Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 844
Cập nhật lúc: 2024-11-13 09:40:05
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không sai, bà xong bưng tới cho . Khi đó còn thoáng cái cảm động, ngờ chồng hạ hầu hạ trong tháng. Sau đó, liền ăn một ngụm, nhưng khi ăn một miếng miệng , miếng thứ hai cũng ăn nữa.” Trương thị gật đầu, “Khi đó mới cửa đang trong tháng, nhưng trong lòng hoảng hốt cũng suy nghĩ chút chút ẩn ý, cho ăn. Mẹ liền dứt khoát ăn. Còn bà quở trách hai câu, mẩy. Bà cầm chén bưng ngoài, khi còn với , đừng là bà keo kiệt cho ăn, là chính ăn. …. khi đó cha con bên cạnh chỉ một ở trong nhà, ngoài việc từ sớm. Lão gia tử thì đang ở trong phòng nghỉ ngơi, da mặt mỏng liền giám cái gì, nếu lúc đó thể lớn mật một chút, liền để cho lão gia tử tới nếm thử, đó xem bà sẽ như thế nào? Khi đó thật là ngu!”
“Ba nội khẳng định ngại ngùng lớn chuyện, sợ mất mặt.” Liên Mạn Nhi liền . Con dâu đang trong tháng tịnh dưỡng ở trong phòng, Cha chồng nhất định tránh mặt. Huống chi, Liên lão gia tử từ tới giờ luôn luôn thái độ quan tâm đến chuyện giữa Chu thị cùng mấy con dâu. Trương thị là hiền lành phúc hậu, còn là đặc biệt đàng hoàng quy củ, sẽ đem Liên lão gia tử kêu đến lớn chuyện.
“Chuyện còn nhớ rõ.” Triệu thị liền , “Lão thái thái nấu cho ăn, ngay mặt bà thả một nhúm muối. Rồi đem cho , ăn liền ăn, còn trộm thấy, một hồi bà liền thả nồi, một bên nấu một bên nếm thử .”
“Cái về như thế nào, cuối cùng để cho ai ăn?” Liên Mạn Nhi hỏi.
“Còn thể là ai đây, là lão cô con ăn chứ ai. Bà ở trong món móng heo hầm bỏ thêm đồ ăn, một lát liền lén cho lão cô con ăn. Chuyện bà cũng lén lén gạt lão gia tử.” Trương thị liền , “Thật thì, lão thái thái căn bản cần như . Đồ ăn đó dù nấu đàng hoàng cho ăn, cũng thể hổ mà ăn một . Ca của con còn đang trong tháng, ăn gì là lão cô con đều ăn đó, chị con một chút cũng chia, còn dấu diếm khác, từ một chén của phân cho tỷ con. Cái trứng chần nước sôi của mà thêm một muỗng đường, là lão cô con nhiều hơn một muỗng.”
“Một tháng , gầy mấy cân, trong suốt thời gian đó lão cô con liền mập lên một vòng.” Trương thị cuối cùng thở dài .
Rời xa sự áp bách Chu thị ngày càng lâu, Ngày ngày trôi qua đều đặc biệt thư thái, Trương thị càng thể thanh tĩnh, dùng ánh mắt của bình thường mà xem cuộc sống của trong quá khứ.
“Bà nội khẳng định cũng sẽ cho rằng tính tình .” Liên Mạn Nhi liền .
“Con đúng đó.” Trương thị gật đầu “Người , thì bà bà ăn của miếng nào. Đều chừa cho Tú nhi ăn, là tự vui vẻ nhường . Tú nhi khi đó là một đứa bé cái gì .”
“Bà tay với Hà thị, chuyện dù thấy tận mắt nhưng cũng thể đoán là như thế nào, khẳng định cũng giống như khi đó. Đồ ăn nấu thật mặn, nghĩ đến còn cho của con bú, nên ăn một miếng thì sẽ ăn thêm. Khi đó trong nhà nếu mua lương thực tinh, cũng mua nổi. Đối với chuyện cho con bú, nếu sữa đủ mà nấu cho của con uống nước cơm gạo tẻ gì đó, thì căn bản là . Nên ăn nữa. Nếu sữa đủ, của con nhất định chịu đói.
