ngất .
Quản gia Nghiêm phát điên, khắp cả nhà lan truyền chuyện  và Chử Hoài Thâm một cách vô lý.
Thật đúng là   ăn thịt cừu mà còn rước mùi tanh  .
  tê liệt.
Trên bàn ăn,  liên tục múc từng thìa mướp đắng cho  miệng.
Chử Hoài Thâm ngăn : “Bình thường   là  thích ăn mướp đắng ?”
Phải .
 mỉm  với : “Giờ thích , còn ngọt hơn  phận của  một chút.”
  nghĩ sẵn tựa đề cho câu chuyện đời .
Gọi là " ăn chay cả đời trong truyện po".
Có lẽ vì oán hận của  quá sâu, hôm , một cỗ xe ngựa đỗ ngay  cửa.
Những ngày  việc và nghỉ ngơi của  nhảy xuống khỏi xe với vẻ uyển chuyển và quyến rũ, vẫy tay về phía .
“Tiểu thư, chúng  nhớ cô c.h.ế.t mất!”
 vui mừng, chuẩn  chạy ào tới thì đột nhiên  một bàn tay kéo  .
Mùi hương lạnh lẽo quen thuộc bao trùm lấy .
Chử Hoài Thâm nhẹ nhàng nâng cằm  lên,  : “Biểu   vui hơn ?”
 lắp bắp chỉ  nhóm thiếu niên: “Là  cho họ đến ?”
“Dĩ nhiên là .” Chử Hoài Thâm chạm trán , nụ  dịu dàng, “Chỉ cần  vui là .”
 là một  bệnh  phong thái rộng lượng.
Có những , dù trở nên đen tối, vẫn là thiên thần mang lòng .
 xúc động : “Huynh  ghen ?”
“Không,  chỉ   vui vẻ thoải mái.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/biet-doc-tam-thi-sao-chu/chuong-7.html.]
Chử Hoài Thâm khẽ chạm lên má , nhẹ nhàng vuốt ve.
"Trái tim của  ở , chính là nơi thanh kiếm của  chỉ đến."
"Vậy nên,   đều  mặt,  g.i.ế.c ai  đây?"
...
 rút  câu  .
Lật cuốn tiểu thuyết  tám trăm  cũng  tìm thấy một  bình thường.
 cũng  ,    bình thường, hi hi.
 chuyển hẳn  phòng Chử Hoài Thâm.
Tính tạo bất ngờ thôi mà.
Dù   cũng   gì , kẻ  lợi vẫn là !
  kịp thấy chuyện  của Chử Hoài Thâm thì nữ chính  gây chuyện.
Sau khi ly hôn với nam chính, mang theo đứa trẻ trong bụng, cô   kết hôn với  trai ruột của chồng cũ.
Tân hôn  qua  một đêm thì Tô Tình sảy thai.
Nam chính tức điên lên, vì thế mà đánh  dữ dội với  trai.
Chuyện lan truyền khắp phố phường.
Liên quan đến mặt mũi của gia đình quyền quý, nếu   mất mạng thì thật  .
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Vì ,    đến mời Chử Hoài Thâm  hòa giải.
Chử Hoài Thâm  bộ trường sam màu thiên thanh,  ở đó, đúng kiểu một  quân tử chân chính.
Hắn mỉm   : “Biểu  cũng   cùng?”
"Nếu  thể  biểu  vui,  cũng bằng lòng."
Thôi ,  cũng chẳng thiệt gì.