Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 785
Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:01:59
Lượt xem: 85
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cả nhà Liên Mạn Nhi đang ở hậu viện thì hạ nhân báo Liên Thủ Lễ tới, gặp Liên Thủ Tín.
“… Bộ dáng Tam lão gia vẻ sốt ruột.” Người tới bẩm báo còn thêm một câu.
Ở trong thôn, hầu như gì là bí mật, huống chi hai xe chở gỗ lớn như từ trấn xuống, còn qua đường phố. Theo Liên Mạn Nhi đoán, Liên Thủ Lễ tin nên mới đến đây tìm Liên Thủ Tín hỏi.
Một trăm bộ bàn, gỗ do đặt cung cấp, còn trả tiền công, đây rõ ràng là một vụ ăn béo bở. Những phần gỗ thừa thể dùng củi đốt đóng thành mấy vật dụng nhỏ trong nhà. Chỉ một mối ăn thôi đủ cho cả một gia đình bình thường chi tiêu trong một năm.
Thợ mộc ở mười dặm tám thôn , chỉ sợ ai dám nhận vụ ăn lớn như . Mà từ một trăm bộ thoáng cái biến thành năm mươi bộ, tiền thể kiếm cũng giảm một nữa. Liên Thủ Lễ nóng ruột mới là lạ.
chuyện chẳng cón cách nào khác, dù , thể vì để cho Liên Thủ Lễ kiếm tiền mà chậm trễ chuyện đại sự của học đường.
“Để xem thế nào.” Liên Thủ Tín lên .
“Cha, cha cố gắng chuyện với Tam bá. Tam bá là thông tình đạt lý, rõ ràng thì sẽ chuyện gì.” Liên Mạn Nhi với Liên Thủ Tín.
“Ừ.” Liên Thủ Tín gật đầu, tiền viện.
“Những cái bàn thật sự gấp như , thể cho thêm thời gian ?” Thấy Liên Thủ Tín ngoài, Trương thị bèn nhỏ giọng hỏi Liên Mạn Nhi.
“Mẹ, hỏi gì kỳ , nếu thời gian thể thư thả thêm, con an bài cách khác chứ?” Liên Mạn Nhi bận rộn việc trong tay, đáp lời: “Lại tiếp, chuyện lúc đầu là do cha con quá nóng lòng. Chứ một trăm bộ bàn, tính đến lúc học đường nhà khai giảng, một vốn xuể.”
“Mà xung quanh nhà chúng , chỉ nhà Tam bá mộc. Đều là hàng xóm láng giềng lúc tối lửa tắt đèn với , chúng nên quan tâm một chút. Nhà Tam bá chỉ trông cậy mỗi việc nhà chúng .” Liên Mạn Nhi .
Nói đến công việc chiếu cố những thợ mộc khác trong mười dặm tám thôn, Trương thị ý kiến.
“Con , hàng xóm láng giềng, thể chiếu cố thì nên chiếu cố.” Trương thị liền .
“Còn thế ạ.” Liên Mạn Nhi : “Việc đóng bàn con chia cho hai nhà , công việc tương tự cũng nên chia như thế… Để tất cả đều thơm lây.”
Những lời của Liên Mạn Nhi khác so với những gì mà nàng với Liên Thủ Tín.
mà, chỉ là đổi cách khác thôi, Trương thị cũng kịp ứng .
“Được thơm lây, câu để khác chứ. Cái con bé …” Trương thị .
Tiền viện.
Liên Thủ Tín và Liên Thủ Lễ đối diện trong tiền sảnh, khí trong phòng chút khẩn trương. Mà khí khẩn trương đến từ Liên Thủ Lễ.
“Lão Tứ, , mới ở đường thấy xe gỗ của nhà . Ta phân việc năm mươi bộ bàn cho lão Triệu ở Triệu gia thôn và lão Lý ở Tây thôn, ?” Liên Thủ Lễ Liên Thủ Tín, cẩn thận hỏi.
“À, đúng là việc như . Tam ca, . . .” Liên Thủ Tín gật đầu .
“Lão Tứ” Liên Thủ Lễ đợi Liên Thủ Tín xong, vội xen : “Năm mươi bộ bàn dùng việc gì, từng qua. Chắc là dùng cho học đường chứ? Theo thấy, học đường của dùng đến một trăm bộ .”
Nghe Liên Thủ Lễ như , Liên Thủ Tín chút kinh ngạc. Liên Thủ Lễ nếu , chắc hẳn cũng , năm mươi bộ bàn là trong một trăm bộ mà học đường cần dùng. Hiện tại Liên Thủ Lễ như , ý tứ rõ ràng.
