Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 817

Cập nhật lúc: 2024-11-13 09:37:54
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tất nhiên.” Trầm Lục mỉm gật đầu với Liên Mạn Nhi.

Con ngựa là ngựa ô quý mới chuyển tới từ phía Tây mùa thu . Hắn cố ý chọn con xinh nhất, nhất, hơn nữa tính tình khá ngoan ngoãn, giao cho nuôi ngựa nhất chăm sóc và huấn luyện. Mấy tháng trôi qua, con ngựa hề phụ sự kỳ vọng của .

Nếu tặng con ngựa cho Liên Mạn Nhi, cần gì tốn công như thế.

Mà giờ thấy mặt Liên Mạn Nhi giấu vẻ vui mừng, Trầm Lục cảm thấy tốn nhiều tâm sức, bỏ mấy tháng trời chuẩn món quà vô cùng đáng giá. Hắn đoán chính xác, so với những thứ ngọc ngà châu báu , quả nhiên Liên Mạn Nhi thích món quà hơn. Mà chính cũng cảm thấy so với tặng những thứ ngọc ngà châu báu , món quà thể thể hiện tâm ý của hơn nhiều.

“Lễ vật của Lục gia quá quý giá , tiểu nữ nhận thấy quá hổ thẹn, từ chối bất kính, bằng đành áy náy . Đa tạ Lục gia!” Liên Mạn Nhi cúi thi lễ Trầm Lục.

“Chờ nàng học cưỡi xong cám ơn cũng muộn.” Trầm Lục liền : “Bây giờ đang thời bình, nhiều tập tục của chúng đều đổi theo phía Nam. Trước nữ nhân của phủ Liêu Đông chúng …”

Trầm Lục đến đây giống như nghĩ tới điều gì đó liền dừng một chút.

“… Mấy đời của Trầm gia vài vị phu nhân cưỡi ngựa đánh giặc thua gì nam nhân.” Sau đó, Trầm Lục mới tiếp nhưng giọng trầm xuống, dường như đang nhớ chuyện gì.

Chuyện ngày của Trầm gia thành truyền kì của phủ Liêu Đông. Ví dụ như vị gia chủ đầu tiêu của Trầm gia, theo tiên đế sớm nhất, cưới một vợ vô cùng dũng mãnh sức lực lớn khỏi chê, cùng vị gia chủ sinh tử. Sau đó Trầm gia cưới vợ phần lớn đều cưới khuê nữ nhà tướng. Chẳng qua thiên hạ dần thái bình, tình hình mới dần chuyển biến.

Trầm Lục Trầm gia vài vị phu nhân cưỡi ngựa đánh giặc thua gì nam nhân bịa đặt. Mà chuyện Liên Mạn Nhi là ngày xưa Trầm gia từng một vi phu nhân dù bó chân nhưng thể cưỡi ngựa như bay.

Liên Mạn Nhi im lặng câu nào.

“Lên ngựa, thôi!” Trầm Lục Liên Mạn Nhi phất tay .

Mọi vội vàng lên ngựa, tất nhiên Trầm Lục ngựa dành riêng cho . Ngũ Lang và Liêu Thủ Tín gã sai vặt mời lên ngựa, Tiểu Thất kiệu với Trương thị, nhất định cùng Liên Mạn Nhi, cuối cùng hai tỷ cùng cưỡi đại hắc mã.

Con ngựa đen huấn luyện, dắt nên dù hai tỷ đều cưỡi ngựa cũng xảy vấn đề gì.

Kiến trúc của Trầm phủ khác với nhiều phủ của vương tôn quý tộc khác, giống như đường phố và kiến trúc của Trầm thành, nơi dung nhập nhiều yếu tố quân sự. Đi từ Phượng Hoàng Lâu đến cửa phủ đường riêng. Chờ đoàn khỏi phủ một đội lính sớm chờ, ngoài còn Trương Thiên Hộ dẫn theo mười mấy kị sĩ theo bảo vệ. Còn mấy gia tướng, gia đinh theo đường chợ hoa đăng.

Trong đêm tuyết tung bay, các loại hoa đăng đầy đường thể hiện những vẻ riêng. Các loại đèn hoa đăng, quầy hàng ven đường vì tuyết mà giảm bớt . Người xem đèn đường cũng ít. vì tuyết đang tung bay nên đường phố quá náo động và chật chội khiến cho đoàn ngựa qua dễ dàng.

