Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 738
Cập nhật lúc: 2024-11-12 01:53:11
Lượt xem: 82
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đều , đều .” Trương thị ngậm miệng . Bà hỏi Liên Mạn Nhi: “Mạn Nhi, nhũ nhân là gì con?”
Liên Thủ Tín thụ phong chức quan Trung Thư Xá Nhân thất phẩm, ở phẩm cấp chính thê cũng thụ phong phẩm cấp. Theo quan hàm thất phẩm thì chính thê nhận cấp tương ứng là nhũ nhân, là một cáo mệnh phu nhân rồi. Đương nhiên, nếu như nghiêm khắc mà , nhũ nhân quan thất phẩm chỉ gọi là sắc mệnh phu nhân. chỉ sách vở mới phân chia rõ ràng như , bình thường vẫn thống nhất gọi là cáo mệnh phu nhân.
“Mẹ, từ nay về cũng là quan , đồng cấp thất phẩm với cha luôn đó.” Liên Mạn Nhi liền với Trương thị. Thấy Trương thị vẫn là bộ dạng hiểu rõ thì tiến thêm một bước giải thích: “Mẹ, tương đương với phu nhân tri huyện .”
“Mẹ, còn là dân thường nữa .” Liên Mạn Nhi tiến gần Trương thị hạ giọng xuống với Trương thị: “Sau bà nội gặp , bà là dân, là quan, bà sẽ dập đầu với .”
“Cái gì!” Trương thị càng hoảng sợ, nhưng nét mặt vui sướng.
“… Chuyện … chuyện cần… mặc kệ thế nào, bà… bà là trưởng bối…” Trương thị thoáng qua Liên Thủ Tín, lập tức .
“Hì hì” Liên Mạn Nhi : “Bà sẽ quỳ , sẽ khấu đầu chân . Nếu cho thì đó là chuyện khác… Hễ bà mắng thì chính là nhục mạ mệnh quan triều đình, là tội vô cùng lớn, sẽ đánh bằng roi, nhốt ngục.”
“… Vậy giờ đây bà sẽ dám mặt mắng nữa .” Nghe Liên Mạn Nhi , Trương thị cũng thấy rạo rực trong lòng.
Khiến Chu thị quỳ chân bà, khấu đầu lạy bà, từ tới nay Trương thị từng nghĩ qua. Bà là như , vô luận Chu thị quá phận thế nào, bà thủy chung vẫn cảm thấy Chu thị là trưởng bối, là chồng. rõ Chu thị thể mắng bà, chuyện càng bà cao hứng vô cùng.
“Cho dù mắng lưng cũng , cùng một tội trạng thôi.” Liên Mạn Nhi .
“Chỉ sợ bà hiểu việc .” Trương thị , đối với chuyện chửi mắng , bất luận ở mặt lưng, Trương thị đều để ý.
“Đợi tới khi về thôn con sẽ phái cho bà . Con vì cho bà, tránh cho lớn tuổi còn nha môn.” Liên Mạn Nhi tiếp.
Lúc này nàng những lời như phần lớn là Trương thị vui vẻ. Dĩ nhiên, nàng cũng vô cùng vui. Liên Thủ Tín Trung Thư Xá Nhân, phận một nhà các nàng còn giống như đây, vì cho dù chính nàng phong thưởng riêng thứ gì nhưng cũng đủ nàng thấy hạnh phúc.
Ở niên đại , nữ tử chỉ một loại phong thưởng duy nhất đó là đền thờ trinh tiết, nàng nhận phần thưởng như . Thà phong thưởng cho Ngũ Lang, Tiểu Thất hoặc Liên Thủ Tín thì nàng còn theo hưởng lợi.
Trương thị xong lời Liên Mạn Nhi thì gật đầu cũng lắc đầu, nhưng ánh mắt bà biểu lộ rõ ràng, bà thích như .
Người một nhà vui mừng vô cùng. Liên Mạn Nhi còn tranh thủ thời gian thu xếp may gấp quan phục cho Liên Thủ Tín và triều phục cho Trương thị.
“Ta chuẩn xong hết ” Ngũ Lang lên tiếng: “Nếu thì cũng đợi đến bây giờ mới cho .”
Niên đại cửa hàng may mặc bán sẵn tất cả các loại quần áo theo phẩm cấp của quan , triều phục cho các quý phu nhân cũng sẵn. Ngũ Lang kinh hỉ nên sớm âm thầm an bài, chuẩn đồ đạc xong xuôi chỉnh tề hết cả rồi.
