Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 542
Cập nhật lúc: 2024-11-10 11:01:59
Lượt xem: 81
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liên lão gia tử rũ mi mắt, trầm mặc hồi lâu, thấy Liên Thủ Tín cùng Trương Thanh Sơn mở miệng, liền đánh tiếng than thở.
“Chuyện , bây giờ đuổi bọn họ , sợ rằng .” Liên lão gia tử chậm rãi .
Chu thị luôn bên cạnh vận khí, Liên lão gia tử như , bà liền mất hết kiên nhẫn.
“Ngươi đuổi họ , ngươi đây là tìm cách đuổi ngoài. Ngươi là vương bát độc tử, ngươi cho là trong lòng ngươi tính toán gì.” Chu thị chỉ Liên lão gia tử mắng ông.
Nhà bình thường , lúc khách đến thăm dù là ủy khuất, cũng sẽ tạm thời nhẫn nại, giữ chút ít thể diện lẫn . Nhất là Liên láo gia tử cùng Chu thị đều là tuổi về già, mà khách tới là ông thông gia. mà, Chu thị thể bình tĩnh suy nghĩ. Người càng mặt mũi thì bà càng cho mặt mũi, đó là một trong những đòn sát thủ của bà.
Quả nhiên, Liên lão gia tử thấy lời bất thường của Chu thị, gương mặt đầu tiên là đỏ lên, lập tức ho khan, cản lời của Chu thị.
“Vấn đề nhất định thể để cho bọn họ ở lâu dài .” Liên lão gia tử giành mở miệng Chu thị, vội , “Ai, chuyện cũng trách , nhất thời mềm lòng. Hà lão lục cũng là cái lành gì, lòng như đăng diệt. Cô nhi quả phụ, phẩm hạnh như thế nào, đó cũng rõ.”
“Vật bây giờ còn rõ ràng.” Chu thị lập tức cướp lời của Liên lão gia tử, “Bây giờ còn mang mấy con rùa khốn kiếp đuổi ngoài, còn chờ khi nào. Là chờ bọn đem cổ kéo xuống, ngươi mới đuổi ! Tình cảm. Là mắng ngươi. Người nào ngươi là đại thiện nhân, vẫn là để tâm địa xa sai khiến. Đuổi , hiện tại đuổi , là . Ta chủ. Có , để cho tới tìm .”
Tình tình Chu thị, chính là dám dám chịu.
” . . . . Giả bộ thì rõ ràng . Vậy thì khi ngươi ở thời điểm đại tài chủ . Tiện thể nuôi sống thêm nhiều ! Ngươi còn mang nổi ốc của chính , nghèo loong coong, ngay cả bữa cơm khô cũng ăn , bốn miệng ăn , một so với một đều ăn nhiều hơn. Ăn đó đều là lương thực của ai . . . . . Hơn nữa, bọn họ là loại lành . Kia đều là con sói nham hiểm. Ngươi cho rằng ngươi như , khác lưng đều khen ngươi . Ngươi hãy mơ . Cột sống của ngươi cũng bẻ cho cong gãy cũng nên!”
Chu thị đây là đem một khang lửa giận đổ lên đầu Liên lão gia tử.
Liên Mạn Nhi ở bên cạnh, vẫn luôn lên tiếng. nàng đầu tiên cảm thấy, lời của Chu thị, từ ngữ là dữ dằn, nhưng lý.
Mà Liên lão gia tử ở mặt gia Trương Thanh Sơn cứ như . Bị Chu thị mắng đến còn mặt mũi.
Vì sợ Liên lão gia tử quá mức lung túng, Trương Thanh Sơn cũng chỉ cúi thấp đầu, bộ như tựa hồ gì cả.
Liên lão gia tử Chu thị mắng thượng hỏa, nếu là đặt ở ngày thường, ông nhất định sẽ chửi , tiếp theo nghi ngờ chút nào, chính là gia đình đại chiến. mà hôm nay Trương Thanh Sơn tới, Liên lão gia tử còn do dự mặt mũi khác, chỉ đành miễn cưỡng nhịn xuống khẩu khí .
Mặc dù truyện . mà tận lực thu nhỏ ảnh hưởng thì ông vẫn thể .
“Đuổi , cũng đuổi a.” Liên lão gia tử gương mặt quan tòa .
