Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 647
Cập nhật lúc: 2024-11-11 13:01:05
Lượt xem: 82
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liên Mạn Nhi nhạy cảm phát hiện Trầm Cẩn khác thường, liền dừng , tiếp tục nữa. Trầm Cẩn tâm sự, điều từ khi Trầm Lục rời , thời gian chung ***ng với Trầm Cẩn nhiều thêm, càng thấy rõ ràng hơn. Biểu hiện cụ thể chính là như vầy, đột nhiên ngẩn . Chẳng qua, bởi vì Trầm Lục và Trầm Khiêm đều từng bóng gió qua nhưng chịu rõ , nên Liên Mạn Nhi suy đoán nhất định là việc khó , vì , cho tới giờ nàng cũng dò hỏi qua Trầm Cẩn. Tình hình thế , Liên Mạn Nhi lẳng lặng yên bên cạnh Trầm Cẩn. Trầm Cẩn khôi phục như cũ, đó như chuyện gì xảy , Liên Mạn Nhi cũng phối hợp với nàng. Quả nhiên, cũng giống , Trầm Cẩn ngơ ngác một chút, tỉnh táo .
“Mạn Nhi, lời lí.” giống , Trầm Cẩn chủ động đề cập đến đề tài .
“Chẳng qua thuận miệng một chút thôi.” Liên Mạn Nhi thấy Trầm Cẩn thế, liền vội .
Trầm Cẩn xua xua tay, để nàng tiếp.
“Lúc ở tại trong phủ, còn cảm thấy. Lần tới Niệm viên, quen , còn những tỷ của , bình thường sống thế nào, điều cho hiểu nhiều đạo lí mà từ tới giờ hiểu.” Ánh mắt Trầm Cẩn sâu thẳm, giọng nghiêm túc ẩn ẩn mang một nỗi buồn nhàn nhạt. “Nhà nghèo phiền não của nhà nghèo. Giống như nhà chúng lớn như , cũng điều như ý của chúng .”
Nhà nhà đều cuốn kinh khó , lời khắp tứ hải đều đúng.
Liên Mạn Nhi nhẹ nhàng ừ, thật tình lắng . Đối với phiền não của Trầm Cẩn, Trầm Cẩn , nàng cũng thăm dò, hiện giờ Trầm Cẩn một chút, nàng cũng nguyện một lắng .
“Không khác, chúng thôi. Cô em họ gọi là Diệp Nhi của , gia cảnh , nàng sẽ vất vả vì cơm áo trong nhà. Nhà hiện giờ coi như là nhà giàu ở Cẩm Dương , cần quan tâm cơm áo, nhưng cũng giúp đỡ quản lí việc nhà.”
Nói đến đây, ánh mắt Trầm Cẩn rơi xuống Liên Mạn Nhi, .
“Ta cũng , là đương gia tiểu thư của nhà các . Ở nhà , thể chống hơn nửa nhà.”
“Ngũ tỷ giễu cợt .” Liên Mạn Nhi cũng , “Là cha đều phóng túng , ca ca tỷ tỷ đều nhường nhịn .”
“Lời của quá khiêm nhượng. Trước lẽ , nhưng nay tới Niệm viên , cái gì cũng . Mạn Nhi khả năng, trong lòng bội phục vô cùng.” Trầm Cẩn .
“Ngũ tỷ, tỷ chỉ Diệp Nhi với , tới tỷ kìa.” Liên Mạn Nhi liền .
“Ta so với các vẻ tự tại hơn một chút.” Trầm Cẩn khẽ . “Áo cơm tự nhiên lo, ngoa, chỉ cần là thứ trong thiên hạ , chỉ cần , trong nhà đều tìm cho . Việc nhà, cũng khác quan tâm, phiền đến phí tâm tư. Cuộc sống như , , khẳng định nhiều hâm mộ. Nếu còn đòi thêm cái gì, ắt đủ…”
Con gái nhà quyền quý, lúc lấy chồng, cuộc sống cũng trôi qua như .
“Như Lục ca, Cửu , còn những khác, còn vì tương lai của cái nhà , vất vả, trù tính, ngay cả những thứ cũng lo, giống như chỉ cần hưởng thụ là . mà, cũng tự nhiên…”
Trầm Cẩn đến đây, liền dừng . Hai mắt nàng hoa sen nở rộ tràn ao ngoài cửa sổ ngẩn ngơ.
Liên Mạn Nhi lẳng lặng , rằng. Thật Trầm Cẩn đến đây, nàng đoán đại khái Trầm Cẩn phiền não điều gì. Thiếu nữ nhà giàu, còn điều gì ý, thì chỉ là hôn sự mà thôi. , ở cái niên đại , con gái thể tự quyết hôn sự của , còn là lệnh của cha , lời của mai mối. Như nhà nông , cũng coi trọng càng thêm , hoặc là quan hệ thiết, lấy con gái sui gia, gắng kết hai họ. Mà những đại gia tộc , dĩ nhiên càng coi trọng gả cưới.
