Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 251

Cập nhật lúc: 2024-11-07 08:24:32
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một câu của Trầm Lục khiến cho Liên Thủ Tín và Trương thị đều vô cùng vui mừng, Liên Mạn Nhi cũng cao hứng đến mức hai con mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm.

Ủ rượu nho chiếm một phần lớn trong kế hoạch kiếm tiền năm nay của Liên Mạn Nhi. Năm , rượu nho các nàng bán cho Trầm gia nhận phản hồi . Năm nay các nàng ủ rượu nho, đương nhiên lo nguồn tiêu thụ. Mà mấy ngày việc rượu nhà của Hà lão lục ủ khách hàng tìm tới tận cửa bắt đền, vô tình nâng cao giá trị rượu nho nhà nàng.

Mặc dù cũng suy đoán trình tự ủ rượu nho của nàng, nhưng thông qua chuyện của Hà lão lục, chỉ sợ những đó từ bỏ ý định kiếm chát một chút trong đầu.

Liên Mạn Nhi khẳng định, rượu nho năm nay các nàng ủ nhất định sẽ bán .

Điều duy nhất chút xác định là, nàng sợ công trình xây dựng núi sẽ ảnh hưởng tới việc thu hoạch nho dại. Hiện tại sự hứa hẹn của Trầm Lục, việc đó cũng cần lo lắng nữa.

Nho dại núi sẽ bảo vệ thật , hơn nữa tất cả đều thuộc về nhà nàng.

Mọi trong phòng đang chuyện, liền từ bên ngoài tiến bẩm báo với Trầm Lục.

“Cha con của Vương cử nhân thôn Tam Thập Lý cầu kiến, phụ Liên Phương, đại ca Liên Thủ Nhân và cháu trai Liên Kế Tổ của Liên chưởng quầy cầu kiến…”

Liên Thủ Tín hồi bẩm xong, liền chút chân tay luống cuống, mặt lộ thần sắc quẫn bách.

Nhân vật lớn như Trầm Lục đến đây, Vương cử nhân đương nhiên sẽ bỏ qua cơ hội bái kiến, thế nhưng Liên lão gia tử cùng Liên Thủ Nhân cũng tới, cái chút vượt khỏi dự đoán của Liên Mạn Nhi.

Trầm Lục chỉ cửa hàng nhà nàng một chút, Liên lão gia tử đường đường chính chính đến cầu kiến, điều tựa hồ chút…, Liên Mạn Nhi tìm thấy từ nào phù hợp để hình dung.

Giật thì giật , Liên Mạn Nhi nghĩ một chút, cảm thấy Liên lão gia tử cũng gì kỳ lạ. Liên lão gia tử việc truy cầu, chỉ vì bất đắc dĩ mà áp chế xuống chứ ông buông tha ý niệm trong đầu. Từ nhỏ Liên lão gia tử lưu lạc bên ngoài, nếu như nắm bắt cơ hội thì có thể từ một tên học nghề nho nhỏ đến vị trí chưởng quầy ở cửa hiệu mặt tiền?

Hoặc đổi một góc độ khác để suy nghĩ, Trầm Lục trong cửa hàng, bên ngoài đương nhiên sẽ bảo vệ nghiêm nghị. Liên lão gia tử cửa nhất định thông truyền. Muốn gặp Trầm Lục là chuyện của bọn họ, gặp bọn họ phụ thuộc ở Trầm Lục.

“Đêm nay, sẽ ở thị trấn Thanh Dương, để cho cha con Vương gia chờ thị trấn .” Trầm Lục chậm rãi nói.

Trầm Lục ý định gặp cha con Vương cử nhân tại đây, để cho cha con Vương gia đến thị trấn, mà cũng chắc là sẽ gặp bọn họ ở thị trấn.

Trầm Lục xong câu đó, đôi mắt xẹt qua Liên Thủ Tín cùng Trương thị, chuyển qua mặt Liên Mạn Nhi.

“Gọi nhà Liên chưởng quầy .” Trầm Lục , “Ta đang tìm một nông dân bản địa kinh nghiệm để hỏi một chút tình hình mùa màng hai năm qua.”

Người truyền lời lui ngoài. Sau đó liền dẫn ba từ bên ngoài từ từ .

Liên lão gia tử, Liên Thủ Nhân, Liên Kế Tổ tất cả đều mặc xiêm y mới tinh, nối đuôi tiến , quỳ xuống cùng một chỗ, hướng Trầm Lục hành đại lễ.

“Đứng lên ,” Trầm Lục khoát tay áo để cho ba bọn họ dậy, bắt đầu đánh giá. “Lấy ghế cho lão gia tử.”

