Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 701

Cập nhật lúc: 2024-11-11 13:09:32
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phượng Hoàng Lâu của Trầm gia xây dựng đài đá xanh cao cao, bao quanh là thương tùng thúy bách (cây tùng và cây bách xanh biếc). Trên ba tầng lầu các Phượng Hoàng Lâu bao phủ bởi gạch ngói xanh ngọc bích hình ngọn núi xếp từng tầng từng tầng gối lên , bốn phía lâu lan can đỏ thẫm khí phái phi phàm chạy dài tô điểm sắc thái.

Mọi bước từng bước, từng bước lên bậc thang. Cửa lâu treo tấm biển ghi bốn chữ rồng bay phượng múa to đùng — Tử Khí Đông Lai. Nghe , Phượng Hoàng Lâu , mới xây thêm Trầm trạch. Mà bốn chữ lớn Tử Khí Đông Lai là do đích hoàng đế khai quốc của Đại Minh triều ngự đề.

Bên ngoài Phượng Hoàng Lâu đủ khí thế, trong lâu thấy rường cột chạm trổ, bàn bàn ghế ghế, bình bình chén chén, đồ trang trí bày biện khắp nơi vô cùng hoa lệ lộng lẫy.

Trầm gia mấy đời kinh doanh ở Liêu Đông, đương nhiên phủ khố đầy ắp, mà nhiều thứ bài trí trong Phượng Hoàng Lâu là ngự ban ban cho.

Tiểu nha phía dẫn đường trong lâu, men theo cầu thang lên lầu hai. Trên đường tới đây, những tên sai vặt hầu ngoài lâu đều bận một thanh y, đội mũ đen, nha trong lâu đều mặc áo xanh nhạt, váy màu lục sắc. Cứ cách mấy bước một nha vẻ mặt nghiêm cẩn, im lặng nín thở hầu. Liên Mạn Nhi ngó trái ngó , thấy chỗ sâu trong nhà cũng nha .

Không trong tòa lâu bao nhiêu hầu hạ, thế nhưng lặng ngắt một tiếng động. Liên Mạn Nhi nhớ tình cảnh đầu tiên đến Tống gia gặp Tống lão phu nhân, nghĩ đến điệu bộ của vị lão phu nhân chắc là phong thái giống Trầm gia . Chẳng qua, so với Trầm gia vẫn còn cách biệt một trời một vực.

Đến lầu hai, tiểu nha dẫn đường đến một cánh cửa thì dừng , nha ở cạnh cửa lập tức , chốc lát vén rèm một tiếng mời .

Lỗ , Liên Thủ Tín, Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi và Tiểu Thất nối đuôi . Trên đường tới đây dù thấy ít ở lầu, nhưng mức độ xa hoa trong phòng vẫn khiến Liên Mạn Nhi thầm chấn kinh sợ hãi.

Tuy nhiên, ánh mắt Liên Mạn Nhi cũng dừng đồ đạc bài trí trong phòng nhiều, gần như cửa Liên Mạn Nhi thấy Trầm Lục.

Hôm nay Trầm Lục mặc một bộ mãng bào màu vàng xen lẫn bạc, đầu đội ngọc quan, lưng thắt đai ngọc, dáng vẻ khí khái ghế thái sư. Hắn cứ như , động, cả căn phòng xa hoa dường như nền cho .

Lỗ dẫn đầu, Liên Thủ Tín, Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi và Tiểu Thất nhất tề hành lễ.

“Không cần đa lễ!” Giọng Trầm Lục trầm ấm vang lên: “Dọn chỗ.”

Mọi đều tạ ơn lượt xuống, đó một tiểu nha lặng yên một tiếng động dâng và bánh trái.

“Nghe hôm qua mới đến nhưng trong phủ an bài sân viện . Hãy dọn đến đây ! Ta đang chuyện cần phiền nhiễu .” Hàn huyên một chút, Trầm Lục liền với Lỗ . Lỗ theo đội ngũ hộ tống Trầm Cẩn kinh, vì lúc Trầm Lục còn chuyện phân phó Lỗ , nên mới an bài chỗ ở trong phủ.

Tuy Lỗ chịu đại ân của Trầm gia nhưng hiện giờ cũng là phụng theo hoàng mệnh, Trầm Lục chuyện với ông tuy thiết nhưng cũng thêm vài phần khách khí.

