Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:30:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Mộc Vãn Tình thản nhiên gật đầu chào. “Người của Quách gia Giang Nam? Ngươi thể gọi là Mộc Tam.”

Nàng lễ độ nhưng cận, mang theo một tia cao ngạo xuống, khiến khác bất giác nảy sinh sự kiêng nể.

Quách Nhị sửng sốt một chút, thần sắc chút phức tạp. “Ngươi Quách gia Giang Nam chúng ?”

Mộc Vãn Tình khẽ gật đầu. “Là trưởng bối trong nhà từng nhắc tới. Nói rằng Quách gia nhiều đời kinh doanh, giàu nhất một vùng, con cháu trong tộc ai cũng tài giỏi. Tộc trưởng đời càng lợi hại, quy mô gia nghiệp qua tay ông tăng lên gấp bội, trong nhà năm con trai đều tiền đồ. Chỉ là...”

Nàng vẻ một bậc trưởng bối bề đang nhận xét, lời thực tế, câu chữ đều trúng điểm mấu chốt, chứ khoác lác suông.

Quách Nhị khẩu khí của nàng lớn, con cháu nhà quan bình thường, liền vô thức hỏi tiếp: “Là gì?”

Chuyện liên quan đến gia đình , đương nhiên ấn tượng của trong mắt các quan lớn ở kinh thành.

, định vị Mộc Vãn Tình là một tiểu công tử cưng chiều của một gia tộc quyền quý ở kinh thành, chút tùy hứng, chút nghịch ngợm. Đây cũng chính là hình tượng mà Mộc Vãn Tình đang cố gắng xây dựng.

Thẩm Vĩnh bên cạnh xem mà trợn mắt há mồm. Không thể nào, nàng nhiều ?

Hắn lăn lộn ở kinh thành lâu như , cũng chỉ Quách gia Giang Nam, chứ Quách gia năm con trai.

Hắn vô thức về phía cha con Mộc Nhị Gia, tìm một câu trả lời.

, cha con Mộc Nhị Gia cũng đang kinh ngạc tột độ, vẻ mặt hiểu chuyện gì đang xảy .

Thôi , bọn họ cũng . Lòng Thẩm Vĩnh an ủi đôi chút, một ngốc.

Chỉ thể , Mộc Tam tiểu thư tầm thường.

Lúc , sự chú ý của Quách Nhị đều Mộc Vãn Tình thu hút. Mộc Vãn Tình bắt chước dáng vẻ tiếc nuối của lớn, lắc đầu thở dài: “Ai cũng quá tài giỏi, khó tránh khỏi sẽ một phen long tranh hổ đấu.”

Như một tảng đá lớn đè nặng lồng n.g.ự.c Quách Nhị. Chuyện nhà , . Năm em bọn họ đều là tay cự phách trong kinh doanh, ai cũng vô cùng tài giỏi.

Mà quy tắc kế thừa của Quách gia là chế độ con cả, mà là " tài thì ".

Muốn nổi bật lên, trở thành gia chủ đời tiếp theo, trải qua một cuộc cạnh tranh vô cùng khốc liệt.

“Còn gì nữa?”

Mộc Vãn Tình mở miệng, kịp thời nuốt xuống, ha hả: “Không thể nhiều, đây là gia sự của nhà .”

Vẻ mặt thôi của nàng khơi gợi thành công lòng hiếu kỳ của Quách Nhị, khiến nó mọc lên như cỏ dại. Hắn bậc trưởng bối lời vàng ngọc gì.

Hắn con cả, cũng tài giỏi nhất trong nhà, vị trí cứ lơ lửng, nhưng tham vọng chiến thắng.

Theo quy củ trong nhà, mỗi cấp một vốn ngoài ăn riêng. Trong vòng ba năm, kiếm nhiều tiền nhất sẽ trở thành gia chủ đời tiếp theo.

Một năm qua, em thứ ba đầu óc kinh doanh nhất đang bỏ xa những còn , khiến cảm thấy áp lực vô cùng.

Mộc Vãn Tình tủm tỉm mời: “Nào, nếm thử tay nghề của .”

Quách Nhị hít một thật sâu, mùi thơm tươi mới xộc mũi. Cá thái lát đều đặn, mỏng, hoa văn mắt, đúng là sắc hương vẹn .

Hắn húp thử một ngụm nước dùng, thần sắc sững , ngay đó gắp một lát cá mỏng bỏ miệng.

Hắn khỏi khen ngợi: “Nước dùng màu vàng óng, sáng rực. Khi nếm thử, đầu lưỡi tê tê, nhưng ngay đó là một vị ngọt đậm đà, thơm, cay, tê, trọn vẹn trong một miếng. Nước dùng đậm đà. Thịt cá tinh tế, tươi mới, săn chắc bở nát, ăn quá ngon.”

Vị chua chua cay cay ăn khai vị, khiến đũa thể dừng .

Mộc Vãn Tình cũng lâu ăn món cá nấu dưa chua hoa tiêu, nàng ăn hết miếng đến miếng khác, mặt mày sung sướng.