Liên lão gia tử vốn từ chối, nhưng thấy Trầm Lục thật sự , liền vội vàng tạ ơn, sống lưng thẳng tắp cái ghế bên cạnh, Liên Thủ Nhân cùng Liên Kế Tổ đều lưng Liên lão gia tử.

Liên Mạn Nhi thoáng qua Liên Kế Tổ, hôm nay cũng ngày hưu mộc, đáng lẽ Liên Kế Tổ đang ở trường chứ, tại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ Liên lão gia tử cố ý nhờ gọi về?

Quả nhiên trong mắt Liên lão gia tử, con trai trưởng cùng cháu đích tôn luôn luôn giống như những khác?

“Lão gia tử năm nay bao nhiêu tuổi, nguyên quán ở ?” Kính lão tôn hiền là truyền thống của triều đại , cho nên đối với Liên lão gia tử, Trầm Lục hiếm khi ấm áp mà hỏi thăm.

Liên Mạn Nhi đang Liên lão gia tử trả lời, thấy gã sai vặt bên Trầm Lục hướng nàng hiệu. Liên Mạn Nhi theo gã sai vặt ngoài, nguyên lai gã sai vặt này ngại nước đủ nóng, nấu một nồi nước khác. Liên Mạn Nhi đành mang theo bếp. Sau đội kỵ mã và tùy tùng đến xin nước uống.

Đến khi Liên Mạn Nhi trở cửa hàng, đoàn Trầm Lục từ trong nhà , lên ngựa mất.

Mọi tại bên đường đoàn tiến Thanh Dương trấn, đến khi thấy bóng dáng nữa mới trở về. Liên lão gia tử lập tức về mà cùng Liên Thủ Tín trong nhà.

Xem mặt Liên lão gia tử, Liên Thủ Nhân cùng Liên Kế Tổ khó dấu sắc mặt vui mừng, Liên Mạn Nhi thực sự bọn họ cùng Trầm Lục chuyện gì, nhưng tiện hỏi ngay bây giờ.

Liên lão gia tử nhà, chiếc ghế ban nãy, so với thì tư thái tự nhiên buông lỏng hơn nhiều. Liên Kế Tổ cũng xuống theo, chỉ Liên Thủ Nhân đến bên cạnh, hai tay bưng lấy cái ghế lúc nãy Trầm Lục qua, chốc thì Liên Thủ Tín, chốc Liên lão gia tử.

“Đây là cái ghế mà Lục gia qua, nên cầm về nhà, cái là khó a.” Mặt mày Liên Thủ Nhân hớn hở .

“Đại bá đúng.” Liên Mạn Nhi lập tức , “Cái ghế , còn cái bàn , cha cháu rồi, về giữ gìn cẩn thận, đặt trong phòng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-251.html.]

“Đúng, chúng tính như .” Liên Thủ Tín gật đầu .

Liên Thủ Nhân liếc Liên Thủ Tín một cái, đầu Liên lão gia tử, tựa hồ như ngóng trông Liên lão gia tử có thể cái gì đó.

“Việc lão Tứ hiểu rõ, để cho chính an bài .” Liên lão gia tử nói.

Liên Thủ Nhân thấy Liên lão gia tử như , mặc dù chút hậm hực nhưng cũng tiện thêm cái gì nữa.

“Lão đại, ngươi xuống, lão Tứ, ngươi cũng ngồi xuống.” Liên lão gia tử vẫy tay, để cho hai đứa con trai mặt.

Sau đó Liên lão gia tử nhiều. Ông những năm vất vả, ông hai Liên Thủ Nhân và Liên Thủ Tín đồng lòng với , còn đến tuổi Liên Thủ Nhân khảo thi, Liên Kế Tổ đồng sinh thí, dặn dò Liên Thủ Nhân cùng Liên Kế Tổ cố gắng sách, đừng khiến ông và cả nhà thất vọng.

Ông cho đến khi Ngũ Lang với tiểu Thất tan học trở về, bụng tiểu Thất kêu ùng ục, Liên lão gia tử mới nhớ đến việc ăn cơm trưa.

DTV

Đi khỏi phòng, Liên lão gia tử để cho Liên Thủ Nhân cùng Liên Kế Tổ về nhà , ông còn lời với Liên Thủ Tín.

“Những ngày , trong lòng cha cứ suy nghĩ mãi. Đời của đại ca con chỉ thể dựa con đường sách.” Liên lão gia tử thở dài một , lời thấm thía với Liên Thủ Tín, “Mấy năm nay, cả nhà chu cấp cho , cũng cái để dựa , tú tài ai thi cũng đều thể thi đậu. Bây giờ nếu cơ hội, cả nhà giúp đỡ một chút.”

Liên Thủ Tín yên lặng lắng .

