Biết Vị Ký - Chương 325: Thu xếp ổn thỏa
Cập nhật lúc: 2025-01-16 17:29:19
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tiểu Trúc tươi chào hỏi , hàn huyên vài câu mới phòng Tiểu Xuân, thấy nàng mặc hồng y đang bên mép giường, hai mắt sưng như hạch đào, vẫn đang nức nở, Liễu thẫm và đang cố khuyên giải.
“Ngươi ở chỗ chờ một chút, sẽ ngay” Lâm Tiểu Trúc đầu với Viên Thiên Dã. Khuê phòng của Tiểu Xuân, tiện , hơn nữa chắc Tiểu Xuân cũng một nam nhân xa lạ thấy bộ dạng chật vật của .
“Ngươi ” Viên Thiên Dã mỉm đáp .
Hoa thẩm ở trong phòng tiếng Lâm Tiểu Trúc, vội ” Tiểu Trúc đến”
“Tiểu Trúc.” Tiểu Xuân vội vàng lên cửa.
“Không việc gì, sẽ dám tới tìm ngươi gây phiền toái nữa . Ta cam đoan, sẽ xảy chuyện như nữa” Lâm Tiểu Trúc nắm tay Tiểu Xuân an ủi.
“Vậy là , là .” Liễu thẩm , bảo Tiểu Xuân hành lễ với Lâm Tiểu Trúc, cảm ơn nàng hỗ trợ.
Lâm Tiểu Trúc vội vàng nâng Tiểu Xuân dậy” việc do mà , nếu gởi tiền về, Tần thị cũng sẽ gây họa khiến các ngươi khổ sở. Ta hổ còn kịp, dám nhận cảm ơn. Đừng khách khí nữa”
“Sao thể trách ngươi. Ngươi gởi tiền về là hiếu tâm, do Tần thị hiểu lý lẽ kiêu ngạo thôi, liên quan tới ngươi” ai đó xen .
“Mợ còn chuyện đáng giận nào khác ? bình thường nàng đối với thế nào ?”
Mọi lập tức kể đủ thứ chuyện. Tần thị ỷ trong nhà tiền, Hạ Đại Trụ là lý trưởng liền hoành hành ngang ngược, ức h.i.ế.p thôn dân. Tuy chỉ là chuyện lông gà vỏ tỏi nhưng qua cũng thấy nàng đáng giận.
Lâm Tiểu Trúc cáo từ , thở dài với Viên Thiên Dã” vốn nghĩ trong lúc khốn cùng, Tần thị cũng ghét bỏ nên chút mềm lòng, tính dù hưu nàng cũng cho nàng vài mẫu ruộng, giờ thì, thôi ”
Hai về nhà Hạ Đại Trụ liền thấy một phụ nhân trẻ tuổi đang mang thai trong sảnh đường quở trách Hạ Đại Trụ, Tần thị thì đầu tóc bù, vẫn đang . Thấy , phụ nhân ngẩng đầu lên, ” ah, Tiểu Trúc trở ? về khiến gà chó trong nhà yên, còn bỏ mợ, ai vãn bối như ngươi ?” thanh âm chút tàn khốc.
Lâm Tiểu Trúc Hạ Xuân Yến mặc xiêm y tơ lụa màu hồng, đầu cắm trâm vàng, liếc mắt một cái sang hỏi Hạ Đại Trụ” , ngươi quyết định xử lý Tần thị thế nào ?”
Hạ Đại Trụ sắc mặt ủ dột, để mặc Hạ Xuân Yến gì thì , lúc mới lạnh lùng liếc Tần thị một cái, đáp lời Lâm Tiểu Trúc” mợ ngươi. . . , nương Cẩu Tử , nếu thương nàng, nếu ngươi thu nhà và đất thì nàng sống cùng nữa. Nên bảo theo ngươi, để nhà và đất cho nàng”
Hèn chi Hạ Đại Trụ thương tâm như , hoặc đúng hơn là nản lòng thoái chí. Bởi vì những lời của Tần thị nhớ khi nghèo túng, nàng dù oán trách nhưng cũng bỏ , đương nhiên nàng bỏ vì nàng là nữ nhân, hơn nữa vợ chồng nào ở trong núi cũng , cãi đánh là chuyện thường. Vì thế trong lòng tha thứ cho Tần thị. Nếu Tần thị hứa sẽ sống với , cãi cũng chuyện ức h.i.ế.p khác nữa, sẽ hưu thê. Không ngờ trong mắt Tần thị, quan trọng bằng tiền tài điền sản. Nàng cùng qua ngày mà chỉ cần tiền. Cho nên chút áy náy với Tần thị cũng tiêu tan.
Hạ Đại Trụ xong, Tần thị và Hạ Xuân Yến đều khẩn trương Lâm Tiểu Trúc, sợ nàng đồng ý. Nhất là Hạ Xuân Yến, lo lắng càng nhiều hơn. Nàng lười , ai lấy nàng, nhờ Lâm Tiểu Trúc gởi tiền về, Tần thị tuyên bố sẽ cho đồ cưới dày nên mới chịu lấy nàng. Nhà chồng thấy nhà đẻ nàng là đại địa chủ, nương nàng cũng cho tiền nàng nên đối xử với nàng , chuyện gì cũng bắt nàng , tướng công cũng với nàng. nàng cũng hiểu một khi nàng tiền cho nhà chồng, thái độ của bọn họ sẽ đổi, nàng sinh con thì cũng ngày lành.
