Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 59:59
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:00:10
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu tận mắt chứng kiến, đ.á.n.h c.h.ế.t họ cũng tin, chỉ nhẹ nhàng như mà lấy cả đống hàng. Nàng dạy cho bọn họ một bài học sinh động: thao tác lắt léo ngừng, chiếm hết lợi thế, thứ đều vận hành theo đúng ý chí của nàng.
Bọn họ thua trong tay nàng, thật sự oan. Nàng thể kiếm tiền, thể lừa , thể gây chuyện, mà cũng thể dẹp chuyện. Có bản lĩnh như , tương lai của nàng đúng là thể đo lường. Mộc gia con gái như thế, còn cầu mong gì hơn.
Mộc Vãn Tình chút bất ngờ, ngờ Quách Nhị tay hào phóng như . “Quách nhị ca thật lòng, thích. Chúng về khách điếm của .”
“Được.”
Hai chào tạm biệt chuẩn rời , Phan lão bản vội vàng ngăn : “Quách , nể mặt một chút, tất cả các vị đến ở thôn trang ngoại ô của . Chúng dù gì cũng mười mấy năm giao tình, cũng , là ăn giữ quy củ, sẽ đường ngang ngõ tắt, cưỡng đoạt .”
Kỹ thuật bánh nếu là thật, lợi ích đối với ông là quá lớn. Ông quản lý chợ , mỗi năm hao hụt nhỏ, mà thấy đau lòng. Nếu thành công, ông thể trực tiếp bán bánh , kiếm nhiều hơn nữa.
Hắn vỗ n.g.ự.c bảo đảm: “Mọi chi tiêu cứ để lo. Nếu các vị tin tưởng , thì hãy đến ở.”
Ông đến mức , Quách Nhị quan hệ ăn với ông , căng. “Tiểu , thấy ?”
Mộc Vãn Tình ngây thơ: “Ta Quách nhị ca. Quách nhị ca là , sẽ hại .”
Quách Nhị cảm thấy trách nhiệm vai nặng nề hơn. “Vậy đến ở .” Hắn tin thể bảo vệ tiểu .
Nếu đắc tội Quách gia, cho dù ông vợ tri phủ, cũng dè chừng vài phần.
Thôn trang của Phan gia lớn, trồng lúa và đủ loại rau quả, gà vịt thả rông, một ao sen lớn thả nuôi mấy ngàn con cá. Tất cả những thứ đều dùng để cung cấp cho chi tiêu hàng ngày của nhà họ Phan. Phan lão bản đích dẫn tham quan thôn trang, một khung cảnh điền viên thơ mộng, khiến Mộc Vãn Tình ghen tị c.h.ế.t. Một trang viên như , nàng cũng !
Ở góc Đông Nam mấy dãy nhà thấp, là nơi ở của các nông hộ. Thấy Phan lão bản đến, già trẻ trai gái đều vội chạy chào hỏi. Phan lão bản hài lòng gật đầu: “Đây đều là những việc tháo vát. Nếu cần, cứ bảo họ .”
Khi câu , ông Mộc Vãn Tình. Mộc Vãn Tình chỉ nhàn nhạt liếc ông một cái, ba phần lãnh đạm, ba phần giễu cợt, bốn phần khinh thường, dáng một tiểu thiếu gia cao ngạo thứ thiệt. Nàng càng ngang ngược như , Phan lão bản càng dám đắc tội.
Phan lão bản thấy mệt tim. Ông xem như , đứa nhỏ cả ngày quậy trời quậy đất, to gan lớn mật, chính là gia đình nuông chiều sinh hư. Ông bây giờ? Không dám đắc tội thì đành nhịn .
Nhà chính là một tứ hợp viện bốn lớp, chiếm diện tích lớn, nhưng tương đối đơn giản, thua xa sự tinh xảo trong thành. Lớp thứ hai một cái sân lớn, lát đá xanh, giữa sân trồng một cây táo. Sân lớp thứ ba nhỏ hơn, nhưng bài trí tinh xảo hơn một chút.
“Tiểu , ở lớp thứ hai, các ở lớp thứ ba nhé, ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-5959.html.]
“Được.” Mộc Vãn Tình tỏ vẻ ý kiến.
