Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-03-31 14:13:19
Lượt xem: 215

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh cả Hoắc, cứ giao chuyện nấu cơm cho , nghỉ ngơi .” Hoắc Đình Châu thấy Lục Thần như thì cũng ngẩng đầu mà trả lời: “ tự chuyện , nấu bữa sáng cho , chờ lát nữa hầm cho Sương Sương một con gà.”

Mặc dù tay nghề của cũng nhưng nếu so sánh với Lục Thần thì đúng là nấu ngon bằng .

Anh cũng nghĩ kỹ, chờ khi trở về, nhất định sẽ siêng năng học tập nấu ăn.

Anh nhất định nắm chặt dày của vợ.

Mà Lục Thần thấy như thì cũng gì thêm nữa.

Sau khi nấu hết đồ ăn sáng của bọn họ thì lấy một cái nồi đất sạch sẽ, chuẩn hầm canh gà cho Tần Sương.

Đương nhiên, lúc nấu cơm, Hoắc Đình Châu cũng ở bên cạnh vụng trộm học nghệ.

Mãi đến khi nấu cháo xong thì Hoắc Đình Châu mới bưng cháo ngoài.

Hoắc Đình Xuyên thấy cả tự xuống bếp nấu cơm cho chị Sương thì trong lòng liền hâm mộ thôi.

Cậu lớn như nhưng mà từng ăn cơm mà cả .

nghĩ tới chị Sương thương thì chút cảm giác hâm mộ liền biến mất.

Bây giờ chỉ hi vọng chị Sương thể sớm ngày khôi phục.

Mà trong phòng, khi Tần Sương uống xong một bát cháo thì mới cảm thấy cuối cùng vẫn còn sống.

Chỉ là chút no.

“A Châu, em còn ăn, còn gì nữa ?”

Hoắc Đình Châu khẩu vị của cô, chắc chắn là đủ no với chút cháo , : “Ngoan, Lục Thần hầm canh gà cho em, chờ canh gà nấu xong thì chúng sẽ ăn thịt.”

“À, .”

Mặc dù vẫn còn chút đói, nhưng mà vẫn thể đợi một chút.

Tiếp đó hỏi: “A Châu, là chiều nay sẽ ?”

“Ừ, ba giờ chiều thì sẽ , ngoài lâu, cho nên lúc ở đây, em chiếu cố cho chính .”

“Nếu như cần chân chạy vặt thì cứ bảo Hoắc Đình Xuyên , nếu trong nhà chuyện tốn sức thì cứ để thằng bé .”

“Quan trọng nhất là, em cách xa thằng bé một chút, luôn cảm giác là thằng bé khắc em.”

“Nếu như còn một nữa thì nhất định sẽ chuyển nó thật xa.”

Không mê tín, mà do hai thương đều liên quan đến thằng nhóc , nghĩ nhiều là thể nào.

Mà Tần Sương xong thì ‘haha’.

“A Châu, em trai như thế mà hả?”

yên tâm, nếu em ngoài với em trai thì em sẽ thật cảnh giác.”

Cô cũng thương vì nhóc con nữa, bằng thì chỉ Hoắc Đình Châu tức giận mà ngay cả chính cô cũng phát điên.

Hai trò chuyện một hồi thì Hoắc Đình Châu liền để Tần Sương ngủ .

thì mất nhiều m.á.u cũng ngủ nhiều thì mới thể khôi phục một chút.

Tiếp đó đóng kỹ cửa phòng phòng khách.

Bây giờ thời tiết đang lạnh dần, bọn họ còn ăn cơm ở ngoài sân nữa.

Thấy Hoắc Đình Châu tới, Dương Minh Trạch trực tiếp hỏi: “Em gái khỏe lên chút nào ?”

“Đã khỏe hơn nhiều, chờ đến khi dưỡng khí huyết thêm chút nữa thì sẽ , nhưng mà gần đây cũng thể việc, lát nữa nhớ xin phép nghỉ cho cô .”

“Ừ, sẽ xử lý chuyện , dù thì em gái cũng nhiều công điểm như , cũng thiếu chút điểm .”

Toàn bộ trong thôn đều một ai vượt qua em gái của .

Làm việc , đánh , dù thì cũng chuyện gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-112.html.]