“Tam ca, chuyện đang định với .” Liên Thủ Tín giấu giếm, với Liên Thủ Lễ: “Lúc đầu tính kỹ, giờ xem xét , thấy năm mươi bộ bàn cho học đường đủ dùng, còn thiếu năm mươi bộ, nên chỉ thể tìm khác đóng.”
“Lão Tứ, , ý là…” Liên Thủ Lễ cố gắng trấn định, nhưng giọng vẫn chút run run.
DTV
Liên Thủ Lễ từng kinh nghiệm giải quyết đại sự gì, cho nên, khi gặp chuyện hệ trọng sẽ khó tránh khỏi khẩn trương, lộ sắc mặt. Trên phương diện , Liên Thủ Tín thành thục hơn Liên Thủ Lễ nhiều. Thứ nhất, về tính cách, Liên Thủ Tín trầm hơn Liên Thủ Lễ nhiều. Còn về những mặt khác, những kinh nghiệm từng trải mà Liên Thủ Tín , Liên Thủ Lễ thể bằng .
Đương nhiên, điều cũng phần nào liên quan tới sự khác biệt phận của hai hiện giờ.
“Tam ca, thật xin . Không còn biện pháp, dù cũng thể bắt ca đêm ngày đẩy nhanh tiến độ . Mắt thấy năm mới sắp đến, cũng nghỉ ngơi vài ngày. Thân thể ca thể chịu mệt nhọc quá độ.” Liên Thủ Tín liền .
“Ta ngại mệt nhọc, đều đấy ? Lão Tứ, , thể…” Liên Thủ Lễ vội .
“Tam ca, ca đừng lo lắng.” Liên Thủ Tín vội vươn tay trấn an Liên Thủ Lễ: “Hiện giờ thực sự là còn cách nào, công việc một ca gấp là thể xong … Mà một năm bao nhiêu ngày, nhà còn ít việc đảm bảo đủ cho ca . Không việc thì còn việc khác mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-785.html.]
“Lão Tứ, , sẽ giảm bớt tiền công, một trăm bộ, hãy cho thêm một chút thời gian…” vành mắt Liên Thủ Lễ chút đỏ lên.
“Tam ca, đấy vấn đề chính. Chuyện tiền nong, bọn họ đều giống hết. Bọn họ lấy để tiền học phí, giống với .” Liên Thủ Tín hề nghĩ tới, Liên Thủ Lễ khó dây dưa như .
“Tam ca, vấn đề là ở chỗ, thể chậm trễ chuyện của học đường , đó là đại sự… Sau , đảm bảo sẽ thiếu việc cho Tam ca. Huynh chúng , haiz…~ nhiều, mà cũng cần nhiều lời.” Liên Thủ Tín suy nghĩ một chút, với Liên Thủ Lễ.
“Chuyện định , thể sửa ?” Liên Thủ Lễ hỏi một câu.
“Tam ca…” Liên Thủ Tín bất đắc dĩ Liên Thủ Lễ. Đạo lý ông rõ rồi, nhân tình cũng hết, thật sự còn gì để nữa.
“Vậy, , về đây.” Liên Thủ Lễ lên, ngoài, tới cửa, đầu hỏi Liên Thủ Tín: “… Lão Tứ, năm mươi bộ bàn sẽ đổi chứ?”
“Sẽ , Tam ca, chuyện ca cứ yên tâm.” Liên Thủ Tín liền .
Sau khi tiễn Liên Thủ Lễ ngoài, Liên Thủ Tín trở về hậu viện. Vào Đông phòng, Liên Thủ Tín lên kháng, còn bộ dùng ống tay áo lau lau cái trán hề mồ hôi.
“Sao , Tam bá bọn nhỏ vì chuyện mấy bộ bàn mà đến đây ?” Trương thị hỏi.
“Ừ.” Liên Thủ Tín gật đầu.
“Vậy , xong xuôi chứ?” Trương thị hỏi.
“Nói xong .” Liên Thủ Tín thở một dài: “Lần tới chuyện như nữa, chúng thận trọng chút mới . Chuyện gì đều từng bước một, lời gì cũng nên từng câu thôi. Bởi vì chuyện luôn đổi. Nếu ngay từ đầu, vô ý giao cả một trăm bộ bàn cho ca , thì , sẽ chuyện như hôm nay.”
Liên Mạn Nhi ở bên cạnh giương miệng . Liên Thủ Tín học một bài học, tính là thêm một bài học ?
Dĩ nhiên thể coi là như .
“Con Tam bá việc phần cứng nhắc. Chuyện vốn xong xuôi , ca vẻ ý, khúc mắc , chắc mất vài ngày mới thể thông suốt .” Liên Thủ Tín .