Cũng như Trầm gia, Trầm gia tự nhiên tạo quan hệ thông gia từ Trầm Cẩn, tựa như mấy Trầm Lục và Trầm Khiêm, cũng là thể tự chủ hôn sự của , hôn nhân của bọn họ, đại thể sẽ là quan hệ thông gia chính trị, lợi ích. Đây căn bản là một chuyện bình thường, Trầm Cẩn lớn lên trong Trầm gia, đối với chuyện sớm quen thuộc. Hiện tại phát cảm khái như , chẳng qua do xưa nay sống an nhàn sung sướng, chuyện trôi chảy. Mấy ngày nay chi phí ăn mặc cử chỉ điệu bộ của Trầm Cẩn, Liên Mạn Nhi phát hiện, dù là ở Trầm gia, nhưng con gái thể yêu sủng như Trầm Cẩn lẽ cũng nhiều.
“Ta hưởng thụ hơn mười năm, hiện tại, lẽ cũng tới lúc báo đáp nhà .” Trầm Cẩn nhẹ nhàng , ánh mắt hướng ngoài cửa sổ cũng thu .
“Mạn Nhi, chỉ cho thôi. Nhà của , ý định đưa tiến cung.” Trầm Cẩn nghiêng đầu , Liên Mạn Nhi, giọng càng nhẹ hơn .
“A?!” Liên Mạn Nhi chút kinh hãi lắp bắp. Hóa quan hệ thông gia bình thường, mà là cung a. Cái … quả nhiên là… khác đấy.
DTV
Liên Mạn Nhi chút kinh hãi lắp bắp, khôi phục thái độ bình thường. Trầm gia mấy đời hoàng hậu, Trầm hoàng hậu đây khi c.h.ế.t chu rộng rãi như , tỷ lệ Trầm gia một vị sủng phi hoặc hoàng hậu nữa là tương đối lớn. Hoàng đế thì , cũng cần quan hệ thông gia, vì củng cố đế vị của , vì cân bằng thế lực các nơi. Trầm gia hoàng thất, nhưng trấn thủ biên cương phía bắc, địa vị tương đương với phiên vương, hoàng đế ưu đãi Trầm gia, lôi kéo đồng thời kiềm chế Trầm gia, như cưới đích nữ sủng ái của Trầm gia cung, cũng là chuyện đương nhiên. Chỉ sợ Trầm Cẩn sớm Trầm gia tuyển để đưa cung a, Liên Mạn Nhi thoáng Trầm Cẩn, trong lòng nghĩ. Nghĩ , Trầm Cẩn những… đãi ngộ vượt quá bình thường , liền thể giải thích hợp lí. Đối với chuyện Trầm Cẩn tiến cung, Liên Mạn Nhi thật tiện gì.
“Chuyện , định ?” Liên Mạn Nhi chỉ hỏi.
Trầm Cẩn gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu. Xem Trầm Cẩn vì tiến cung nên mới sinh phiền não, Trầm gia mới đưa nàng đến Niệm viên giải sầu.
“Ngũ tỷ, nếu tỷ tiến cung, phân vị …” Liên Mạn Nhi nhẹ nhàng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-647.html.]
“…Mới bắt đầu, sợ là hậu vị…” Trầm Cẩn cũng nhẹ giọng mà .
Như cách khác, hậu vị mười phần sẽ là Trầm Cẩn, chẳng qua cần một ít thời gian, hoặc là chờ thời cơ thích hợp. Liên Mạn Nhi khỏi thở dài một .
“Mạn Nhi, phản ứng như ?” Trầm Cẩn khó hiểu Liên Mạn Nhi hỏi.
“… Làm hoàng hậu, hơn trắc phi ? Đế vương gia, chẳng cũng phân đích thứ, chính thất, lớn nhỏ ?” Liên Mạn Nhi .
Trầm Cẩn thể phản kháng quyết định cho nàng tiến cung của Trầm gia ? Đáp án dĩ nhiên là . Nếu thể cung, như hoàng hậu, vợ cả, hơn trắc phi, tiểu lão bà nhiều lắm ? Không lựa chọn khác, như chỉ xem mỗi sắc mặt hoàng đế, những kẻ khác xem sắc mặt của nàng; chẳng hơn những xem sắc mặt hoàng đế, còn cả vị bên cạnh, xem sắc mặt nữ nhân địa vị cao hơn nàng .
“Còn mong thể an ủi , ngờ như .” Trầm Cẩn lời Liên Mạn Nhi cho tức .