“Bẩm Lục gia…” Lỗ vội : “Lục gia việc xin cứ việc phân phó, tại hạ sẽ dọn đến đây ạ! Mấy ngày tại hạ sẽ ở nhà của hai tử, đến khi nào mới gặp . Cũng may hai nhà cách xa, chắc chắn sẽ chậm trễ công vụ của Lục gia.”

“Nếu thì tùy ý .”

Lỗ vội vàng tạ ơn. Ngũ Lang và Tiểu Thất cũng dậy hướng Trầm Lục chắp tay thi lễ tạ ơn.

Ánh mắt Trầm Lục đảo qua Ngũ Lang và Tiểu Thất, cuối cùng dường như lơ đãng liếc Liên Mạn Nhi một chút, tuy cũng nhanh chóng dời tầm mắt .

Kế tiếp Trầm Lục bàn giao cho Lỗ một vài việc, đó sai đến dẫn Lỗ ngoài. Lần kinh, chỉ đưa Trầm Cẩn tiến cung mà còn để chúc thọ hoàng đế. Trầm gia cần chuẩn nhiều thứ nên cần đến Lỗ — vị đại tài tử , hỗ trợ.

Trong phòng chỉ còn mấy Liên gia, sắc mặt Trầm Lục vẻ nhu hòa hơn một chút.

“Chắc đây là đầu tiên các ngươi đến phủ thành.” Trầm Lục .

Câu hiển nhiên là với Liên Mạn Nhi và Tiểu Thất.

“Bẩm Lục gia, đúng .” Liên Mạn Nhi và Tiểu Thất vội .

“Các ngươi cần học theo cách chuyện của những khác, tự nhiên.” hai mắt Trầm Lục híp , lướt qua Liên Mạn Nhi: “Lúc ở quê thế nào, ở đây vẫn cứ như .”

Liên Mạn Nhi Trầm Lục , miệng nhỏ khỏi nhếch lên. Trầm Lục đối đãi với các nàng so với Lỗ – vị đại tài tử sắp triều đình trọng dụng, phần rộng rãi hơn. Trầm Lục như , chỉ một nguyên nhân là trong lòng nhớ kỹ Liên Mạn Nhi từng cứu .

Quen một , đôi khi ấn tượng đầu tiên cũng nhất định chính xác, chỉ lâu dài chung ***ng mới thể thực sự hiểu rõ đó. Đây gọi là sống lâu mới hiểu lòng .

Lúc Liên Mạn Nhi cứu Trầm Lục cũng suy nghĩ để Trầm Lục báo đáp.

Liên Mạn Nhi : “Lúc đó dân nữ cũng xa nhà như bây giờ”.

Trầm Lục dụng ý của Liên Mạn Nhi nên vô cùng cẩn thận hỏi : “Mạn Nhi, ngươi ý gì?”

Trầm Lục hỏi trực tiếp như cũng đỡ cho Liên Mạn Nhi vòng vèo.

“Dân nữ dâng thêm một món bữa tối của Lục gia ạ.” Liên Mạn Nhi .

“Hả?” Trầm Lục chau mày .

Liên Mạn Nhi kể chuyện Ngũ Lang mang về vịt Hợp Phố từ phía nam, dọc đường mỹ cảnh mỹ vị, bản nàng nhàn rỗi việc gì liền thử vịt nướng, tất cả quá trình giản lược qua một .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-701.html.]

“Khi Ngũ tỷ và Cửu ca ở Tam Thập Lý Doanh Tử nếm thử, đều khen ngon. Đã sớm cho Lục gia cũng nếm thử, chỉ là mãi vẫn cơ hội.” Liên Mạn Nhi : “Hôm nay chúng dùng giống vịt con Hợp Phố đặc biệt chăn nuôi cẩn thận đem nướng lên, mùi vị tệ , mời Lục gia nếm thử.”

“Chỉ nếm thử thôi ?” Trầm Lục Mạn Nhi, ý vị thâm trường .

“Trong phủ thành đúng là chuyện gì thể qua mặt Lục gia.” Liên Mạn Nhi cũng giấu diếm: “Tuy nhiên, vẫn mời Lục gia nếm qua vịt nướng nhà dân nữ xem thấy ngon miệng ạ.”

