Hôm đó trong phòng khách nhà , tiếng TV vang lên nhưng chẳng thấy gì. Trong lòng dâng trào cơn ghen thể thổ lộ, môi c.ắ.n đến bật m.á.u mà vẫn nén lòng gõ cửa bếp. Thấy sắc mặt khác thường của , gen di truyền bệnh lý trong bỗng bùng phát.
Lý Nguy bằng ánh mắt yêu đương lộ liễu, Lâm Dương x.é to.ạc khuôn mặt ngay tức khắc. Nhờ các mối quan hệ của bố, ẫ mua chuộc tên thợ sửa xe lười biếng tham lam trong trạm vận tải của Lý Nguy.
Thực chất, Lâm Dương lệnh g.i.ế.c . Nếu Lý Nguy là tài xế cừ khôi, thường mất mạng từ lâu.
"Nhìn gì thế?"
Lý Nguy đột ngột xuất hiện lưng, bàn tay che mắt . giật thở gấp, vỗ tay . Giữa hành lang bệnh viện tấp nập, giật phăng áo .
Lý Nguy ngăn cản nhưng kịp, nhắm mày nhắm mắt thều thào: "Đừng , sợ em hãi".
Vết sẹo dài mười phân gớm ghiếc từ thắt lưng kéo đến rốn - nơi từng mảnh kính lớn đ.â.m . đưa tay xoa nhẹ thì chộp cổ tay, ngẩng mặt lên.
"Sao em hôn mê nửa năm?"
Chấn thương sọ não khiến viện nửa năm, tỉnh dậy theo dõi thêm. từng trách Lý Nguy bặt vô âm tín, đến một cuộc điện thoại hỏi thăm cũng .
Hóa chính mới là kẻ vô tâm, một đến thăm .
"Ai em chuyện ?"
giơ điện thoại cúp máy của Tiểu Lưu. Lý Nguy nhếch mép gằn: "Lớn gan thật, về xử lý cái thằng đấy."
"Khi phát hiện em biến mất, gì?"
Lý Nguy nhét chiếc xe mới, cài dây an xong thì ôm chặt cánh tay rắn chắc. "Phát điên lên."
Anh cúi đầu tự giễu: " họ cho xuất viện, đành c.ắ.n răng chịu đựng".
Giọng nghẹn : "Em hư quá, xin ".
"Xin cái gì? Là rõ."
Đầu ngón tay véo nhẹ mũi khiến cay sống mũi. Người như bao giờ kể khổ, truyền năng lượng tiêu cực. Huống chi lúc đó, đủ tư cách về quá khứ của .
"Anh , chỉ sợ hình tượng hảo trong mắt em vỡ vụn."
Ánh đèn ngũ sắc ngoài phố xuyên qua kính xe chiếu lên gương mặt nửa sáng nửa tối. Nét kiêu ngạo dịu , phảng phất sự mong manh.
Đến giờ vẫn thể tha thứ cho sự liều lĩnh thời trẻ. ôm mặt , áp sát hôn lên môi.
"Anh ."
Ít nhất , giúp đỡ nhiều trong cảnh khốn cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-me-ban-toi-voi-gia-100000-te-cho-mot-nguoi-dan-ong-chay-xe-tai-tho-lo-de-lay-tien-cuoi-vo-cho-anh-trai-toi/chuong-11-het.html.]
"Dẫn em gặp vợ con sư phụ nhé?"
Ánh mắt chớp động, cúi đầu dụi cổ khàn giọng: "Ừ."
Vợ sư phụ Lục là phụ nữ đoan trang, chị bế bé trong nhà hàng nở nụ xa xăm. Dịu dàng như bức tranh tĩnh lặng.
Cậu bé thấy Lý Nguy thì tuột khỏi đùi , dang tay gọi: "Bố!". Lý Nguy cúi xuống bế bổng nhóc. Người phụ nữ ái ngại bước tới chào : "Em là bạn gái Tiểu Nguy ? Mời .”
Sau bữa ăn, Lý Nguy dẫn bé đến khu vui chơi xếp hình. Người phụ nữ nắm tay : "Tiểu Diêu , Lý Nguy là đứa trẻ . Cậu luôn áy náy về cái c.h.ế.t của chồng chị, suốt bao năm chăm lo cho hai con chị. Đến nỗi con trai gọi bằng bố luôn mà cũng sửa. Chị đang chồng chị tròn bổn phận."
lặng , siết chặt bàn tay ấm áp của chị, chị tiếp: "Giờ tìm ý trung nhân, chị sẽ dạy con trai gọi bằng chú".
"Không ." khẽ : "Bé còn nhỏ, dạy bé cũng muộn.”
“Như .”
“Chị là chị dâu của Lý Nguy, cũng là chị dâu của em. Từ nay chúng là một nhà.".
lúc Lý Nguy dắt bé trở . Đôi mắt to đen láy ngó nghiêng líu lo: "Chị ơi, chị là bạn gái của chú Lý hả?"
Cả ba sửng sốt. Người phụ nữ kéo con : "Con gọi bố nữa ?"
Cậu bé cúi đầu: "Con từ lâu . Các bạn bố ngủ chung. Chú Lý bao giờ ngủ nhà ".
Lý Nguy quỳ xuống ôm chặt bé, lặng thinh. Cằm nhóc dụi vai thì thầm: "Chú Lý ơi, chú và chị sinh em bé gái cho cháu . Cháu em gái chơi cùng".
Xanh Xao
Lý Nguy ngẩn , liếc khẽ đáp: "Không ".
"Tại ?"
"Vì chị cháu còn nhỏ lắm."
Tiễn hai con về nhà, Lý Nguy cổng khu nhà theo bóng lưng họ. móc ngón út của : "Từ nay cô đơn chiến đấu nữa".
Lý Nguy khép mi, bóp nhẹ tay . mỉm : "Chúng sẽ cùng chăm lo cho họ".
"Em để bụng quá khứ của ?"
"Để bụng gì chứ?" bỡn cợt: "Để bụng già hơn bảy tuổi, sớm thành ông lão khó nhằn ?"
Tay rút từ túi quần , hiểu ý xoa đầu . Đương nhiên bận tâm.
Chúng robot thông minh với độ chính xác 99%. Cũng nhân vật hảo trong tiểu thuyết. Chúng là con bằng xương thịt, phạm sai lầm, mang khiếm khuyết. chúng sẽ dốc sức sửa chữa.
Bởi chính nước mắt và nụ tạo nên những cá thể sống động. Mong rằng tất cả chúng đều thể thoát khỏi xiềng xích quá khứ, bước lên con đường ánh sáng.