“Đây là vì cho đại ca con, cũng là vì cho cả nhà .” Liên lão gia tử tiếp tục , “Nếu đại ca con thể thì cũng sẽ giúp ích cho cả nhà . Có , về việc học hành, việc thi cử của Ngũ Lang với tiểu Thất cũng sẽ dễ dàng hơn.”

Liên Thủ Tín Ngũ Lang với tiểu Thất đang chuẩn đến cửa hàng, đầu cái gì đó với Liên lão gia tử, nhưng chỉ há miệng mà phát bất kỳ thanh âm gì.

“Các con đều do cha sinh , lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt. Cha cũng bất công với đứa nào, cha chỉ cho các con. Cả nhà vặn thành một cỗ dây thừng, hai bên đồng lòng, giúp đỡ lẫn thì mới những ngày tháng lành. Về cha và con mới có thể yên tâm.”

Liên Mạn Nhi giả bộ ở phía khóa cửa, nàng hết bộ buổi chuyện của Liên lão gia tử. Nàng cũng hiểu rõ những tính toán của Liên lão gia tử. Bởi vì đầu tư nhiều Liên Thủ Nhân và Liên Kế Tổ, nên tiếp tục đầu tư, sẽ kinh tế hơn so với đầu tư con cháu khác. Liên Thủ Nhân nông dân nổi, cha như ông giúp đỡ Liên Thủ Nhân tiếp tục tìm đường từ việc sách, hơn nữa ông còn mấy con trai khác cũng cố gắng vì mục tiêu .

Lúc Liên Mạn Nhi cửa hàng, Trương thị cùng Liên Chi Nhi đồ ăn xong.

Liên Chi Nhi vốn ở nhà cũ cho lợn, gà vịt ăn xong, đợi Liên Mạn Nhi đưa cơm cho nàng, liền tự tới đây, nàng thấy đang chuyện ở cửa hàng mới, cái gì, nàng cũng qua đó mà bếp nấu cơm.

“Mạn Nhi, xảy chuyện gì hả?” Ngũ Lang liền hỏi Liên Mạn Nhi.

Liên Mạn Nhi đem chuyện Trầm Lục cùng Trầm Khiêm tới chơi với Ngũ Lang và tiểu Thất.

“Kế Tổ ca trở về rồi, đến trường ?” Liên Mạn Nhi hỏi Ngũ Lang cùng tiểu Thất.

“Có đến, lúc cùng ca ở trường tư thục còn trông thấy mà.” Tiểu Thất nói.

“Vậy ai gọi về nhỉ, tìm hai ?” Liên Mạn Nhi hỏi.

“Không , ai tìm chúng .” Ngũ Lang nói.

Một hồi Liên Thủ Tín cũng về rồi, một nhà kê bàn bắt đầu ăn cơm.

“Mẹ, con thấy ông nội với đại bá hình như cao hứng. Lúc nãy những gì ạ?” Vừa ăn cơm, Liên Mạn Nhi hỏi Trương thị. Chẳng lẽ Liên lão gia tử cầu xin Trầm Lục cái gì, đó Trầm Lục đáp ứng?

“Cũng cái gì, Lục gia chỉ hỏi thu hoạch thế nào, còn hỏi ông nội con bao nhiêu tuổi, quê quán ở .” Trương thị thoáng qua Liên Thủ Tín, mới lên tiếng, “Mẹ cũng đầu , tổ tiên chúng là ở phủ thành ?”

“Khi còn bé giống hình như từng cha qua một , nhớ rõ lắm.” Liên Thủ Tín bới một ngụm cơm nói.

“Chúng thật sự thích với Trầm gia?” Trương thị chút bán tín bán nghi .

“Mẹ, chuyện gì thế? Cái gì thích?” Liên Mạn Nhi lắp bắp kinh hãi.

“Mẹ cũng hồ đồ đây.”

Trương thị thoáng qua Liên Thủ Tín, lúc mới cho Liên Mạn Nhi. Nguyên lai Liên lão gia tử nguyên quán là phủ thành. Sau đó Trầm Lục hỏi một lão gia nhân bên , Liên gia nào ở phủ thành .

Lão gia nhân liền phủ thành một hộ họ Liên, là quen cũ với Trầm Phủ, về hình như là dọn , lâu dần cũng qua . Lão gia nhân còn hỏi tính danh cha Liên lão gia tử, năm nào đến thôn Tam Thập Lý vân…vân. Đáng tiếc lúc cha mất, Liên lão gia tử tuổi còn nhỏ, nhiều chuyện cũng nhớ rõ lắm. Bất quá ông nhớ rõ, cha của ông là sách, thường với ông rằng, nhà vốn là nhà thanh quý.

Về lão gia nhân , thể cha của Liên lão gia tử chính là hậu nhân của hộ Liên gia đó.

“Không, thể nào.” Liên Mạn Nhi trợn mắt há hốc mồm.

Loading...