Trong mắt , em gái lợi hại nhất.

Chờ đến khi ăn sáng xong, Vu Viên Viên cũng nhờ Dương Minh Trạch hỗ trợ xin phép nghỉ về ngủ tiếp.

Nếu Hoắc Đình Châu ở trong phòng thì cô sớm về ngủ.

Nhịn một đêm, bây giờ hai mí mắt của cô cũng đang đánh .

Mà buổi sáng, Hoắc Đình Châu thấy ba vợ, chắc hẳn là chăm sóc Sương Sương, một đêm ngủ ngon.

Sau đó bảo Lục Thần để một phần đồ ăn sáng trong nồi bảo bọn họ .

Anh đồng hồ, nghĩ bọn họ đều đang ngủ cho nên cầm theo lưỡi búa núi.

Anh còn nhớ còn xong việc mà ba vợ giao cho.

Một bên khác, mấy Hoắc Đình Xuyên đến chỗ việc. Thôn dân trong thôn liền bắt đầu chuyện phiếm.

“Thanh niên tri thức Hoắc, thanh niên tri thức Tần còn chứ?”

“Nghe thanh niên tri thức Tần thương vì cứu , rốt cuộc là ?”

“Thanh niên tri thức Hoắc, cả lính ? Lợi hại như , tại thanh niên tri thức Tần còn thương?”

“Thanh niên tri thức Hoắc...”

Nghe đám lao nhao, đầu của Hoắc Đình Xuyên càng lúc càng lớn. Tiếp đó chút bực bội : “Chị Sương của còn , chỉ là hôm qua cẩn thận, mau việc .”

Cậu thật sự sợ những nông dân .

Chỉ cần trong thôn một chút gió thổi cỏ lay thì bọn họ nhất định sẽ hỏi thăm ngọn nguồn, hỏi thăm tinh tường.

mà, quả dưa lớn nhất trong thôn vẫn là nhà Chu Đình Đình.

Bởi vì con gái gây chuyện cho nên tối hôm qua nhà họ Chu vô cùng ồn ào.

May là đây phân nhà sớm, nếu nhà họ Chu thực sự sẽ tan.

Cũng hai lớn nhà họ Chu nghĩ như thế nào.

Con trai nhà thì quan tâm hỏi, nhưng bởi vì thứ hàng bồi thường mà c.h.ế.t sống.

Sáng nay mấy con dâu của nhà họ Chu về đến liền ầm trong nhà lớn một trận.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chỉ vì Chu Đình Đình chuyện ngu xuẩn mà thôn dân xung quanh đều .

Nhà đẻ bọn họ sợ phiền toái cho nên đuổi từ sáng sớm.

mà, mấy Hoắc Đình Xuyên cũng quan tâm đến chuyện , chỉ cần địch nhân cơ hội trở yên tâm.

Mà lúc , Mục Nghiệp Kiêu xe lửa xuống xe thì lập tức đến bệnh viện ghi giấy.

Chỉ điều, khi cô tìm phòng bệnh, còn thì thấy tiếng hai cô gái chuyện.

“Vương Thiến, trong nhà cô hủy hôn ? Tại hổ mà tới đây?”

“Chẳng lẽ là hối hận ?” Vương Tuyết Mai thấy gương mặt của Vương Thiến liền hết sức tức giận.

Nếu đây là cả Mục thích cô thì cô cũng sẽ chắp tay nhường thích cho khác.

Kết quả xảy chuyện, nhà họ Vương liền kịp chờ đợi mà từ hôn.

Bởi vì chuyện của bộ quân khu đều cả Mục vô cùng đáng thương.

Người vẫn còn đang hôn mê mà hôn thê từ hôn đính hôn với khác.

Nếu ở đây chăm sóc cả ngày thì thể là doanh trưởng đáng thương nhất trong lịch sử.

“Vương Tuyết Mai, cô lấy phận gì mà với như thế, chẳng lẽ cô thích ? Sao cô thể hổ như thế, chúng mới từ hôn mà cô cấp bách tự đề cử như thế ?”

“Hay là cô sớm ngấp nghé đàn ông của ?”

Vương Thiến vốn cũng tới, nhưng đúng là đây hai ân ái, nhưng mà ân ái thì ích lợi gì.

Loading...