Kỳ thật, Liên Thủ Tín hiểu Liên Thủ Lễ.
Liên Thủ Lễ đối với một chuyện vẫn chút cứng nhắc, đồng thời, Liên Thủ Lễ và Liên lão gia tử còn chung một điểm, đó là quá lo lắng nghĩ ngợi. Liên Mạn Nhi tin chắc rằng, Liên Thủ Lễ chuyến , tối đến nhất định sẽ ngủ . Ông còn suy nghĩ chuyện .
Vậy thì cứ để ông suy nghĩ thấu đáo , thể bởi vì một thói quen mà coi nó là chuyện đương nhiên. Đã đến thời điểm Liên Thủ Lễ học cách trưởng thành.
Người một nhà ăn cơm tối xong, mới thu dọn bàn, Triệu thị và Liên Diệp Nhi tới. Trương thị vội mời hai con trong hậu viện, lên kháng .
“Đã ăn uống gì ? Nếu , thì ở đây ăn cùng luôn.” Trương thị với Triệu thị và Liên Diệp Nhi.
“Vừa mới ăn xong, cần .” Triệu thị vội tiếp lời.
Liên Mạn Nhi bảo bưng và điểm tâm lên mời Triệu thị và Liên Diệp Nhi ăn. Liên Thủ Tín, Ngũ Lang cùng Tiểu Thất cũng dậy đến thư phòng ở tiền viện, để con các nàng trò chuyện tự nhiên.
Triệu thị kháng, rõ ràng câu nệ hơn ngày thường, ngập ngừng, giống như lời nhưng thế nào.
Trương thị liền nhắc tới chuyện gia sản với Triệu thị. Liên Mạn Nhi đến chỗ Liên Diệp Nhi, hai cùng đến Tây phòng chuyện.
“Diệp Nhi, gì , hãy với .” Đến Tây phòng, Liên Mạn Nhi cùng Liên Diệp Nhi lên kháng . Liên Mạn Nhi liền với Liên Diệp Nhi.
“Mạn Nhi tỷ, thật , thật cũng chẳng chuyện gì.” Liên Diệp Nhi ở mặt Liên Mạn Nhi cảm thấy thoải mái hơn, lúc mới chịu mở miệng: “Chính là chuyện mấy cái bàn, cha về nhà cứ buồn bực lo lắng. Nói cái gì mà đắc tội Tứ thúc, còn bảo với nương tới đây, hỏi thăm một chút, cẩn thận xin một chút.”
Liên Mạn Nhi nhịn phì một tiếng: “Tam bá nghĩ nhiều . Cha tỷ hẳn giải thích rõ ràng, thật sự là một Tam bá xuể, mấy cái bàn mà học đường cần dùng thể chậm trễ . Sau nhà công việc gì, chỉ cần Tam bá chê, sẽ bao giờ thiếu phần Tam bá.” Liên Mạn Nhi liền . Nói đến đây, Liên Mạn Nhi dừng , Liên Diệp Nhi, : “Diệp Nhi, chuyện hiểu chứ?” Liên Mạn Nhi hỏi Liên Diệp Nhi.
“Mạn Nhi tỷ, hiểu. Học đường là đại sự, thể bởi vì chiếu cố cho cha kiếm tiền mà khiến cho đại sự chậm trễ… Chúng còn sống với lâu dài, chỉ mỗi một công việc thôi.” Liên Diệp Nhi liền .
“ đó.” Liên Mạn Nhi gật đầu. Một tiểu cô nương như Liên Diệp Nhi còn khí khái hơn Liên Thủ Lễ và Triệu thị nhiều.
“ mà, chuyện , nếu Tam bá hiểu lầm, thì cứ tạm thời để bá hiểu lầm một thời gian . Chỉ cần với Tam bá mẫu hiểu rõ là . Chúng vẫn sẽ giống như .” Liên Mạn Nhi .
Liên Diệp Nhi liền mở to hai mắt, hiểu ý của Liên Mạn Nhi lắm.
“Diệp Nhi, chuyện xem và Tam bá mẫu thế nào. Có lẽ, trong thời gian , bọn khuyên nhủ Tam bá, bá sẽ dễ dàng lọt tai hơn, ?” Liên Thủ Lễ cố chấp, chút đạo lý với ông , ông cũng sẽ thông, lời của Triệu thị và Liên Diệp Nhi trọng lượng như . liên quan đến đại kế kiếm tiền, chuyện đều thể biến chuyển. Liên Mạn Nhi : “Có lẽ cần giải thích thật rõ ràng, đỡ cho bá nghĩ ngợi nhiều.”
“Mạn Nhi tỷ, hiểu.” Liên Diệp Nhi hiểu .