Lâm Tiểu Trúc thu hết thần sắc trong mắt, lạnh với Tần thị” tiền là cho , hưu ngươi thì mắc gì tài sản để cho ngươi ?” nàng kiên nhẫn Tần thị lóc, đầu với Viên Thiên Dã” nơi do ai quản lý ? bảo Viên Nhị tìm đến, xử lý việc hưu thê và bàn giao công việc ” . Hạ Đại Trụ là lý trưởng, thì cũng bàn giao. Tần thị là thôn phụ, sợ nhất là quan, kêu hương chính tới nàng sẽ dám quậy nữa.
'Ta bảo Viên Nhị gọi , sắp tới ” . Lúc Viên Thiên Dã đến đây mua hạ nhân, sơn trang cũng cách nơi xa nên hương chính cũng là của , Viên Nhị từ cách tìm, cần tay.
Năm đó khi Lâm Tiểu Trúc bán , Tần thị vì hai trăm năm mươi văn tiền mà coi như Viên Thiên Dã và thôn dân mặt, thể diện cũng cần, la om sòm. Bây giờ Lâm Tiểu Trúc cái gì cũng cho , thèm để ý Viên Thiên Dã vương gia , nhào Lâm Tiểu Trúc, miệng hô lớn” năm đó nếu thiện tâm thu lưu xú nha đầu ngươi, ngươi chó sói ăn đến xương cốt còn, bây giờ dám ỷ dã hán tử mà xâm chiếm tài sản nhà . Kêu hương chính đến thì ? ngươi đây là ỷ thế h.i.ế.p , thì hả ? ngươi vong ân phụ nghĩa, đánh c.h.ế.t ngươi”
Trước , Lâm Tiểu Trúc từng để nàng đánh huống chi là giờ võ công trong . Nàng vội lắc né tránh, ngờ Viên Thiên Dã sốt ruột cho nàng, vội duỗi tay nắm cổ ai Tần thị, dùng sức vung một cái, nàng liền văng ngoài cửa. Tuy nhiên dùng lực nhẹ, Tần thị tuy quăng xa nhưng rơi xuống cũng thương.
Động tác của Viên Thiên Dã như mây trôi nước chảy, khi phản ứng thì Tần thị ngoài cửa. Hạ Xuân Yến há hốc mồm mẫu của , ngây ngốc cả .
Hồi lâu, Tần thị mới phản ứng, kiểm tra thấy thương, thở phào nhẹ nhõm nhưng cũng quên la hét chói tai” g.i.ế.c , g.i.ế.c a. Lâm Tiểu Trúc g.i.ế.c trưởng bối, tiểu bối dám đánh trưởng bối, trời đánh ngươi. . .”
Chữ c.h.ế.t còn xong nàng bỗng nhiên câm họng, giống như hình ảnh màn hình bấm dừng , miệng há hốc, thể thể nhúc nhích, chỉ mắt là còn chuyển động .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/biet-vi-ky/chuong-325-thu-xep-on-thoa.html.]
Loading...
Có điều giọng Tần thị vốn lớn nên gần đó , vội chạy đến xem” ? hình như tiếng Tần thị kêu a ?”
“Tiểu bối đánh trưởng bối? Tiểu Trúc đánh Tần thị ? , đáng đánh nha, nữ nhân đúng là yêu tinh hại , đánh cho nàng thể xuống giường càng , cho khỏi mắng chửi khác, còn hại khuê nữ nhà ”
“Chuyện gì ? gì nữa”
“Ngươi kìa, nàng yên, cánh tay còn giơ lên, nhúc nhích. Có nàng chọc giận ông trời nên trừng phạt ?”
“Xích , xích ” một giọng nam xa lạ vang lên ngay cửa.
“A, hương chính đến đây.” Mọi cũng kinh hô.
Ngay đó, một nam tử hơn năm mươi tuổi tiến , tuy mặc áo ngắn vải thô nhưng khí thế bất đồng thôn dân, đường luôn ngẩng đầu ưỡn ngực. Có điều cửa liền khom , tránh qua Tần thị, quỳ xuống, dập đầu với Viên Thiên Dã” tiểu nhân Chung Kế Tổ khấu kiến Dật vương gia”
Hành động của khiến giật . Tuy Lâm Tiểu Trúc hôn phu của nàng là vương gia nhưng vẫn dẫn chứng cụ thể, lúc hương chính xem là đại quan trong quan điểm của thôn dân quỳ xuống dập đầu với Viên Thiên Dã, thể thấy vương gia địa vị cao thế nào.
Tần thị thấy thế, tròng mắt xoay chuyển.
Hạ Đại Trụ và Hạ Xuân Yến thấy hương chính tiến liền dậy, thấy Viên Thiên Dã và Lâm Tiểu Trúc vẫn yên nhận lễ của hương chính, một vui một kinh ngạc.
