3
 
Quá là bắt nạt   .
 
 níu tay bố   về nhà.
 
Mẹ  ôm đứa em  thét,  vỗ đầu : “Con nít  cái gì, ăn .”
 
Đêm đó rời nhà bác cả về, bác dâu cả  mà như d.a.o đ.â.m  tim : “Em dâu ơi, thật  em đỡ vất vả hơn chị nhiều.”
 
“Chị   nuôi ba thằng con trai  khổ thế nào.”
 
Đêm  trời   trăng.
 
Giao thừa, nhà nhà đều thắp đèn.
 
Ánh đèn vàng trầm rơi phủ lên con đường lầy lội ở làng.
 
 thì thầm hỏi bố    nhẫn nhịn như .
 
Bố cáu kỉnh: “Con nít  gì mà hỏi.”
 
Mặt  chìm trong bóng tối: “Ai bảo   sinh  con trai chứ.”
 
À. Họ  tin   sẽ chăm sóc bố .
 
Bố   Quảng Đông  nữa.
 
Vì   con trai, nhà cũng  cần xây nhà mới, sống tạm thế thôi.
 
Người   nông thôn thật thà nhưng khi họ chĩa d.a.o thì còn độc ác hơn ai hết.
 
Không  từ lúc nào, bố  biệt danh mới: Trương Lừa.
 
Lừa là giống lai giữa ngựa và lừa,  thể sinh sản.
 
Làng sửa gia phả cần góp tiền,    nhạo: “Nhà Trương Lừa khỏi góp ,   con trai, bắt họ góp tiền  thành  bắt nạt.”
 
Bố im lặng,  chỉ dám nghẹn ngào ở nhà than thở,  ngoài thì  tươi ,  dám cãi .
 
  thể  đổi họ, chỉ  thể  cho  mạnh mẽ hơn.
 
Họ gọi bố là Trương Lừa,  c.h.ử.i  cả nhà họ đều là lừa.
 
Anh họ bắt nạt chị em ,  cắn,  đá.
 
Dù mặt mũi bầm dập,  cũng  giành giật miếng ăn khỏi họ.
 
Bà nội bắt gà con nhà  mới nở đem  nuôi,  là nuôi giùm.
 
Nuôi một chút thì thành gà nhà bác cả.
 
 đuổi , giành .
 
Bác dâu cả cột con bò vàng bên ruộng nhà , ăn sạch cả luống rau muống  lên.
 
Bà  giả bộ   cố ý.
 
 mở cổng vườn nhà bà, thả hết gà , cho vặt sạch vườn rau.
 
Bà  tức đến mang chổi c.h.ử.i .
 
 c.h.ử.i : “Lần  bác dám ăn rau nhà cháu nữa, cháu cầm liềm qua cắt hết mạ của bác!”
 
Dần dần  nổi tiếng  trong làng.
 
Mấy bà mấy cô lúc nào cũng khuyên : “Nhà    em trai, tính khí nóng nảy như    về nhà chồng ai chống lưng cho cháu?”
 
Mẹ thở dài  : “Thế  thì   con  lấy  chồng !”
 
  ơi.
 
Con chỉ đang… bảo vệ , bảo vệ gia đình .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-cong-anh-bat-tu-sazh/chuong-2.html.]
Chớp mắt, em gái  tới tuổi mẫu giáo.
 
Ngày đó xảy  hai việc  đổi cuộc đời .
 
4
 
Một là ngày đầu tiên em gái   học, cô giáo dạy đếm .
 
Mới  đến ba lượt, em   thể đếm từ một đến một trăm.
 
Cô giáo dạy  là  trong làng, liền khen với : “ Thu Thu nhà chị thông minh hơn hẳn Hạ Hạ đấy.”
 
Hai là bác tám trong họ  chẩn đoán mắc ung thư  dày.
 
Thời đó   bảo hiểm y tế, đối với dân quê mà , ung thư chẳng khác nào bản án tử.
 
Nào ngờ cô con gái học trung cấp,   ở thành phố,  kiên quyết đưa bác  bệnh viện cắt bỏ gần hết  dày,  mà bác tám vẫn sống, còn kể huyên thuyên cho   trong làng  chuyện ở bệnh viện thành phố.
 
Hôm , từ nhà bác tám trở về,  níu tay bố đang định  chơi bài  : 
 
“Kiến Quân, Thu Thu nhà  thông minh như thế, chúng  chỉ cần bồi dưỡng , chắc chắn  thua kém gì con trai !”
 
Có niềm tin, bố   như  tiếp thêm sức sống.
 
Vốn dĩ, họ vẫn đối xử với  và em công bằng.
 
 từ  ngày , Thu Thu bắt đầu  thiên vị nhiều hơn.
 
Nếu chỉ  một cái đùi gà, chắc chắn sẽ thuộc về em.
 
Em   ăn sáng ở nhà,  sẽ cho năm hào để mua bánh ngô.
 
Còn , chỉ khi nào ốm mới  đãi ngộ .
 
Tết đến, em  áo quần mới,  thì chỉ mặc đồ cũ các dì gạn lọc .
 
Mùa gặt, mùa cấy, em    đồng.
 
Mẹ : “Đôi tay  là để  chữ,  cần lao động vất vả.”
 
“Thu Thu, con nhất định  học thật giỏi, để cho cả nhà nở mày nở mặt.”
 
Quả thực em  thông minh, luôn  đầu lớp, học kỳ nào cũng nhận giấy khen.
 
Ngày đó, giấy khen  giá trị hơn bây giờ nhiều.
 
Không thể phủ nhận, chuyện học hành phần lớn dựa  thiên phú.
 
 thì  cố gắng gấp nhiều  em.
 
Mỗi ngày 11 giờ mới ngủ, 5 giờ  dậy.
 
Trên đường đạp xe đến trường,  tranh thủ học thuộc 10 từ tiếng Anh.
 
Cuối tuần,  lên núi chặt tre, hái nấm, hái chè, nhặt hạt , đem bán lấy tiền mua sách bài tập thêm.
 
Trường chỉ  nhà vệ sinh dãy dài,    cầm bài toán   giải, mãi đến khi  xong, hai chân  tê rần, suýt ngã xuống đống phân phía .
 
 luôn tin “chim ngốc  bay sớm” nhưng hiệu quả chẳng rõ rệt.
 
Dù   thừa nhận nhưng  chỉ là một kẻ bình thường trong đám đông.
 
Là phông nền trong phim, là nhân vật quần chúng trong tiểu thuyết, là “cái cô gì nhỉ” trong mỗi buổi họp lớp.
 
Mẹ luôn thì thầm bên tai : “Hạ Hạ, con là chị, con nhất định  bảo vệ,  ủng hộ em gái.”
 
Không cần  nhắc, từ khi em gái chào đời,   bảo vệ em .
 
Thời gian trôi nhanh,  bước  kỳ thi trung học.
 
Chưa kịp  kết quả, Tiểu Hương trong làng  rủ   Quảng Đông  công.
 
Cô  hớn hở: “Làm ở xưởng, một tháng  tám trăm tệ nhé!”
 
“Có thể mua váy , còn   uốn tóc nữa.”