Vào trong chợ hoa đăng, ngựa mở đường chậm , , kể cả những hộ vệ theo, cùng thưởng thức cảnh đèn sáng rực. Liên Mạn Nhi trong những hộ vệ khá nhiều lính theo Trầm Lục về từ biên thành. Lần theo bảo vệ thật là do họ theo Thống soái tranh thủ ngắm đèn giữa lúc bận rộn.

Liên Mạn Nhi và Tiểu Thất lưng ngựa giữa đội ngũ. Trầm Lục ngay các nàng. Lần đầu tiên cưỡi ngựa ngắm đèn Tiểu Thất cảm thấy vô cùng mới lạ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì kích động, đôi mắt to gần như chớp. Đương nhiên Liên Mạn Nhi bình tĩnh hơn Tiểu Thất, nhưng sự vui mừng trong lòng nàng ít hơn Tiểu Thất nửa phần.

Hai tỷ đều đội mũ tuyết khoác áo lông chồn dày, các nàng cần kéo cương ngựa, cả chỉ lộ khuôn mặt. Người đường bên cạnh thấy chỉ cho là hai tiểu hài tử. Chỉ cần lời nào sẽ ai phân biệt là nam nữ. Vì Liên Mạn Nhi chút kiêng dè ôm tiểu Thất ngắm, đôi khi hai tỷ còn nhỏ giọng chuyện mấy câu, mấy tiếng.

Cả chợ hoa đăng giống như một con rồng lửa khổng lồ uốn lượn, mà lúc các nàng đang ở lưng rồng. Ngồi lưng ngựa ánh mắt Liên Mạn Nhi rời khỏi đèn hoa, rơi lưng Trầm Lục.

Tiếng huyên náo của đoàn như xa dần, chỉ còn đèn hoa đầy đường, tuyết trắng ngập trời, và cả bóng lưng mắt. Giờ phút , trong tình cảnh , giá như đường chợ hoa đăng thể dài thêm một chút thì mấy. Nhất thời trong đầu Liên Mạn Nhi đột nhiên suy nghĩ như .

Dù thế nào chỉ mong sống dài lâu, Liên Mạn Nhi thầm cầu chúc trong lòng.

Đường chợ hoa đăng của phủ thành tất nhiên ngắn nhưng rốt cuộc vẫn đến cuối, mà lúc tuyết lớn hơn, bông tuyết bay thành từng đoàn từng đoàn phủ xuống.

Mặc dù đều chút thỏa mãn nhưng vẫn ngựa về phủ.

Nhà Liên Mạn Nhi liền cáo từ Trầm Lục, ngoại trừ dắt ngựa theo, Trầm Lục còn sai mấy khác hộ tống bọn họ về nhà. Chờ bọn họ về đến nhà, những sẽ dắt ngựa , chỉ ngựa đen mà Trầm Lục tặng Liên Mạn Nhi là để , còn cả phụ nữ cường tráng dắt ngựa cho Liên Mạn Nhi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-817.html.]

Quản sự vội vã chạy tới bẩm báo, lúc phu xe đánh xe ngựa trở về còn đưa theo một đàn ông.

“… Nói là nuôi ngựa do Lục gia của Trầm gia đưa tới….” Quản sự báo , dù để đó ở nhưng vẫn hiểu rõ chuyện xảy .

Người phụ nữ dắt ngựa tới hành lễ với Liên Mạn Nhi.

“Tiểu nhân họ Triệu, trượng phu tiểu nhân họ Tôn, tên là Tôn Đại Cá. Hai vợ chồng tiểu nhân đều là nuôi ngựa của Lục gia. Lục gia dặn, tặng vợ chồng tiểu nhân cho cô nương, cô nương chăm sóc ngựa, thứ đều theo cô nương.”

Liên Mạn Nhi vội vàng sai truyền tên Tôn Đại Cá đến. Hai vợ chồng Tôn Đại Cá hành lễ với Liên Mạn Nhi, còn trình khế của hai lên. Liên Mạn Nhi đành nhận, xem món quà của Trầm Lục chuẩn kĩ lưỡng.

Đêm khuya, Liên Mạn Nhi hỏi nhiều nữa, chỉ căn dặn quản sự bố trí phòng ở cho hai , đó dọn dẹp chuồng ngựa, sắp xếp cho đại hắc mã. Mọi thứ đều xong xuôi, Chu đại nương ở phòng bếp dẫn mang điểm tâm khuya lên.

Cả nhà đều đói, liền xuống bàn cùng ăn.