Trầm Lục tỏ thái độ, chỉ hiệu Liên Mạn Nhi tiếp.

“Chúng tính mở một cửa tiệm vịt nướng ở phủ thành. Nếu vịt nướng của dân nữ hợp khẩu vị Lục gia thì cửa tiệm khỏi cần , khẳng định khách khứa sẽ ùn ùn kéo đến. Nếu như Lục gia thích vịt nướng của dân nữ, chúng sẽ tốn công mở cửa tiệm nữa.” Liên Mạn Nhi .

“Có hợp khẩu vị của , quan trọng đến ?” Trầm Lục sờ sờ cằm, cố ý hỏi.

“Tất nhiên ạ, quan trọng lắm. Lục gia minh thần võ, phẩm vị nhất định phi phàm.” Bởi vì giọng điệu trong câu hỏi của Trầm Lục cũng nghiêm túc, Liên Mạn Nhi dứt khoát chớp chớp mắt Trầm Lục. Trầm Lục ngoại hình tuấn tú, tuy lạnh lùng nhưng vài phẩm chất mà Liên Mạn Nhi yêu thích, vì , chớp chớp mắt Trầm Lục, Liên Mạn Nhi hề cảm thấy khó khăn.

Địa vị của Trầm Lục tương đương với phiên vương Liêu Đông, khẩu vị của đương nhiên quan trọng. Cái thể sánh bằng hiệu ứng minh tinh, gây ấn tượng sâu sắc, hiệu quả nhanh chóng.

“Quan trọng lắm ạ! Lục gia võ vận hưng thịnh, uy chấn Liêu Đông.” Tiểu Thất cũng học theo Liên Mạn Nhi chớp chớp mắt với Trầm Lục. Khi tới đây, Liên Mạn Nhi dặn dò nó, vỗ m.ô.n.g ngựa Trầm Lục thì vỗ cho rõ ràng một chút, khoa trương một chút là nhất. Hiện tại Liên Mạn Nhi mẫu, Tiểu Thất là một học trò vô cùng giỏi, lập tức phụ họa theo.

Trầm Lục Liên Mạn Nhi chớp mắt , đang chút thất thần, bất ngờ kịp phòng . Bị Liên Mạn Nhi và Tiểu Thất mỗi một câu ngươi một câu, trắng trợn sức vỗ m.ô.n.g ngựa, thật khiến phì .

Trầm Lục nở nụ như hồng mai trong tuyết, như hoa quỳnh nở rộ. Liên Mạn Nhi đảo tròn mắt, khỏi nghĩ đến câu: phương bắc giai nhân, ngoái đầu một cái thì khuynh thành, ngoái đầu hai cái thì khuynh quốc.

Bên Ngũ Lang vốn cũng khen tặng đôi câu, thấy tình hình như , trái tiện thêm gì, chỉ thể giữ im lặng. Liên Thủ Tín vốn giỏi ăn , trong trường hợp , cũng sẽ chuyện.

Hiếm khi Trầm Lục chịu , như chuyện gì thể nữa chứ.

Trầm Lục đáp ứng bữa tối sẽ nếm thử vịt nướng Liên Ký. Liên Thủ Tín vội vàng cáo từ, đến cửa tiệm vịt nướng để thu xếp.

“Mời Ngũ cô nương, Cửu gia tới đây.” Trầm Lục sai gọi, hỏi Liên Mạn Nhi định ở trong phủ thành bao lâu: “Cẩn Nhi từ nông thôn trở về nhớ ngươi. Ngươi ở phủ thành thì thường xuyên đến thăm, trò chuyện với một chút.”

Trầm Lục dịu dàng, cẩn thận như , đương nhiên là quan tâm, săn sóc tới Trầm Cẩn. Dù cũng là mội ruột, hơn nữa sắp gả trong cung, dù Trầm Lục quyền cao chức trọng, gặp cũng dễ dàng.

“Ta cũng thường xuyên đến chơi với Ngũ tỷ.” Liên Mạn Nhi liền , nàng ngày Trầm Cẩn khởi hành tính toán kỹ, cho nên khi đưa tiễn Trầm Cẩn, nàng mới về Tam Thập Lý Doanh Tử.

