Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 115
Cập nhật lúc: 2025-03-31 14:13:25
Lượt xem: 222
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Sương nhanh chóng nhà vệ sinh giải quyết nhu cầu sinh lý tìm Hoắc Đình Châu.
Kết quả tìm một vòng cũng trông thấy .
Nghĩ thầm, cẩu nam nhân chào hỏi gì mà ?
Tiếp đó đến phòng bếp, thấy canh gà ấm áp bên lò than thì cô cũng bất chấp tất cả mà tìm một cái bát, ở ghế nhỏ, bắt đầu ăn ở trong phòng bếp.
Tần Phong thấy con gái nửa ngày mà vẫn về, kết quả xem xét, khá lắm. Vậy mà ăn ở trong phòng bếp, đây rốt cuộc là đói đến mức nào chứ.
“Con gái , con nhà chính ăn, để ba bưng cho con thì sẽ hơn bao nhiêu chứ.”
Tần Sương nuốt thịt gà trong miệng xuống: “Ba , con ăn ở đây là , nhưng mà ba thấy A Châu ? Chẳng lẽ từ sớm ?”
Thấy con gái hỏi thằng nhóc , Tần Phong cũng chút đen mặt : “Cậu lên núi đốn củi , cuối cùng cũng thể cứ trong nhà mà việc .”
“À, là , bảo con thấy .”
“ mà, ba , ba đừng tỏ thái độ mãi nữa, ai cũng ngờ tới chuyện , con sẽ chú ý một chút là .”
“A Châu vẫn , ba cũng con gái ba là cẩu độc cả đời kiếp , đời vẫn còn là cẩu độc chứ!”
Tần Phong con gái đỡ thằng nhóc thì trong lòng vô cùng tức giận.
Trên đời ngàn vạn đàn ông, con gái cứ là thể.
Chẳng lẽ đây chính là con rùa đậu xanh mắt đối mắt, thể là đối phương ?
mà nếu con gái thích như thế thì ông còn thể gì.
Không thể gì khác hơn là : “Thôi bỏ , con cũng là con gái, con xem tự xử lý , ba mặc kệ!”
“Hắc hắc, con ngay là ba hiểu con nhất, nhưng mà chuyện của ba thì nhanh chóng liên hệ với thì mới .”
“Con thấy chờ A Châu trở về, liền bảo liên lạc giúp ba, như thì ba ở chỗ con suốt ngày cũng vấn đề gì.”
Tần Phong suy nghĩ một chút thấy cũng : “Vậy thì chờ về thì sẽ chuyện.”
là thể giữ văn kiện mà nguyên tìm ở mãi bên cạnh.
Thiên hạ bức tường nào hở, nếu như hữu tâm thì nhất định sẽ gặp nguy hiểm.
Một ông như thế nào thì cũng đáng kể, cũng thể tiếp tục liên lụy đến con gái.
Tiếp đó chờ Tần Sương cơm nước xong, Hoắc Đình Châu cũng về .
Nhìn thấy vợ nhỏ bộ ở trong sân thì cũng vội vàng qua : “Sao em xuống giường , cẩn thận miệng vết thương.”
“Không việc gì, cũng là vết thương nhỏ, chặt cây khô một ngày, vất vả cho .”
Nhìn đàn ông đầu đầy mồ hôi, Tần Sương vẫn chút đau lòng. mà nếu yêu của cô thì thì cô cũng . Lập tức tiếp: “A Châu, buổi chiều khi trở về, liên lạc với cấp giúp ba em, trong tay ông mang theo đồ về, nếu do thương, thư giới thiệu thì cũng sẽ thể về .”
Nghe thấy mang theo đồ trở về, Hoắc Đình Châu cũng lập tức căng thẳng.
Văn kiện mang về từ bên , chắc chắn là đồ quan trọng với quốc gia. Sau đó : “Cứ giao chuyện cho , buổi chiều trở về, sẽ giúp chú liên lạc, nhất định là sẽ nhanh chóng đến đến chú.”
“Được, vất vả cho .”
“Không khổ cực, đây là chuyện nên .”
Ngay khi hai đang chuyện, cửa lớn đột nhiên gõ vang.
Tần Sương Hoắc Đình Châu mở cửa.
Kết quả thấy hai đứa nhỏ từng gặp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-115.html.]