Điều khiến những đang hầu bên cạnh nuốt nước miếng ừng ực, nhưng vẫn cố nhịn.

Quách Nhị ăn ngon lành. Hắn ngẩng đầu thấy dáng vẻ ăn uống ưu nhã, thong dong của Mộc Vãn Tình, thể hiện lễ nghi ăn uống , càng thêm tin lời nàng .

Thư Sách

Hắn gọi một bát cơm, múc một muỗng nước dùng chan lên. Hạt cơm ngấm đẫm nước dùng, ăn một miếng, thật sự quá thỏa mãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-56.html.]

Ăn uống no đủ, lúc mới : “Ngươi xuất danh giá, tuổi còn nhỏ, tay nghề nấu nướng cao siêu như ?”

Vẫn là đang thăm dò. Có thể thấy là một cẩn thận, kỹ lưỡng.

Đáng tiếc, gặp Mộc Vãn Tình – "vua bịp bợm".

Mộc Vãn Tình lấy khăn lau miệng, uống một ngụm : “Biết , ai bảo trong nhà một vị trưởng bối mê ẩm thực. Vì để tranh sủng, vô cùng nỗ lực. Đương nhiên, cũng thiên phú cao, học gì cũng nhanh.”

Quách Nhị: ...

Hắn bao giờ gặp ai chuyện "tranh sủng" một cách thẳng thắn và sảng khoái như . là một nhân tài.

Giống như Quách gia bọn họ, dù đấu đá lợi hại đến , ngấm ngầm phân cao thấp thế nào, cũng ai dám miệng.

là tuổi trẻ, tuổi trẻ sủng ái chính là vốn liếng.

“Vậy ngươi đến đây là để?”

Mộc Vãn Tình mân mê chén , mày mắt phô trương, mang theo sự sắc sảo đặc trưng của tuổi trẻ.

“Ta chứng minh cho trưởng bối trong nhà thấy, tuổi tuy nhỏ nhưng thiên phú dị bẩm, năng lực siêu quần, ăn buôn bán cũng là một tay cừ khôi.”

Nàng ngượng ngùng: “Không giấu gì ngươi, lỡ khoác lác mặt các ngài , chuyến sẽ kiếm mười vạn lượng bạc mang về. Tuy nhiều lắm, nhưng đầu ăn mà, coi như là đóng học phí thôi.”

Khóe miệng Quách Nhị co giật. Kiếm mười vạn lượng bạc mà gọi là "đóng học phí"? Ngươi bảo những kẻ ăn thua lỗ ? Sao ngươi lên trời luôn ?

vẻ mặt phô trương của thiếu niên , đành nuốt lời định bụng, khen một câu lấy lệ: “Ngươi nỗ lực thật.”

Mộc Vãn Tình nghiêm túc hươu vượn: “Hết cách , bây giờ chịu khổ đều là vì tương lai ‘say gối mỹ nhân, tỉnh nắm quyền thiên hạ’ mà.”

Mặt Thẩm Vĩnh cứng đờ từng tấc. Quá lố! Thật là lố bịch! Nàng quên là phận nữ nhi ?

Bây giờ hiểu tại Mộc Vãn Tình nắm đằng chuôi... vì mặt dày bằng nàng, khoác lác bằng nàng, bịa chuyện bằng nàng!

Gia đình họ Mộc rốt cuộc nuôi dạy một đứa con gái như thế nào ?

Hắn một nữa về phía Mộc Nhị Gia, hỏi một câu: Là ông dạy thế ?

Kết quả, thấy mặt Mộc Nhị Gia vẻ... kiêu ngạo?!

(Như thể đang : Nhà đứa con giỏi quá, thật lợi hại, thật ghê gớm, vui, kiêu hãnh tự hào.)

Thẩm Vĩnh: ... Thôi , cả cái Nhị phòng ai bình thường!

Mộc Vãn Tình và Quách Nhị càng càng hợp. Quách Nhị tin lời Mộc Vãn Tình, đối xử với nàng khách khí thiết.

Hào môn giàu đến mấy, mặt quan viên cũng chẳng là gì.

"Tiền" và "quyền", quyền luôn xếp thứ nhất. Có cơ hội bám vây cánh của quan lớn, thể tận lực?

Mộc Vãn Tình thấy thời cơ chín muồi, lúc mới giả vờ thuận miệng mở lời:

“Quách , chúng ‘ghép đơn’ .”

“Cái gì?” Quách Nhị hiểu.

Mộc Vãn Tình mở to đôi mắt ngây thơ: “Cùng nhập hàng đó. Theo lý mà , lấy nhiều thì sẽ rẻ hơn. Chúng coi như là đôi bên cùng lợi.”

Quách Nhị im lặng. Cậu nhóc ngây thơ đến lạ. Người bình thường ai dám đưa yêu cầu như ? E là còn thiệp mời, càng quyền ưu tiên lựa chọn hàng.

 

 

 

 

 

Loading...