“Tốt lắm, ở phủ thành chuyện gì, cứ việc tới tìm .” Trầm Lục liền .

Lúc , phía ngoài truyền đến tiếng bước chân từ xa vọng .

“Hồ lô thành công, giữ hai cái, đợi khi từ kinh thành trở về, sẽ cho các ngươi xem.” Trầm Lục đột ngột .

Ngũ Lang và Liên Mạn Nhi đáp ứng một tiếng, cũng hỏi nhiều. Bọn họ đều bên trong vườn rau ở Niệm Viên đặc chế hồ lô là để chuẩn chúc thọ hoàng đế. Tin tức , Trầm phủ vẫn giữ bí mật với bên ngoài. Thời điểm mùa thu, phái lén lút hái tất cả hồ lô , bao gồm cả mấy cái mà Liên Mạn Nhi, Trầm Cẩn và Tiểu Thất chơi đùa.

Đối với , Liên Mạn Nhi hiểu. Trước khi Trầm Lục dâng hồ lô lên chúc thọ hoàng đế, chuyện giữ bí mật. Đợi khi hồ lô đầu tiên xuất hiện ở trong hoàng cung, điều bí mật mới thể tiết lộ.

Rất nhanh, tiểu nha ở ngoài cửa bẩm báo, là Ngũ cô nương và Cửu gia đến. Trầm Lục nhẹ gật đầu. Tiểu nha vén rèm lên mời Trầm Khiêm và Trầm Cẩn từ bên ngoài .

Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi và Tiểu Thất đều vội vàng dậy, chào hỏi lẫn mới lượt xuống.

Kể từ khi từ biệt ở Niệm Viên, hơn ba tháng mới gặp Trầm Khiêm và Trầm Cẩn, Liên Mạn Nhi cảm thấy vui mừng, như là thích. Thời gian ba tháng, Liên Mạn Nhi đổi , còn Trầm Khiêm và Trầm Cẩn, nàng thấy vẻ bọn họ lớn hơn một chút. Nếu cẩn thận , Trầm Khiêm cao hơn, mà dáng vẻ Trầm Cẩn trở nên chín chắn hơn.

Mấy cùng mấy câu, chủ yếu là Trầm Khiêm và Trầm Cẩn với tỷ Liên Mạn Nhi và Tiểu Thất, Trầm Lục ghế . Lát , Trầm Lục phất phất tay.

“Tiểu Cửu dẫn Tiểu Thất gặp Sở .” Trầm Lục với Trầm Khiêm: “Mời Sở kiểm tra công khóa của Tiểu Thất xem thế nào.”

“Lục ca.” Trầm Khiêm tới, còn lâu, xem chừng chút .

“Nhanh .” Trầm Lục trầm giọng .

Trầm Khiêm dám lời Trầm Lục, dậy dẫn theo Tiểu Thất ngoài.

“Cẩn Nhi, dẫn Mạn Nhi đến chỗ .” Trầm Lục với Trầm Cẩn, một câu, là để giải thích với Trầm Cẩn là Liên Mạn Nhi: “. . .Đi , ở đây chuyện với Ngũ Lang.”

DTV

Trầm Cẩn đang tâm sự riêng với Liên Mạn Nhi, Trầm Lục phân phó như , tất nhiên mừng rỡ đáp ứng.

Liên Mạn Nhi , Trầm Lục là với Ngũ Lang chuyện lúa mì vụ đông, nên cũng cao hứng theo Trầm Cẩn khỏi Phượng Hoàng Lâu.

Trầm Cẩn ở trong một viện phía Phượng Hoàng Lâu, chếch về phía đông, bài trí trong phòng mặc dù kém Phượng Hoàng Lâu, nhưng vẫn xa hoa lộng lẫy. Hai mặc dù quen tính là lâu, nhưng hợp . Giờ là xa cách lâu ngày gặp , mãi hết chuyện. Trầm Cẩn còn cho Liên Mạn Nhi xem của hồi môn mà Trầm gia chuẩn cho nàng.

Trong khi hai vẫn đang trò chuyện, trời sẫm tối lúc nào , bên ngoài phái tới truyền lời của Trầm Lục, là Phượng Hoàng Lâu mở tiệc.

“Lục gia phân phó, mời cô nương và Liên cô nương cùng qua.”

Loading...