“Các tìm ai?”
Ngô Địch đàn ông cao lớn mặt, chút sợ : “Xin hỏi chị Tần Sương ở nơi ? đến tìm chị .”
Hoắc Đình Châu là tìm Sương Sương thì lên tiếng: “Hai các , cô đang ở bên trong, nhưng mà đứa trẻ gì ? Ngã bệnh ?”
Ngô Địch cho nên cũng đáp lời,chỉ : “ gặp chị .”
Tần Sương đến cửa chính, khi thấy Ngô Địch thì mới nhớ lâu đến bên , cũng tiền giấy và lương thực còn đủ .
mà khi trông thấy tình trạng của Hổ Tử thì lập tức hỏi: “Ngô Địch, Hổ Tử ?”
“Chị ơi, Hổ Tử ngã bệnh, trong tay của em còn nhiều tiền lắm, cứ đòi gặp chị, em thể gì khác hơn là cõng đến chỗ .”
Tần Sương qua, sờ lên trán một cái, phát hiện nóng.
Lập tức với Hoắc Đình Châu: “A Châu, ôm bé phòng của ba em, em tìm thuốc .”
Tần Sương xong thì lập tức về phòng lấy thuốc.
Kì thực là trong cửa hàng bách hóa mua thuốc hạ sốt cho Hổ Tử.
Có lẽ là đứa nhỏ sốt, chỉ cần uống thuốc để chảy mồ hôi là thể khỏe.
Tần Phong thấy thì chạy đến xem xét, thấy là hai đứa bé.
Không cần suy nghĩ nhiều, liền đây là do vợ nhặt .
Tiếp đó hỏi: “Nhóc Hoắc, đứa nhỏ thế?”
“Chú Tần, đứa nhỏ sốt, Sương Sương tìm thuốc.”
“Vậy , mau cởi quần áo của thằng bé đặt lên giường , đợi chút nữa uống thuốc, ăn gì đó là thể khỏe .”
Chỉ cần bệnh nặng thì uống thuốc xong là .
Chờ Tần Sương cầm thuốc tới, Hoắc Đình Châu liền dùng nước ấm đun cho đứa nhỏ uống thuốc.
Cũng may mặc dù đứa nhỏ hôn mê, nhưng vẫn thể nuốt .
Chờ đến khi sắp xếp cho đứa nhỏ xong thì Tần Sương mới Ngô Địch : “Bọn họ em tới đây ?”
“Chị yên tâm, em nhân lúc trong nhà ai cho nên mới cõng Hổ Tử đến đây.”
“ mà gần đây thời tiết đang lạnh dần, bọn em đủ tiền và phiếu, nhiều áo dày cho nên bọn họ mới lây bệnh cho Hổ Tử.”
Tần Sương Ngô Địch xong thì mới nhận gần đây thực sự quên mất chuyện của mấy đứa nhỏ . Tiếp đó chút xin : “Xin Ngô Địch, gần đây chị chút bận bịu, quên đến thăm các em, nhưng mà các em địa chỉ của chị, tại đến chỗ chị hỏi tiền?”
“Xin chị, chỉ là em cảm thấy chúng em thể dựa dẫm chị mãi, cảm thấy nếu thực sự còn cách nào thì cứ chờ chị qua thì tính.”
“Hơn nữa, em cũng khác phát hiện em tìm chị, nếu thì sẽ gây nhiều phiền toái cho .”
Tần Sương cảm khái, đứa nhỏ thực sự quá hiểu chuyện.
Sau đó : “Em đợi chị một chút, chị lấy chút tiền cho em, chờ chị khỏe , chị sẽ đến cho các em lương thực.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngô Địch thấy Tần Sương thì lúc mới phát hiện sắc mặt của chị lắm.
Nghĩ thầm, chẳng lẽ chị gái thương?
Vẫn là Hoắc Đình Châu thấy vẻ mặt của bé vô cùng nghi hoặc thì mới giải thích : “Gần đây chị của mấy đứa thương, thể ngoài cho nên đừng giận cô đến thăm mấy đứa.”
Mặc dù hiện tại mối quan hệ của Tần Sương và mấy đứa nhỏ như thế nào.
khi thấy Sương Sương đưa tiền cho mấy đứa nhỏ thì liền mấy đứa nhỏ là cô nhi.