Mẹ nỡ ăn. … nhưng nàng là tham ăn, dù mặn thì đó cũng là thịt, bình thường đều ăn . Nàng nhất định là liều mạng ăn.”
Triệu thị gật đầu, nàng còn nhớ rõ chuyện lúc đó.
“Lão thái thái thêm chút ít muối, là ý định cho nàng ăn. Nàng liều mạng ăn, lão thái thái khẳng định mất hứng. Sau đó liền sức kiếm chuyện khó dễ nàng, ăn cơm lạnh canh thừa gì đó, củi cũng cho đủ cho nàng cũng khó lòng mà chịu đựng. Huống chi là một tiểu hài tử còn đủ tháng, ăn đủ no, phòng đủ ấm nhiều lăn qua lăn , thật là còn sẽ còn.” Trương thị chuyện, vành mắt cũng chút đỏ lên.
Tiểu hài tử đủ tháng, là nhà nông dân trong Tam Thập Lý Doanh Tử thổ ngữ nông thôn, chỉ chính là chỉ hài tử còn đầy tháng, lúc cũng dung để về tiểu hài tử đủ trăm ngày.
“Thời điểm sinh Diệp nhi của chúng , thì càng cái gì cũng . Nhà đẻ bên ai tặng đồ cho , chỉ một ít thích và quen trong thôn đến cho đồ xuống sữa, lão thái thái đều là thấu tình đạt lý, đến khi tất cả đều thu rồi, thì một cái trứng gà bà cũng cho ăn.” Triệu thị giơ tay áo lên, lau ánh mắt ướt át, đầu với Liên Diệp nhi” Diệp Nhi, con nhớ rõ ân tình của tứ thẩm con, nếu tứ thẩm con lén lút nấu cho trái trứng gà gì đó, hiện tại cũng nhất định còn hai con sống khỏe mạnh như .”
“Nương, Tứ thẩm. . . . . .” Liên Diệp Nhi liền bật lên.
Chuyện thật là, Liên Mạn Nhi vỗ trán, mà đề tài biến thành hai chị em dâu nhớ mùi vị ngọt ngào và đau khổ, cùng lên án chồng ngược đãi con dâu. Liên Mạn Nhi chút bất đắc dĩ, nhưng nàng cũng ngăn cản Trương thị cùng Triệu thị. Hai chị em dâu ở nhà cũ , đều chịu muôn ngàn khổ sở mà sống sót đến giờ. Có thể thổ lộ hết tâm tình tích tụ trong lòng, cả về thể xác và tinh thần của hai thoải mái hơn mới là nhất. Hơn nữa, nàng cũng chút tò mò, thủ đoạn và chiêu thức của Chu thị dùng để hành hạ con dâu rốt cuộc thế nào?
“Tẩu xem lão thái thái , chuyện độc địa như thế, bà là hiểu. Chính khuê nữ của bà, bà cũng yêu thương cưng chiều như bảo bối, còn đối với chúng , bà lạnh bạc như .” Trương thị với Triệu thị, “Giống như khuê nữ của bà là do cha sinh dưỡng, còn chúng chính là gió lớn thổi tới .”
“Mẹ, và Tam bá mẫu đối với bà nội mà , là gió lớn thổi tới ?” Liên Mạn Nhi nhịn , “Ai u, đúng, còn bằng gió Phong thổi tới . Bà khẳng định cảm thấy bà bỏ sính lễ cưới về, bà tốn tiền là bà lỗ lã, thì từ hai lấy về mới đúng.”
Những lời của Liên Mạn Nhi, giống như chó ngáp ruồi, đem Trương thị và Triệu thị đang chìm trong tình cảm đau khổ thổi bay mất. Trương thị vốn còn nàng cũng mang theo đồ cưới tới đây, nhưng nghĩ đến Triệu thị chỉ mang theo hai kiện xiêm y tùy cửa, nàng liền nữa.