DTV
Ngũ Lang chuyện sai mang quan phục của Liên Thủ Tín và triều phục của Trương thị tới. Hai năm qua, mấy trong nhà cũng thường xuyên may ít quần áo, do đều sẵn đo cả . Hơn nữa, kiểu dáng quan phục và triều phục đều rộng thùng thình, Liên Thủ Tín cùng với Trương thị mặc đều cảm thấy vặn vô cùng. Hai vợ chồng càng thêm cảm thấy Ngũ Lang việc cẩn thận, thỏa đáng.
Buổi tối Trầm phủ tiệc rượu, Trầm Lục sớm dặn Ngũ Lang nên qua. Lúc cáo từ về, Trầm Lục còn cố ý bảo Ngũ Lang tối nay nên dẫn theo Tiểu Thất đến dự tiệc cùng.
“Lần một nhà chúng phong thưởng ngớt, ý định của Lục gia là hôm nay muộn , đợi sáng mai sẽ chọn giờ lành phái tới tuyên chỉ.” Ngũ Lang cho .
“Được! Được!” Liên Thủ Tín và Trương thị đều . Như một nhà sẽ dư chút thời gian để chuẩn .
Đến buổi chiều, Liên Thủ Tín, Trương thị, Liên Chi Nhi cùng với Liên Mạn Nhi tự dùng cơm trong nhà. Ngũ Lang và Tiểu Thất quần áo chỉnh tề đến Trầm gia. Tuy nhận thánh chỉ nhưng việc vui là chuyện ván đóng thuyền, một nhà tự nhiên cao hứng. Liên Mạn Nhi đặc biệt phân phó phòng bếp thức ăn cho bữa tối phong phú chút. Liên Thủ Tín lấy một vò rượu ngon, ông với Trương thị mỗi uống hai chén, Liên Chi Nhi cùng với Liên Mạn Nhi mỗi cũng uống một chung nhỏ.
Sau khi ăn xong, một nhà đợi Ngũ Lang và Tiểu Thất dự tiệc trở về mới về phòng ngủ. Tiểu Thất ngủ gần Ngũ Lang nên tối đến chịu ở cùng Liên Thủ Tín và Trương thị mà chạy sang ngủ chung với Ngũ Lang ở thư phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-738.html.]
Tuy Trương thị luyến tiếc nỡ nhưng cũng thấy vui khi hai cận, bà tự dẫn hạ nhân thư phòng sắp xếp chăn đệm, trông chừng đốt nóng giường mới trở hậu viện.
Liên Mạn Nhi và Liên Chi Nhi về phòng, nhanh chóng tắt đèn ngủ. Đông phòng bên đèn sáng đến khuya mới tắt. Sau khi đèn tắt, Liên Thủ Tín cùng với Trương thị trằn trọc thật lâu cũng thể nào ngủ . Đôi vợ chồng trong chăn, ngươi một câu, một câu mà tán gẫu.
“… Đây là chuyện mà mơ cũng nghĩ tới.” Liên Thủ Tín cảm khái: “Đến chữ to cũng mấy chữ, tài cán gì đặc biệt. Chẳng qua thể chịu cực khổ, chân chạy vài chuyện. Ta quả thật hưởng tới phúc của con cháu rồi.”
Về chuyện quan , Liên Thủ Tín cùng với Trương thị đều vô cùng cao hứng, nhưng bọn họ cũng vì mà đắc ý quên hình*, tự cho là từ nay về quan là giỏi rồi.
*quên hình: vì đắc ý mà quên dáng vẻ vốn của
“Ta cũng nghĩ tới.” Trương thị cũng cảm khái: “Ta cứ nghĩ chuyện xảy thì cũng là chuyện của mười năm , là tiền đồ của Ngũ Lang và Tiểu Thất. Hai đứa nó quan, còn hai chúng theo hưởng phúc… Kỳ thật, phong thưởng thế nào cũng quan trọng, bọn nhỏ tiền đồ mới .”
“Ta cũng nghĩ như . Cũng may chuyện chỉ là danh nghĩa, bảo nhậm chức quản lý sự vụ gì, nếu , sẽ lập tức từ quan.” Giọng Liên Thủ Tín chợt hào hứng: “Ta quan chắc chắn sẽ như Đại đương gia và Nhị đương gia từng . Ta tham tiền, sợ thể sẽ đảm nhiệm , dân chúng theo chịu khổ, sẽ mang tội. cũng may chức quan chỉ là danh nghĩa.”
“Lúc , một trong những nguyên nhân cha chọn trúng nhà là do thấy tâm tính … Chàng đó, những thứ khác , chỉ một điểm tâm tính , quả thật đúng.” Trương thị nhỏ giọng .
“Phải cuộc sống hiện tại chúng có, một mặt là do mấy hài tử chịu thua kém (hăng hái tranh giành), mặt khác, là do may mắn gặp quý nhân. Trầm Lục gia chính là quý nhân của ah.” Liên Thủ Tín ha ha ngây ngô một hồi, tiếp: “Lại chức quan , Hoàng Thượng đó mỗi ngày bao nhiêu chuyện, là ai chứ. Nhất định là Lục gia cho rồi.”