Thật thì chuyện cho tới bây giờ, trong lòng Liên lão gia tử vô cùng hối hận. Ban đầu vợ của Hà lão lục mang theo mấy hài tử, giống như ăn mày tìm ngoài ngõ. Khi đó, ông nữa dấy lên ý chí chiến đấu, khôi phục Liên gia một nữa. Muốn nữa danh tiếng . Bình thường quá ngày, mỗi việc dĩ nhiên là cố gắng một chút xíu, mà giúp đỡ cứu tế nhỏ yếu, là thể điểm nhanh hơn.
Hơn nữa, khi đó, trong thôn âm thanh đến xem náo nhiệt càng nhiều, vợ của Hà lão lục còn nhắc chuyện cũ ở Thái Thương.
Người ở Tam Thập lý doanh tử, cũng Liên Thủ Nhân cùng Liên Thủ Nghĩa phạm tội, nhưng cụ thể là bọn họ những chuyện gì ở Thái Thương, thì trong thôn cũng hiểu rõ. Lúc ở Thái Thương, Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa cùng Hà lão lục qua mật thiết, sợ là vợ của Hà lão lục còn một vài chuyện mà ông cũng .
Mà cùng vợ Hà lão lục dây dưa chung một chỗ, chỉ sợ giữ thể diện.
Không thể để vợ của Hà lão lục ở bên ngoài lung tung, lúc ông nhanh liền quyết định đem lưu vài Hà gia cũng là nguyên do.
Liên lão gia tử hối hận, chuyện quá vội vàng. Bọn họ thức ăn hạn, căn bản là đủ sức nuôi thêm bốn miệng ăn. Mà ông cho là Liên Thủ Tín nên đưa tay giúp một chút, quan tâm chuyện . Hơn nữa, Liên lão gia tử cũng nghĩ đến, cô nhi quả phụ Hà gia bại hoại như .
Vợ của Hà lão lục lôi thôi lười biếng, cùng Hà thị giống như đúc, điều cũng thôi. hai tiểu tử Hà gia , tuổi còn nhỏ nhưng một thói hư tật . Mới đến mấy ngày, chỉ trộm đồ trong sân , còn trộm đồ nhà hàng xóm, điều cho cái mặt già của để ở . Ông cũng dạy dỗ hai tiểu tử Hà gia, nhưng lập trường đầy đủ.
Những ngày qua, ít ông thông qua Liên Thủ Nghĩa truyền đạt lời dạy bảo, nhưng chút hiệu quả nào.
Ông cũng sớm đuổi mấy Hà gia , chẳng qua là đưa về thì dễ dàng mà tống thì khó khăn a. Mấy Hà gia ở chùa ăn nơi , như là trong miệng miếng thịt béo, dễ dàng phun .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-542.html.]
Liên lão gia tử lúng túng, mới thấy Trương Thanh Sơn thể dễ dàng chấn nhiếp màn lóc ăn vạ của mấy Hà gia, hơn nữa còn nhắc tới Ngũ lang, chuyện đó, tựa hồ Trương Thanh Sơn là ông ngoại, một câu thể gọi Ngũ lang, hơn nữa thể Ngũ lang chủ, điều cho trong lòng ông vô cùng tư vị. mà ông , tuy ông là gia gia nhưng đủ tư cách để như .
Mà Chu thị Liên Thủ Tín chủ, Liên lão gia tử là nghĩ qua, nếu Liên Thủ Tín ông chủ nhà, đem mấy Hà gia đuổi , đây chính là cả đôi bên. Liên Thủ Tín hiện tại tiêu pha rộng rãi, đuổi mấy Hà gia , cũng sợ . Chỉ cần phát thiện tâm, bố trí cho mấy Hà gia nơi ở, cũng sẽ tạo ảnh hưởng gì cho cuộc sống của Liên Thủ Tín.
Liên Thủ Tín quá hiếu thuận, hẳn là chịu theo Chu thị mà trái ý ông. Trương Thanh Sơn ở cửa phát uy nhưng tới nhà, thời điểm khẩn trương, chịu Ngũ lang chủ.
“Nam tử hán đại trượng phu khó tránh khỏi thê hiền tử bất hiếu.” Liên lão gia tử híp mắt, nhỏ giọng thì thầm một câu.
“Vậy bây giờ ngươi đuổi .” Chu thị rõ Liên lão gia tử nhỏ giọng thầm, ép thêm một câu.