“Đứng lên .” Viên Thiên Dã chỉ Lâm Tiểu Trúc giới thiệu” đây là Hiên Viên công chúa, tháng sẽ gả cho bổn vương”
Chung Kế Tổ lên, Lâm Tiểu Trúc còn lớn hơn, cả kinh quỳ xuống nữa” tiểu nhân gặp qua công chúa”
“Công chúa?” cả nhà Hạ Đại Trụ đều trợn mắt há mồm. Trong kịch, công chúa đều là con hoàng đế mà, còn Lâm Tiểu Trúc con ai thì Hạ Đại Trụ hiểu rõ nhất, thành công chúa ?
“Miễn lễ. Hôm nay mời ngươi đến, là nhờ ngươi xử lý hai việc” Lâm Tiểu Trúc thuận sự việc
Chung Kế Tổ của công chúa hưu thê, đó sẽ theo công chúa kinh hưởng phúc, từ chức lý trưởng, đương nhiên là đồng ý, lập tức lấy giấy , hưu thư đưa cho Hạ Đại Trụ ấn dấu tay. Lâm Tiểu Trúc cầm lấy nhét tay Tần Thị, đó bảo Vân San mượn một cái xe trâu, bảo Lê Hoa thu dọn quần áo trang sức của Tần thị nhét lòng nàng, những thứ cũng đáng giá sáu, bảy lượng bạc, tính nàng cũng tuyệt tình lắm, nhờ Liễu thẩm và Hoa thẫm đưa Tần thị về nhà đẻ. Hương chính đương nhiên tận tâm tận sức xử lý việc , cùng đến nhà đẻ Tần thị, rõ sự tình, cũng cảnh cáo nếu Tần thị còn tìm Hạ Đại Trụ lằng nhằng, sẽ bắt nhốt nàng đại lao.
Tần thị hương chính dọa, dám đến phiền, bán trang sức mua ba mẫu ruộng, sống dựa trai và chị dâu. Hạ Xuân Yến sinh nhi tử cũng chồng bắt việc còn mắng chửi. Nàng còn nhà đẻ chỗ dựa nên dám biếng như .
Đêm đó, hương chính chọn một công chánh khác lý trưởng. Sau đó Lâm Tiểu Trúc tuyên bố điền sản của Hạ Đại Trụ sẽ sung công điền của Hạ gia thôn, tòa nhà thì nơi cho bọn nhỏ sách, lợi nhuận của công điều sẽ dùng để trả chi phí cho lão sư. Người trong thôn cao hứng. Trong thôn chữ, Lâm Tiểu Trúc chiếu cố, chừng sẽ tú tài, còn quan ah.
Tối đó, Lâm Tiểu Trúc cũng chuyện với Hạ Thu Hòe, kể chuyện từng bậy, cho vì tình thế, thể bỏ nương . Lại với , nếu theo phụ đến kinh thành, nàng sẽ mở cho một cửa tiệm, kiếm tiền thể gởi về hiếu kính nương. Hạ Thu Hòe giống tính mẫu và tỷ tỷ nên hiểu những gì Lâm Tiểu Trúc , cũng tìm hiểu cuộc sống bên ngoài nên chút do dự mà đáp ứng cùng phụ .
Mọi ăn cơm chiều, chuyện cả đêm. Sáng sớm hôm , Lâm Tiểu Trúc trả khế ước bán cho Lê Hoa, cho nàng một lượng bạc để nàng về nhà.
Thấy nhà Liễu thẩm cũng quá khó khăn, hơn nữa vết xe đổ của Tần thị, Lâm Tiểu Trúc dù nàng cho tiền cũng chỉ là cứu cấp cứu cùng nên thể giúp đỡ trong thôn theo cách đó. Vì thế chỉ tạm biệt mang theo Hạ Đại Trụ, Hạ Thu Hòe lên đường.
Đồng thời Lâm Tiểu Trúc cũng để Viên Tứ , đến Yên kinh tìm Viên Lâm, bảo mua một cái viện nhỏ và một cửa hàng. Có kinh nghiệm nên nàng để cha con Hạ Đại Trụ thấy tòa nhà lớn của nàng ở kinh thành cũng như nàng nhiều tửu lâu, cửa hàng điểm tâm và rau ngâm. Lòng luôn là rắn nuốt voi. Nàng đối phó với và biểu như với Tần thị. Để hai cha con bọn họ tự kiếm tiền bằng sức của mới là hợp lý nhất.
Viên Lâm là đại quản sự giải quyết việc trong ngoài cho Viên Thiên Dã nên khả năng, khi Lâm Tiểu Trúc về đến kinh thành thì an bài xong chuyện. Lâm Tiểu Trúc liền đưa cha con Hạ Đại Trụ xem nhà mới, thấy bên trong đầy đủ gia cụ và đồ dùng, đều lòng.
Hai ngày kế tiếp, Lâm Tiểu Trúc chỉ cha con Hạ Đại Trụ cách chế biến mấy món ăn vặt của kiếp , ngon mới lạ, chỉ cần bọn họ chăm chỉ thì nhất định sẽ cuộc sống .