Cứ quyết định vui vẻ như , Mộc Vãn Tình dẫn đến ở lớp thứ ba. Phan lão bản ân cần sắp xếp, sai hầu dọn dẹp sạch sẽ, bài trí phòng ốc, bận tối mắt. Ông còn định sắp xếp mấy nha đến hầu hạ Mộc Vãn Tình, nhưng nàng từ chối thẳng thừng. Nàng chỉ , thích yên tĩnh, quen lạ bên cạnh, sẽ khiến nàng cảm giác như giám thị.
Phan lão bản câm nín. Cậu thẳng như thì khác đáp thế nào? Là thừa nhận phủ nhận đây? Thôi bỏ , lớn chấp trẻ con, so đo gì.
Mộc Vãn Tình ở phòng chính, mà chọn ở gian nhà phía đông. Đồ đạc bài trí thứ đều đầy đủ, chiếc giường Bạt Bộ (giường khung) khắc hoa thật .
Trong lúc hầu dọn dẹp phòng, nàng chống cằm ở bậc thềm, đầu óc ngừng xoay chuyển, xem xét kế hoạch ngày hôm nay, liệu sơ hở nào ? Có cần rà soát ?
Người hầu dâng điểm tâm và nóng, im lặng hồi lâu, thấy Mộc Vãn Tình gì dặn dò, lúc mới lặng lẽ lui . Sau khi dọn dẹp xong, những hầu khác cũng lui xuống, còn ngoài.
Cha con Mộc Nhị Gia lặng lẽ từ trong bóng tối bước . Mộc Tử Thành cầm một cái đệm trong tay: “Muội , đất lạnh, lấy cái lót .”
Mộc Vãn Tình tủm tỉm nhận lấy, đặt xuống : “Cảm ơn đại ca.”
Thư Sách
Tuy đang , nhưng giữa hai hàng lông mày vẫn lộ vẻ mệt mỏi. Cả ngày tập trung tinh thần cao độ, lúc nào cũng trong tư thế sẵn sàng xuất kích, khiến cả mệt.
Mộc Tử Thành chút đau lòng. Người khác chỉ thấy nàng mạnh mẽ, mà thấy nàng âm thầm dốc hết sức lực, mỗi bước đều tính toán, cân nhắc kỹ càng.
“Mệt lắm đúng ? Hay là phòng ngủ một lát , với phụ canh gác bên ngoài.”
Thẩm Vĩnh dẫn dạo một vòng quanh các phòng, xác nhận ngoài, liền cử hai đồng bạn canh gác ở cổng sân.
Thẩm Vĩnh chạy đến mặt Mộc Vãn Tình, nàng bằng ánh mắt nóng rực, hưng phấn kiềm chế nổi: “Tam tiểu thư, cô quả thực là kỳ tài ngút trời! Cả đời , khâm phục nhất chính là cô.”
Hắn cuối cùng cũng hiểu, tại Tằng đại nhân, một đội trưởng áp giải, răm rắp lệnh một phạm nhân lưu đày? Mà đó còn là một tiểu cô nương mười ba tuổi!
Với chỉ thông minh , thủ đoạn , tâm kế , ai chơi nàng? “Không chỉ bắt mối với Quách gia, còn thuận lợi chợ . Quan trọng nhất là, cô còn lừa cả đống vải...”
Vừa bịa chuyện, diễn, lập kế hoạch, còn lừa gạt. Cứ thế mà gạt hết lợi ích trong bát của .
Mộc Vãn Tình nhặt một miếng điểm tâm lên: “, là dùng bí phương để đổi.”
“Cô thực sự bí phương? Mộc gia tổ truyền?” Thẩm Vĩnh cảm thấy thể tin nổi. Cho dù , cũng đến lượt Nhị phòng, càng đến lượt Mộc Vãn Tình.
Mộc Vãn Tình nhướng mày: “Ngươi nghĩ ?”
Nàng , Thẩm Vĩnh cũng thức thời hỏi nhiều. Đầu óc thông minh bằng . “Tiếp theo thế nào? Ta sẽ lực phối hợp.”
Mộc Vãn Tình cổng sân, khóe miệng cong lên: “Chờ.”
Thẩm Vĩnh ngẩn : “Chờ cái gì?”
“Chờ cá c.ắ.n câu.” Kế hoạch Mộc Vãn Tình chuẩn chính là "một mũi tên trúng mấy con chim". Vòng nối tiếp vòng , nhịp nhàng ăn khớp, tinh vi đến cực điểm.