“Chắc thật. Lục gia cũng là trúng mấy đứa nhỏ nhà .” Trương thị cũng .
Dừng một hồi, Trương thị : “ , bây giờ ngươi cũng bình thường nữa rồi, ngươi là quan lão gia. Ngươi thấy mấy quan lão gia trong thành , nào cũng một vợ chín nàng hầu. Đại đương gia cũng chỉ quyên quan, chức quan còn lớn như ngươi mà còn nạp Anh Tử. Ngươi thế , là…”
“Nàng nhảm gì .” Liên Thủ Tín lập tức nóng nảy: “Ta là hạng như ? Chẳng phát thệ với nàng ?”
“Haiz… , hôm nay nàng cứ gì đó thích hợp, đừng là nàng cứ mãi canh cánh trong lòng chuyện nha… Nàng hãy gạt bỏ tâm tư , thể chuyện với nàng. Bây giờ cuộc sống của chúng đang , ai nữ nhân khác tâm tư gì, chán ngày lành, tự tìm chuyện thoải mái .”
“Tự bản ngươi thôi, chỉ sợ đến lúc đó chịu nổi đánh chủ ý . Ta , quan đều tặng nữ nhân cho, còn so với đưa tiền còn tác dụng hơn kìa.” Trương thị .
“Nàng ai . Người khác là khác, là .” Liên Thủ Tín : “Chúng vợ chồng từ khi còn trẻ, nàng theo chịu khổ nhiều năm như , một việc thể tự định đoạt nên quả thực với nàng. Sau , thể táng tận lương tâm mà khổ nàng nữa. Vả , chuyện đó lành gì cho cam. Bọn nhỏ đều lớn , qua hai năm nữa cũng ôm cháu, cho dù hổ thì cũng bọn nhỏ suy nghĩ, thể để chúng ngẩng đầu lên nỗi chứ.”
“Đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa. Ngủ . Chúng tuyệt đối sẽ chuyện như .” Cuối cùng, Liên Thủ Tín nói với Trương thị.
“Ta tin ” Giọng Trương thị chút nhẹ nhàng: “Hai năm qua, bụng cứ một mực động tĩnh. Ta còn thêm hài tử…”
Sau nửa ngày trầm mặc, cuối cùng Liên Thủ Tín duỗi cánh tay ôm Trương thị lòng.
“Nàng gì , nàng còn trông chờ hơn ? Vì thành như , khác , còn . Là với nàng, lão Liên gia với nàng, nàng từng oán trách , thể ngu giày xéo lòng nàng .”
Liên Thủ Tín những lời đó, Trương thị trong lòng n.g.ự.c ông thấy liền nức nở nghẹn ngào.
“Nàng cứ yên tâm, tự bản thể chuyện như . Người khác gì cũng . Ta nàng lo lắng chuyện gì, kỳ thật cần lo. Lão gia tử thể , lão thái thái cũng đắn đo suy nghĩ kỹ càng… Nàng cứ thả lỏng tinh thần mà an tâm , bọn họ ai dám đề việc thì đừng trách nhận !”
Hai vợ chồng thì thầm chuyện tới nửa đêm mới ngủ.
Rạng sáng hôm , một nhà tất cả đều thức dậy từ sớm. Lúc ăn điểm tâm, Liên Mạn Nhi phát hiện Liên Thủ Tín và Trương thị dường như ngủ ngon, càng thêm kỳ lạ là hai mắt Trương thị còn sưng đỏ. Liên Mạn Nhi ngạc nhiên nhưng nàng cũng hiểu chuyện gì nên cũng hỏi tới.
Buổi sáng, đến giờ lành, truyền chỉ liền đến. Người một nhà bày hương án ở sảnh , Liên Thủ Tín và Trương thị đều mặc quan phục mới tiếp chỉ. Liên Thủ Tín đặt thánh chỉ và sách lên hương án cung phụng đưa tiễn truyền chỉ rời . Lát , Liên Thủ Tín và Trương thị đến ghế, từng lớp từng lớp hạ nhân tiến đến quỳ lạy, lĩnh tiền thưởng.
Không chỉ những trong nhà ở ngõ Tùng Thụ, những ở ba tòa nhà tại Tam Thập Lý Doanh Tử, huyện thành Cẩm Dương, điền trang ở La gia thôn, cùng với mấy chưởng quầy và tất cả tiểu nhị ở các cửa hàng đều ban thưởng.
Đang lúc náo nhiệt Trầm gia tới đưa mời, mời cả nhà Liên Thủ Tín qua đó dự tiệc.