Chử Hoài Thâm thản nhiên liếc  một cái, giọng điệu bình thản như nước.
"Thứ cho  ngu ,  hiểu biểu   ý gì?"
Trong mắt  phủ một tầng băng lạnh, nhưng từng dòng tâm thanh  vang lên rõ ràng trong đầu .
[Nếu biểu  chịu ôm  một cái,  sẽ  giận nữa.]
Chậc, giả bộ giỏi lắm.
 lập tức ép   vách đá giả, chẳng buồn phí lời.
Trước tiên,   kiểm tra hàng .
Tiếng bước chân dồn dập vọng đến từ xa.
 thấy A Chiêu loạng choạng cầm đèn lồng, miệng  ngừng gọi: "Tiểu thư!"
Chử Hoài Thâm lập tức siết eo , đẩy   khe đá.
Ngón tay thon dài nhẹ nhàng đặt lên môi .
"Ngoan nào."
Quản gia vui mừng hớn hở lo liệu hôn sự, còn gửi thư mời phụ mẫu của Chử Hoài Thâm đến chủ trì đại lễ.
    ràng buộc bởi hôn nhân.
Hơn nữa, những câu chuyện về bà  chồng ác độc  mạng cũng đủ   rùng .
Chử Hoài Thâm chỉ  khi  chuyện, bảo  đừng lo lắng.
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
 đêm đó, khi  sắp ngủ,    tiếng lòng trầm thấp vọng lên từ lồng n.g.ự.c .
[Đừng sợ, ngoài nàng , tất cả đều là giả.]
Lòng  khẽ run lên, thoáng nghi ngờ liệu    điều gì .
 cơn buồn ngủ quá mạnh,   kịp nghĩ ngợi thêm, cứ thế chìm  giấc mộng.
---
A Chiêu từng mũi kim từng sợi chỉ thêu áo cưới cho .
  mà cũng thấy  chút ngại ngùng.
A Chiêu rưng rưng nước mắt: "Tiểu thư   sẽ bỏ  em, đưa em về  Nghi Xuân Uyển ?"
Dĩ nhiên là !
Cậu  ngượng ngùng lau  giọt nước mắt, mỉm : "A Chiêu cũng sẽ mãi mãi ở bên tiểu thư."
Cả đám ngày  việc và ngày nghỉ của  cũng  cam chịu  bỏ rơi, mỗi  đều dốc hết sức .
Kẻ thì thêu khăn tay, kẻ  may giày cho .
Từ đầu đến chân, lễ phục thành  của  xem như  họ gói trọn.
Ngày tháng trôi qua thật đỗi ngọt ngào.
Đặc biệt là khi  ngoài,   thấy Nhị Cẩu Tử đang  ăn xin ven đường, lòng  càng thêm vui vẻ.
Gã  nam chính và một vị  trưởng khác hợp sức tống cổ  khỏi nhà, xóa tên khỏi gia phả, thậm chí còn  đánh gãy một chân.
Thảm thật.
Vừa thấy   ngang, gã lập tức nhận , hớn hở bò đến chân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/biet-doc-tam-thi-sao-chu/chuong-10.html.]
"Đào nhi! Ta là Nhị thiếu gia của ngươi đây, ngươi chắc chắn  quên  , đúng ?"
Ta bĩu môi lật mắt: " là  quên. Mỗi   thấy thùng rác bên đường,  đều nhớ tới ngươi."
Sắc mặt gã trầm xuống, lê lết theo  lưng .
"Đưa  năm trăm lượng!"
"Cho  năm trăm lượng,  sẽ đưa ngươi giải dược!"
 khựng , lòng thoáng dấy lên hiếu kỳ.
Lẽ nào   thể giữ vững phong thái nữ vương thêm một  nữa?
---
Một canh giờ .
   bàn, mắt trừng mắt với viên thuốc đen thui.
Với năng lực  tâm,   thể xác nhận đây đúng là giải dược.
...  nên uống ?
 hiểu rõ bản  .
Mọi cám dỗ  đều  thể kháng cự, ngoại trừ sự mê hoặc.
Lỡ như  khi uống xong,    suy nghĩ   đắn với mấy tên đàn ông khác thì ?
Chử Hoài Thâm chắc sẽ buồn lắm.
Giờ  đang say mê ,  nỡ khiến  tổn thương.
 nghĩ đến A Chiêu cùng đám ngày  việc và ngày nghỉ của  vẫn còn phòng  gối lạnh từng đêm, lòng    chút áy náy.
Cuối cùng, lý trí  chiến thắng tình cảm.
 nuốt gọn viên thuốc.
 lúc , Chử Hoài Thâm đẩy cửa bước .
Toàn   như  phủ một tầng kim quang, khiến    nhào tới cắn một miếng.
Hắn khẽ liếc chén   bàn, đưa tay xoa đầu .
"Sao thế? Mặt đỏ bừng lên  kìa?"
 trừng mắt, cố gắng lấy  bình tĩnh, nhưng vẫn  nhịn  mà đưa tay bẹo má .
"Trời lạnh ,   ... ăn một quả Đào ?"
Chết tiệt thật, cái tên Nhị Cẩu Tử đó!
Gã nghĩ  là heo chắc? Giải dược mà cũng dám cho  gấp ba liều lượng!
 yếu ớt đẩy Chử Hoài Thâm , thều thào:
"… Tìm cho  tên khốn Trương Nhị đó."
Hắn giữ chặt  trong vòng tay, hờ hững đáp: "Ừm."
"Sau đó thì ?"
Sau đó?
"Đạp mạnh  cái chân lành duy nhất của tên què đó!"