“Con là đứa bé chuyện suy nghĩ cẩn thận chút nào ” Trương thị quở trách Liên Mạn Nhi một câu, “Con dâu theo hầu hạ nhi tử sống qua ngày, còn việc cũng chịu qua ít khổ nhục, còn sanh con dưỡng cái khai chi tán diệp, cho dù thể giống như thương yêu khuê nữ, thì đó cũng là nhà của , cần hành hạ như . Người như bà nội con ít ”
“ , bá đạo thiên vị, cha Diệp Nhi ở trong thành, cũng hiện giờ như thế nào?” Triệu thị đến đây lo lắng cho Liên Thủ Lễ.
Hai chị em dâu liền cảm thương cho con cháu của Chu thị tổn thương bởi bất công, là đến Tứ Lang.
“Đứa nhỏ , sẽ thật sự xảy chuyện gì . . . . . .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-844.html.]
Hai ngày khi Tứ Lang mất tích, bỗng nhiên trở Tam Thập Lý Doanh Tử.
Ngày đó thời điểm rời nhà, Tứ Lang mặc một bộ quần áo mới, lúc trở rách nát còn bộ dáng như lúc ban đầu. Trên Tứ Lang dính đầy bụi đất, cả giống như gầy một vòng, cằm và mặt một mảnh bầm đen, là xảy ẩu đả gì.
Bộ dạng Tứ Lang như qua giống như già vài tuổi, căn bản giống một thiếu niên mới mười bảy mười tám tuổi.
Tứ Lang là do Liên Thủ Tín đường thấy nên mang về.
Tứ Lang trở về, nhà cũ một phen náo nhiệt. Hà thị ôm Tứ Lang gào, Liên Thủ Nghĩa vẻ mặt thâm trầm khó lường, Chu thị thì một nữa nhô cao cái eo lên. Dĩ nhiên, trò mặt , vì sống lưng của bà còn khom qua một nào.
“Bây giờ trở ? Ta mà. Cho dù c.h.ế.t , cũng thể c.h.ế.t . Mệnh cứng ngắc thế . Còn để bắt đền mạng cho , cả đám mất hết lương tâm. . . . . .” Chu thị mắng một trận, khó dịp bà lên mặt nhưng cao giọng quá mức, hơn nữa cũng vì chuyện mà ầm ĩ thêm.
“Trở là , trở là !” Liên lão gia tử run run rẩy rẩy lớn, ông thật lòng vì chuyện Tứ Lang bình an trở về mà cao hứng. Hai ngày ông trôi qua cũng dễ dàng, Liên lão gia tử gầy một vòng, bọng nước nổi lên ngoài miệng còn khỏi. Trên đầu vốn còn chút tóc đen, hai ngày tất cả đều chuyển trắng. Thế cho nên khi Liên Thủ Tín thấy ông như , liền kinh ngạc trố mắt một hồi lâu, nhưng ngay đó lòng cảm thấy chua xót, chua xót trong lòng bất giác lan tràn cả mặt.
Tứ Lang tiếng nào liền rời nhà , lúc trở về bộ dáng , trừ Liên Thủ Nghĩa phô trương thanh thế mắng hai câu, thì khác cũng cái gì.
“Lão Tứ a, phiền con đem Tứ Lang tìm trở về. Con một chuyện vô cùng quan trọng, con chính là đại công thần của Liên gia chúng !” Liên lão gia tử đối với Liên Thủ Tín .
“Cha, lúc đang đường trở , con ***ng Tứ Lang.” Liên Thủ Tín thành thật cho Liên lão gia tử . Hắn đến nông trường ở phía tây, nên chuyện Tứ Lang rời nhà. Trên đường trở , thấy Tứ Lang, mới đem mang về tới.
