Ngay  khi Chử Hoài Thâm  lệnh, Quản gia Nghiêm liền đến xin  .
Nhân tiện, ông  trả  đủ tám  thiếu niên cho .
"Trong phủ   nha , cứ để họ   hầu phục vụ cô ."
Trừ A Chiêu ,   nhớ nổi tên những  còn  vì tên họ quá hoa mỹ, nên  quyết định đặt tên cho họ từ thứ Hai đến Chủ nhật.
Mỗi   việc một ngày trong tuần, thời gian còn    gì thì .
Không  ai  đời  là một ông chủ nhân từ như  nữa.
Nguyên do chính là, dù  tiền lương cũng là Chử Hoài Thâm trả  cho .
Quản gia Nghiêm nhiều  cố gắng tác hợp  với Chử Hoài Thâm.
Theo lời ông : "Anh họ và em họ, trời sinh một cặp."
Ông thậm chí còn dời phòng của  đến bên cạnh Chử Hoài Thâm.
Chử Hoài Thâm thích yên tĩnh, khiến   còn  thể thức khuya chơi một  trò chơi trí tuệ với   nữa.
Từ Lập Đông, sức khỏe của Chử Hoài Thâm   lắm, mỗi đêm  đều  thấy tiếng ho của .
Hôm ,   rằng   nghỉ một thời gian ở biệt thự Giang Nam để dưỡng bệnh, và hỏi     cùng .
Dĩ nhiên là  , và cả những ngày  việc lẫn nghỉ ngơi cũng đều .
Chúng  chín   thành hàng  xe ngựa, Chử Hoài Thâm cau mày: "Ban đầu chỉ định  gọn nhẹ, mang nhiều  thế   lẽ  ."
 đắn đo mãi  chỉ mang theo A Chiêu ngoan ngoãn nhất.
Thế là,  mấy ngày ngủ mê mệt  xe, bỗng nhiên bánh xe  hỏng.
Chử Hoài Thâm liếc   một cái: "Không lâu nữa tuyết lớn sẽ rơi, cưỡi ngựa  lẽ sẽ đến nhanh hơn."
Nghe  vẻ , nhưng    cưỡi ngựa.
Chử Hoài Thâm lấy ngựa từ tay  hầu, bước chân dài nhảy lên lưng ngựa cao to.
Hắn cúi xuống dễ dàng kéo  lên  .
Ngực   vòng tay  siết chặt đến đau.
Lại còn  chút cảm giác kỳ quặc.
Như thể...   thể cưỡng   việc  dựa   gần hơn một chút.
Không chắc chắn lắm, để  thử .
 đỏ mặt dịch lùi về phía  một chút, nhưng  Chử Hoài Thâm giữ chặt .
Hắn  nhẹ, ghé sát  tai : "Biểu ,  cho vững."
[Eo, mềm quá.]
Cả   mềm nhũn,  tự chủ mà nghiêng   lưng ngựa.
Không  .
 cảm thấy   trúng độc nữa .
Sao còn xuất hiện ảo giác nữa chứ.
Ngồi  lưng ngựa suốt hai ngày,  cảm giác như   đinh nhọn .
 phát hiện   từ trạng thái cực kỳ lạnh nhạt  chuyển sang  "thiếu thốn cảm giác chạm da".
Lúc nào cũng  gần gũi với Chử Hoài Thâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/biet-doc-tam-thi-sao-chu/chuong-5.html.]
Đối tượng chỉ giới hạn ở Chử Hoài Thâm thôi.
Để chứng minh điều ,  nhân lúc    chú ý, nắm lấy tay A Chiêu.
A Chiêu đỏ mặt ngượng ngùng: "Tiểu thư, giữa nơi đông ,     ."
"Nghe lời, đừng  gì cả."
Đột nhiên, một tiếng ho khẽ vang lên từ phía .
Chử Hoài Thâm đang cầm túi nước, từ xa  về phía .
Mà , trông như một kẻ biến thái, đang gấp gáp sờ soạng A Chiêu từ đầu đến chân.
"Muội đang  gì ?"
"Huynh đừng giận, để  nghĩ  lý do..."
 ngừng , suýt : "Thật ,  chỉ  hỏi tay   dưỡng da thế nào thôi mà."
Chử Hoài Thâm   gì, mở túi nước đưa cho .
Ánh mắt thờ ơ rơi  khuôn mặt .
 khẽ nhấp một ngụm nước, thì đột nhiên  thấy giọng  đầy âm u: [Có cần c.h.ặ.t t.a.y   ?]
Làm  sợ đến mức phun hết nước  ngoài.
Tay ai cơ? Là tay của  !
Chử Hoài Thâm nhẹ nhàng vỗ lưng : "Uống từ từ, cẩn thận kẻo sặc."
Giọng   trong trẻo, ấm áp,   khác với tiếng  lạnh lùng .
Là tai   nhầm?
 ngơ ngác  quanh một lượt,   đều  vẻ bình thường.
A Chiêu rụt rè  bên cạnh , ánh mắt lúng túng    gì.
 cau mày, định giải thích.
 giọng  đó  vang lên: [Chắc sẽ  sống nổi đến tối .]
 rùng , theo phản xạ  sang  Chử Hoài Thâm.
"Muội  thế?" Hắn lấy khăn tay, dịu dàng lau vệt nước còn sót   môi .
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
[Đang run rẩy, trông đáng yêu quá.]
Một dòng nước mắt lặng lẽ lăn dài  má .
  mà,  gì   tử tế nào trong những câu chuyện tình yêu biến thái như thế .
Thoát  kẻ biến thái, cuối cùng cũng  thoát nổi bệnh nhân cuồng yêu.
 run rẩy nâng đôi tay của Chử Hoài Thâm lên, đầy vẻ thành kính:
"Biểu ca, tay của  là mịn màng và mềm mại nhất ."
A Chiêu  vẻ như  tổn thương, cúi đầu ủ rũ.
Quản gia Nghiêm  chúng  với ánh mắt chẳng  xem tiếp.
Khuôn mặt trắng bệch của Chử Hoài Thâm nở một nụ .
"Biểu  quá khen ."
 thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay  là một ngày  thoát c.h.ế.t khỏi tay của một kẻ cuồng yêu.