“A . . . . .” Liên lão gia tử thở dài một , ông , chuyện hôm nay nếu thuận theo ý Chu thị, khẳng định là xong, hơn nữa còn Chu thị ở mặt Trương Thanh Sơn cái gì, “Ngươi cho một chút thời gian. Chuyện , mặt. Một lát nữa lão Nhị trở , để cho lão Nhị cùng vợ đuổi .”
DTV
“Đây là lưu bọn họ, là bọn quá vô lễ.” Liên lão gia tử tăng thêm một câu, câu , hơn phân nửa là cho Trương Thanh Sơn .
“Lão ca ca, hai em cũng thời gian dài thấy mặt. Đi, cùng đến chỗ Tứ nhi tử bên , để cho vợ lão Tứ cho chúng vài món thức ăn, hai em chúng cùng uống một bữa.” Trương Thanh Sơn liền .
“Ta , lớn tuổi tửu lượng cũng kém.” Liên lão gia tử từ chối , “Đệ thể tới thăm một chút, cùng lão ca chuyện trò tán gẫu là .”
Trương Thanh Sơn dốc hết sức mời mọc, Liên Thủ Tín ở bên cạnh cũng khuyên, Liên lão gia tử cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
“Mẹ, cũng mời ngài cùng .” Liên Thủ Tín hướng Chu thị , “Bà ngoại của Mạn Nhi cũng tới.”
“Ta .” Chu thị dứt khoát cự tuyệt, hơn nữa còn dịch cái mông, đem lưng hướng về phía Liên Thủ Tín.
Chu thị tính tình cường hãn, thể lọt mắt bà cực ít, hơn nữa đối với nhà đẻ của con dâu căn bản là hận để ý tới. Nhắc tới cũng đúng dịp, bốn con dâu , trừ nhà đẻ của Trương thị thường bên ngoài, Hà thị chỉ một , mặc dù ở gần, dường như một chút quan hệ. Mà nhà đẻ của Triệu thị, cũng nhiều quan hệ. Nhà đẻ của Cổ thị, ở xa, càng ít qua .
Cái ý Chu thị. Vợ của con trai, thì trong mắt chỉ nên một là bà, chỉ phục vụ, hiếu thuận với một là bà thôi.
Nhà đẻ Trương thị thường lui tới, cái trái ý của Chu thị, mặc dù Trương gia thường tặng ít đồ.
Hơn nữa, trải qua Trương thị sẩy thai, Chu thị ở mặt Lý thị đuối lý, bà Lý thị hỏi ngay mặt. Khi đó, Trương thị vẫn còn sinh hoạt ở tay bà. Hiện tại Trương thị cánh cứng rắn, ngoài ở riêng, nắm quyền thành đương gia, Chu thị sợ Lý thị sẽ lôi chuyện cũ mỉa mai bà.
Hôm nay bên đều là thích của Trương gia, bà cũng ăn thiệt thòi.
Chu thị c.h.ế.t cũng , Liên Thủ Tín cũng biện pháp.
“Lão Tứ, lạ gì một bữa cơm của con.” Chu thị liền , căn bản là bà đề cập tới chuyện cũ, còn ý tứ là do Lý thị bên trong. Thật giống như là một bữa cơm .” Con mới cũng cha con , con chứng cho , nếu là cha con trở về nuốt lời, thì con liền chủ cho , thế nào?”
Chu thị đây là hạ quyết tâm, đuổi mấy Hà gia.
“Được.” Liên Thủ Tín thống khoái đáp ứng, Liên lão gia tử chung quy cũng lên tiếng . Hơn nữa, đuổi mấy Hà gia, cũng cho hàng xóm xung quanh thoải mái, lời của vợ Xuân Trụ cùng Trương thị cũng là vô ích.
“Bà nội, đừng vội ăn cơm, để cháu cho đưa thức ăn tới cho.” Mọi ngoài, Liên Mạn Nhi liền .
“À. . . . . “Chu thị cũng chút mang đáp để ý .
Mang đáp để ý tới, đấy là tiếng địa phương của nông dân trong Tam thập lý doanh tử, ý tứ chính là chỉ để ý tới, cũng là để ý tới.
Liên Mạn Nhi cũng so đo với thái độ của Chu thị, nàng chẳng qua là cảm thấy chút buồn . Chu thị chính là tính khí kỳ quặc như .
Mọi hướng bên ngoài thôn , gặp , là mời Liên lão gia tử qua ăn cơm, cũng Liên lão gia tử phúc khí.
Trương Thanh Sơn thì lớn phụ họa, Liên lão gia tử miễn cưỡng .