Dọc theo con đường , Liên Thủ Tín hỏi Tứ Lang, nên đại khái sự tình xảy . Tứ Lang với Liên Thủ Tín, đương nhiên là oán trách Liên lão gia tử và Chu thị thiên vị cô cả như thế nào, đem con cháu xem trọng.
Liên lão gia tử hỏi Tứ Lang hai ngày , ban đầu Tứ Lang chịu , đó mới từ từ hai câu.
“Cái gì, Tứ Lang Bát Miếu Tử ?” Trương thị kinh hãi .
Liên Thủ Tín từ nông trường trở , liền qua nhà cũ đưa Tứ Lang trở về , lúc mới về đến nhà . Giờ phút , đang cởi bỏ áo khoác dày ở ngoài treo lên, một bên rửa tay rửa mặt trong chiếc bồn nước, một bên chuyện cùng thê nhi đang ở cửa.
“Đúng, chính như .” Liên Thủ Tín cầm khăn lau mặt chuyện.
“Vậy nhất định là nhà lão Vương .” Trương thị liền lập tức đoán .
“Trừ chỗ đó , còn thể .” Liên Thủ Tín liền , “Mọi chắc ai nghĩ tới chuyện , cái tên tiểu tử !”
Quả thật, ai cũng nghĩ tới, Tứ Lang sẽ đến Bát Miếu Tử, tìm nhà lão Vương, vãn hồi cọc hôn sự . Tứ Lang như , cần cam đảm lớn như thế nào chứ?
“Ai u, đối với cô nương nhà lão Vương tâm ngọt như ! Vậy tìm nhà lão Vương , thế nào?” Trương thị liền tò mò hỏi Liên Thủ Tín.
“Hắn cũng chịu khó, gặp liền hỏi thăm, thật đúng là để cho tìm nhà .” Liên Thủ Tín liền , “Chẳng qua đáng tiếc. . . . . .”
Liên Thủ Tín lắc đầu than thở, Tứ Lang tìm đến cửa nhà lão Vương, lời thề son sắt và theo sát giải thích, nhưng kết quả, nhà lão Vương bọn họ tin tưởng lời Tứ Lang …, tin tưởng Tứ Lang là . ở trong việc hôn sự, đổi chủ ý. Còn nhà bọn họ xứng với Tứ Lang, cô nương nhà bọn họ và Tứ Lang hợp.
DTV
Tứ Lang chơi ở lỳ nhà chịu , cuối cùng là nhà lão Vương kêu cùng thôn, đưa Tứ lang đuổi tới cổng thôn. Tứ Lang mặc một xiêm y rách nát, hơn phân nửa là do trong lúc xảy xung đột với của Bát Miếu Tử cẩn thận mà rách, thể là nóng lòng hòa giải mà việc suy nghĩ, tình hình lúc đó chắc vui vẻ gì. Cái chắc do sợ gây chuyện lớn liên lụy đến mạng , nhẹ tay nhiều. Nghe Tứ Lang còn đánh thương hai bên phía .
“Do ở đó là đàng hoàng, nếu như ở xa hơn trong núi, gặp gia đình thợ săn, Tứ Lang thể trở còn .” Liên Thủ Tín lên giường gạch, uống ngụm nước ăn điểm tâm. Hắn trở qua giờ ăn cơm, Trương thị thu xếp nấu cơm bận rộn vì , nên hết cầm điểm tâm ăm tạm, buổi tối cùng thê nhi cùng ăn một bữa thật ngon.
“Tiểu tử Thỏ đầu, nếu thể dùng ở đúng chỗ thì bao nhiêu.” Vừa ăn, Liên Thủ Tín thở dài .
Thỏ đầu, là thổ ngữ của nhà nông dân Tam Thập Lý Doanh Tử, đại khái ý là mạnh mẽ, đầu óc tinh ranh nhanh nhẹn.
“Hắn giờ cũng là Thỏ đầu rồi, nhà cũ bên bởi vì mà xảy chuyện xém tí nữa lật trời còn gì.”