“Muội sai, cái còn cảm kích nhà , nhà nếu , vẫn thể ….” Dừng một chút, Trầm Cẩn .
“Ngũ tỷ, sách nhiều, sẽ đạo lí lớn lao gì. Chẳng qua, thế hệ một câu, là thập sự cửu bất chu. Thiên hạ khó chuyện thập thập mỹ*. Gặp chuyện gì, cần nghĩ về chỗ , chỗ rộng mà , bằng , chỉ tự tăng thêm phiền não cho .” Liên Mạn Nhi với Trầm Cẩn.
*thập sự cửu bất chu: mười chuyện thì chín chuyện hài lòng.
**thập thập mĩ: mười phân vẹn mười.
Đây mới là lời khuyên nhủ Trầm Cẩn.
“Muội đúng.” Trầm Cẩn gật đầu.
Đến khi Liên Mạn Nhi rời Hà hiên, Trầm Cẩn gần như nghĩ thông suốt chuyện cung. Nàng cũng cố ý dặn dò chuyện thể ngoài, bởi vì nàng tin tưởng Liên Mạn Nhi, rõ Liên Mạn Nhi đáng tin, hơn nữa phân biệt nặng nhẹ.
Rời khỏi Niệm viên, trong xe, Liên Mạn Nhi vẫn còn nghĩ đến chuyện của Trầm Cẩn. Lần Trầm Lục , tháng mười năm nay là đại thọ bốn mươi của hoàng đế. Trầm Cẩn vui, lẽ một phần là vì a.
Xe ngựa xuống núi, qua tường bao ngoài của miếu thờ Trầm hoàng hậu, Liên Mạn Nhi ngẫu nhiên vén rèm lên, thấy đại điện vàng son lộng lẫy của điện thờ. Nàng đột nhiên nghĩ đến một chuyện, tim khỏi đập nhanh nửa nhịp.
Trầm gia mấy vị hoàng hậu, nhưng mà, hình như từng vị hoàng hậu nào để con nỗi dòng, thậm chí, ngay cả một vị công chúa cũng ….
Trầm Cẩn, mới mười lăm tuổi thôi, hẳn là Trầm Cẩn cũng tràn đầy hi vọng về tương lai a…
………………………………
Bởi vì chuyện của Trầm Cẩn, nên trong lòng Liên Mạn Nhi mấy dễ chịu, hai ngày liên tiếp, cơm canh đều ăn ít . Trương thị hỏi, tự nhiên nàng khó thể lí do, chỉ là mùa hè giảm cân. Dĩ nhiên Trương thị tin tưởng, mỗi bữa cơm đều sẽ đích xuống bếp, cố ý chút đồ ăn thanh đạm ngon miệng cho Liên Mạn Nhi ăn.
, Liên Mạn Nhi “giảm cân mùa hè” kéo dài lâu, vì Ngũ lang về .
Trước khi về đến, Ngũ lang sớm cho đưa tin về, sơ ngày về nhà, một nhà đều sớm ngóng trông ngày hôm nay, càng khiến bọn họ ngạc nhiên mừng rỡ là, Ngũ lang về nhà sớm một ngày so với dự tính.
Người một nhà thấy Ngũ lang, chuyện vui mừng khỏi , hơn nữa Trương thị còn lôi kéo tay Ngũ lang, .
Ngũ lang rời nhà mấy tháng nay, vóc cao lên, mặt cũng rám đen một chút, càng thêm trọng, hơn nữa cách chuyện cũng thong thả sáng sủa, hiên ngang. Cùng xa một chuyến với thầy như Lỗ , hiển nhiên Ngũ lang lợi ích nhỏ. Lỗ cũng về cùng lúc với Ngũ lang, ở quê vài ngày, vẫn quyết định về đây chờ bổ nhiệm, đồng thời cũng dễ tiếp tục dạy học cho Ngũ lang và tiểu Thất.
Lúc Ngũ lang , mấy cỗ xe ngựa đều để đầy đồ, về, xe ngựa vẫn đầy đồ như .
Trương thị, Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi một bên thu thập đồ đạc Ngũ lang mang về, một bên cho lên núi, gọi tiểu Thất.
Tiểu Thất nhanh chóng về tới, nhưng còn mang theo cả Trầm Khiêm cùng về. Tiểu Thất thấy Ngũ lang, tinh thần vui vẻ khỏi , Trầm Khiêm thấy Ngũ lang và Lỗ cũng thiết.
“Ca, những cái bên ngoài… ‘con vịt’ trắng , là ca mang về ?” tiểu Thất hỏi Ngũ lang.
“” Ngũ lang gật đầu, trở về, mang về cho nhà nhiều đặc sản ven đường, trong đó cả loài vật sống.