu hiện ngoài dự kiến. Dù thỉnh thoảng vẫn còn hoảng hốt, vẫn dùng ánh mắt kỳ lạ chằm chằm khiến họ thấy sợ, nhưng khả năng quản lý của nàng tiến bộ vượt bậc. Nhóm do nàng quản lý luôn giành vị trí thứ nhất, việc nhanh .

Nàng là đầu tiên trong nhóm giành sáu đóa hoa đỏ. Giây phút chiếc xe ngựa của riêng , nàng cảm nhận một cảm giác thỏa mãn từng .

Tự lực cánh sinh, quả thật tuyệt.

Còn những lời bên tai, nàng trực tiếp lờ .

Mộc Vãn Tình một câu đúng: Đời ngắn ngủi, hãy sống cho thật .

Nàng trọng sinh một , thử một cách sống khác.

Lần , nàng trở nên mạnh mẽ, trở thành nắm giữ vận mệnh của , chứ để khác tùy ý sắp đặt.

Có xe ngựa thì sắm sửa vật tư kèm, càng nỗ lực kiếm tiền hơn nữa.

Mà Mộc Vãn Tình cũng đang bận, nàng đang ấp ủ một kế hoạch.

Ngày hôm đó, nàng gọi Thẩm Vĩnh đến. Thẩm Vĩnh đưa cho nàng bộ giá cả vật tư điều tra . “Mộc Tam tiểu thư, khi nào chúng hành động? Bọn chờ sốt ruột quá.”

Mộc Vãn Tình đặt tài liệu sang một bên, nghiêm túc hỏi: “Ngươi vốn ?”

“Ách?” Thẩm Vĩnh sờ túi. Bọn họ ngoài nhiệm vụ mang theo ít bạc, nhưng nhiều. “Ta một trăm lượng, góp chắc cũng một ngàn lượng.”

“Từng đó tiền thì gì?” Mộc Vãn Tình còn để mắt tới tiền lẻ đó. Nàng đảo mắt: “Có hứng thú một phi vụ vốn ?”

Quá hứng thú! Thẩm Vĩnh vội giục: “Ngài mau .”

Mộc Vãn Tình vẫy tay gọi gần, nhẹ giọng kế hoạch của . Sắc mặt Thẩm Vĩnh lúc trắng lúc xanh, kinh hãi, dám tin, thể tưởng tượng nổi.

Trên đời một nữ tử như ? Nói một kế hoạch kinh thiên động địa như thế mà vẫn thể bình thản đến .

Mộc Vãn Tình nhướng mày: “Có ? Thẩm Vĩnh, giàu sang tìm trong nguy hiểm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-5454.html.]

“Làm!” Thẩm Vĩnh chần chừ nửa ngày, cuối cùng cũng hạ quyết tâm. Chỉ là lúc rời , hai chân cứ như bay, hồn bay phách lạc.

Ngày hôm đó, trời trong nắng ấm, Mộc Vãn Tình thong thả đến một chiếc xe đẩy tay.

“Giang thị vệ, ngươi vẫn chứ?”

Giang thị vệ xe, suy yếu đến mức mở nổi mắt, môi nứt nẻ. Một ngày chỉ uống một bát cháo loãng, chỉ đủ cầm cự mạng sống.

Hắn đói đến mềm nhũn, thở thoi thóp. Nghe thấy giọng Mộc Vãn Tình, nhất thời phản ứng kịp.

Hắn mở mắt, ngơ ngác hồi lâu mới nhận Mộc Vãn Tình. Thù mới hận cũ cùng lúc dâng trào, lấy sức lực từ mà chửi: “Con yêu nữ , Ngũ hoàng tử sẽ tha cho ngươi ! Không c.h.ế.t thì mau thả ...”

Mộc Vãn Tình mỉm, lấy một vật, huơ huơ mặt : “Đây là cái gì?”

Giang thị vệ liếc mắt nhận đó là lệnh bài của phủ Ngũ hoàng tử. “Ngươi sợ ? Muốn xin tha?”

Mộc Vãn Tình mân mê tấm lệnh bài, ánh mắt lanh lợi: “Ngươi xem, nếu cầm lệnh bài đến chỗ hào môn địa phương đòi đồ, bọn họ đưa ?”

Còn ? Nhất định sẽ đưa! Ai dám từ chối một hoàng tử? Ngài đòi đồ của ngươi là nể mặt ngươi. Hào môn thì hào môn, chứ trong mắt hoàng thất, bóp c.h.ế.t còn dễ hơn một con kiến.

Giang thị vệ một dự cảm lành: “Ngươi gì?”

Mộc Vãn Tình tươi như hoa: “Ngay , cho đến thế gia hào tộc Tằng gia, yêu cầu họ đưa mười vạn lượng bạc hiếu kính. Tằng gia chỉ một yêu cầu, là gả con gái nhà cho Ngũ hoàng tử. Ta mặt Ngũ hoàng tử đồng ý , còn yêu cầu họ chủ động đưa con gái đến phủ Ngũ hoàng tử.”

Thư Sách

Con gái nhà Tằng gia cũng vui lòng, cả con vợ cả lẫn con vợ lẽ đều đ.á.n.h vỡ đầu, chỉ để giành suất phủ Ngũ hoàng tử.

Tuy rằng ngoài kế hoạch của nàng, nhưng một bên nguyện đánh, một bên nguyện chịu, lý gì từ chối, đúng ?

Giang thị vệ trợn mắt há mồm: “Ngươi... Ngươi cái gì? Ngươi điên ?”

Mộc Vãn Tình lấy mười vạn lượng ngân phiếu, quơ quơ mặt : “Ta Ngũ hoàng tử thích mỹ nhân, cái gọi là gãi đúng chỗ ngứa. Ta đúng là một mà.”

Nàng vô cùng rạng rỡ: “À, đúng , danh nghĩa của ngươi đấy, Giang thị vệ.”

Giang thị vệ: ...

Lần , nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch tội. Hắn xong đời !

Đường lui của nàng chặt đứt.

Hắn thể về phủ Ngũ hoàng tử nữa! Tiền đồ của hủy hoại! Mộc Vãn Tình, ngươi đúng là ác quỷ!

G.i.ế.c tru tâm, cũng chỉ đến mức là cùng.

“Nếu đám đồng bọn của chuyện...” Bọn họ sẽ giúp rửa sạch oan khuất!

Mộc Vãn Tình ha hả: “Thẩm Vĩnh dẫn đấy, đương nhiên, tự xưng là Giang thị vệ, tâm phúc của Ngũ hoàng tử.”

Giang thị vệ: ... Khốn kiếp!

Mộc Vãn Tình vỗ tay: “Thẩm thị vệ, đây .”

Thẩm Vĩnh từ trong bóng tối bước , thần sắc phức tạp, trong vẻ áy náy xen lẫn niềm vui sướng: “Huynh , thể trách . Chỉ trách sức hút của bạc lớn quá, chống đỡ nổi.”

Mộc Vãn Tình rút mười tờ ngân phiếu, mỗi tờ một trăm lượng, đưa cho Thẩm Vĩnh: “Chỗ cầm chia cho các , còn dùng vốn. Thị trấn tiếp theo nhiều lá , chúng sẽ lấy hàng.”

Kiếm tiền là chuyện , việc trói tất cả lên cùng một con thuyền, chặt đứt đường lui của Giang thị vệ, mới là mục đích của nàng.

“Được !” Thẩm Vĩnh vui vẻ nhận tiền. “ mà, Tam tiểu thư, tại thu mua lá ?”

Loading...