“Cha, , ca, tỷ, con học cưỡi ngựa.” Tiểu Thất ăn một miếng điểm tâm hưng phấn bừng bừng : “Hôm nay lưng ngựa ngắm đèn thích ghê luôn! Vui hơn lúc chúng ngắm đèn ở tháp chín tầng nhiều. Vì con học cưỡi ngựa ạ.”

“Ngựa định như la, kiệu cứ lo lắng ngừng.” Trương thị lo lắng : “Tiểu Thất , con còn nhỏ, chờ thêm vài năm nữa nha.”

Cái gọi chờ thêm vài năm nữa là lời suông của cha với con cái lúc chúng yêu cầu. Thật thì chỉ là kế hoãn binh, nhiều cha ai dạy cũng tự cách dùng kế . Mà mỗi khi bọn họ thường ý là thật sự chờ thêm vài năm nữa, nhưng khi đó dù bọn trẻ còn nhớ thì họ vẫn đồng ý.

“Vừa chúng cưỡi ngựa huấn luyện kỹ. Ngựa lời, dễ kinh hãi, còn dắt nên sợ gặp chuyện may.” Liên Thủ Tín .

Trương thị trợn mắt Liên Thủ Tín, trách Liên Thủ Tín hủy kế hoạch của . Liên Thủ Tín như cũng bà an tâm hơn nhiều.

“Lục gia tặng Mạn Nhi một con ngựa, lễ vật quý giá.” Trương thị : “Mạn Nhi , con từ chối mà cứ thế nhận luôn ?”

“Mẹ, Lục gia thành tâm thành ý tặng con. Nếu con từ chối thì ngài sẽ mất hứng lắm đó.” Liên Mạn Nhi liền : “ Hơn nữa, con thực sự một con ngựa.”

“Với tính tình của Lục gia thì quả thật sẽ chuyện như .” Liên Thủ Tín .

“Con cũng nhận ngựa của ngài mà.” Liên Mạn Nhi : “Con nghĩ kỹ , những lời của chúng ở thư phòng hề suông. Chờ đến lúc chúng về nhà liền chuẩn , nhất định góp một phần công sức.”

.” Ngũ Lang gật đầu.

Liên Thủ Tín và Trương thị cũng gật đầu.

Đôi mắt to của Tiểu Thất chớp chớp, cầm một miếng bánh xốp đậu đỏ đưa cho Liên Mạn Nhi lấy lòng.

“Tỷ, tỷ ăn , tỷ thích ăn món lắm nè.” Đôi mắt to của Tiểu Thất thành hai vầng trăng khuyết, với Liên Mạn Nhi.

Liên Mạn Nhi Tiểu Thất, nàng nếu Tiểu Thất bộ dạng lấy lòng, điều thì chắc chắn chuyện nhờ nàng. Lúc Tiểu Thất nhờ nàng, Liên Mạn Nhi nghĩ một chút liền hiểu . Nàng cố ý như thấy miếng bánh Tiểu Thất đưa, cầm một miếng khác ăn, hơn nữa cũng đôi mắt ngập nước tội nghiệp của Tiểu Thất.

DTV

Tiểu Thất thấy Liên Mạn Nhi để ý đến nó, đành tự cắn miếng bánh xốp đậu đỏ trong tay, đó sáp gần Liên Mạn Nhi. Nó dễ dàng buông tha như , hơn nữa nó lòng tin, chắc chắn đến cuối cùng Liên Mạn Nhi sẽ đồng ý thôi.

Liên Mạn Nhi ăn điểm tâm nghĩ đến chuyện nuôi ngựa . Nuôi một con ngựa, nhất là chiến mã như đại hắc mã, chắc chắn tiêu tốn ít. Tất nhiên chút chi phí với đối với các nàng mà thì cũng chẳng thấm . Trầm Lục còn tặng hai nuôi ngựa cho nàng, đây là chuyện . Sau chắc hẳn nên tìm cách chuẩn thêm hai con ngựa nữa, lo ai nuôi.

Liên Mạn Nhi nghĩ , nghĩ tới những lời Tiểu Thất .

, hôm nay thấy Tiểu Cửu nhỉ?” Liên Mạn Nhi hỏi.

“Huynh ngắm đèn Phượng Hoàng Lâu một lúc, đó gọi , là Trầm Đại lão gia tìm . Tiểu Cửu ca chơi , còn chút vui nữa cơ.” Tiểu Thất , đó ghé tai Liên Mạn Nhi hạ giọng: “Tỷ, tiểu Cửu ca còn lén oán trách với , là bọn họ quyền gì mà quản chứ, chẳng cần ?”

Loading...