Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 118
Cập nhật lúc: 2025-03-31 14:13:31
Lượt xem: 206
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Bác sĩ, bác sĩ, mau cả một chút, cử động!” Mục Nghiệp Kiêu kích động đến hỏng, cô còn tưởng cả sẽ mãi mãi như , thậm chí cô cũng nghĩ kỹ những chuyện .
Nếu thì cứ dẫn theo cả về quê, tự xây căn nhà gạch hai phòng, sẽ chăm sóc cả trong nửa đời .
Kết quả, mà tình hình của cả từ từ chuyển biến .
Lúc bác sĩ bệnh nhân cử động thì cũng lập tức kiểm tra cho Mục Nghiệp Bằng.
Sau khi xem xét xong, bác sĩ cũng : “Đồng chí Kiêu, m.á.u đông trong đầu cả cô tan hơn nửa, lẽ là sẽ tỉnh trong mấy ngày nữa, chúc mừng!”
“Có thật ? Vậy thì thật quá , cuối cùng thì cả của cũng thể tỉnh ...” Mục Nghiệp Kiêu một chút liền lên.
Không ai gần đây cô đau khổ như thế nào.
Chỉ một cả đó như c.h.ế.t sống , nào thấy thì cô cũng đau lòng gần chết.
“Được , đồng chí Mục, đây là chuyện đáng mừng, đừng .”
“Ừ, cảm ơn bác sĩ.”
Người trong thôn ngừng đẩy nhanh tốc độ, cuối cùng thì nhà của Dương Minh Trạch cũng xây xong.
Ngay đó, Tần Sương bảo những xây một căn phòng gạch gỗ 20 mét vuông ở phía đông trong sân nhà họ.
Mặc dù là gạch gỗ, nhưng mà Tần Sương vẫn bảo bọn họ để trống một chỗ để lắp cửa sổ kính.
Vào đông bọn họ cần sách, cũng thể ban ngày đốt đèn sách.
Mặc dù kính chút mắc, nhưng mà đông thì ánh mặt trời chiếu qua, ở giường đất ấm áp sách, khỏi cũng thư thái đến nhường nào.
Sau đó, Tần Sương dẫn tư đến nhà thợ mộc trong thôn mua ít đồ gia dụng.
Tần Sương tính toán thời gian, dù thì cũng chỉ còn hai năm nữa là về thành, đặt mua đủ là .
Ngay cả Hổ Tử cũng Ngô Địch tới đưa về mấy ngày.
Lúc gần thấy dáng vẻ Hổ Tử lưu luyến nỡ, Tần Sương thể gì khác hơn là nếu thời gian rảnh thì sẽ đến thăm, lúc Hổ Tử mới yên tâm theo Ngô Địch.
Trong nhà bận rộn khí thế ngất trời, Tần Phong thương ở chân, cuối cùng cũng khôi phục khỏe mạnh.
Tiếp đó tâm tình vui vẻ xuống bếp trong mấy ngày cuối, bữa cơm tối vô cùng phong phú cho .
Không đến những cái khác, chỉ dùng gia vị và chút nguyên liệu nấu ăn của Tần Sương là đủ cho Tần Phong đại triển quyền cước.
Giống như những gì ông lúc , vì chăm sóc con gái cho nên đây chăm chỉ học nấu nướng.
Tiếp đó, khi ở bàn cơm, thấy những món ăn từng thấy thì đều trừng lớn hai mắt.
“Chị Sương, tay nghề của chú Tần còn lợi hại hơn cả đầu bếp của tiệm cơm quốc doanh, bây giờ mới ngửi thôi mà cảm thấy thơm quá.”
Nghe Hoắc Đình Xuyên thì Tần Sương cũng : “Cái khác thì , nhưng đúng là tay nghề nấu nướng , nếu sát thủ phòng bếp thì nhất định sẽ kế thừa một chút.”
“Chị Sương, em thấy bản lĩnh nấu nướng của chị kế thừa từ dì, nếu thì tại chú lợi hại như mà chị gì.”
Tần Sương nghĩ tới mất sớm của thì trong lòng cũng chút hoài niệm.
Khi đó mặc dù cô còn nhỏ, nhưng mà dáng vẻ nhẹ nhàng của vẫn luôn in sâu trong trí nhớ của cô.
Ngay cả cha già cũng yêu , dù cho rời nhưng ông vẫn tìm một phụ nữ khác.
Thậm chí còn chăm sóc .
Chỉ tiếc đời , bối cảnh của nhà bọn họ thể lộ ngoài ánh sáng vì sống sót ở trong vòng tròn .
Cô chỉ thể ngừng học tập, để chính mạnh mẽ hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-118.html.]
mà khi học trở về thì ba còn.
May mà hai ba con bọn họ còn thể ở bên cạnh tại thế giới , cũng coi như gì tiếc nuối.
Nếu như còn sống thì ba sẽ càng hạnh phúc hơn.
Nghĩ nghĩ , Tần Phong bưng món ăn cuối cùng : “Bọn nhỏ, thể ăn cơm , Minh Trạch lấy cốc , hôm nay chúng uống một chút, chúc mừng con gái và chú khỏe .”
“Vâng chú ba, cháu lấy ngay.”
Dương Minh Trạch cầm rượu về rót cho mỗi đàn ông một ly.
Bọn họ đều là trưởng thành, thể uống rượu.
Chỉ điều thể mê rượu, dễ trễ nãi chuyện ngày hôm .
Khi Tần Phong gắp miếng thịt chiên ướp mắm lên thì mới bắt đầu ăn uống.
Tần Sương thấy món ăn lâu ngày ăn thì nghĩ thầm đồ ăn cha già nấu vẫn là ngon nhất.
Nhất là nồi thịt lợn , lâu cô ăn.
Vu Viên Viên ăn thịt chiên ướp mắm : “Chú ơi, cái món thịt chiên ướp mắm , ê ẩm ngọt ngào, ăn ngon thật, chú thể dạy cháu , về cháu cũng cho ba nếm thử.”
Tần Phong uống vui vẻ, cũng trực tiếp trả lời: “Nếu Viên Viên thích như thế thì ngày mai chú sẽ dạy cháu cách , đúng lúc chờ đến khi chú thì các cháu cũng thêm một món ăn để đổi.”
“Nếu ăn mãi gà rừng hầm, thịt thỏ xào thì cũng chút ngán.”
Nghe Tần Phong thì đều ngượng ngùng chửi bậy.
Bọn họ cũng dám ăn chán, cả ngày ăn thịt, dù thì cũng hơn ăn rau xanh củ cải.
Bọn họ đều là động vật ăn thịt, mấy ngày ăn thịt thì sẽ khó chịu .
Hơn nữa, nếu so sánh cơm nước ở chỗ với khu thanh niên tri thức thì thật đúng là một cái trời một cái đất.
Chỉ Lục Thần ăn qua tất cả đồ ăn mới mở miệng : “Ngay mai lúc chú dạy Viên Viên thì cháu cũng học, chừng về đường thì cháu cũng thể về nhà đầu bếp.”
Lời của sai, tình huống khôi phục kỳ thi đại học . Nếu như về thành tìm việc, nếu như một trù nghệ thì sẽ dễ tìm việc hơn chút.
Tần Sương thấy lời của Lục Thần thì nuốt đồ ăn trong miệng xuống, : “Thanh niên tri thức Lục, một đàn ông như , nấu cơm cả ngày mà thấy phiền so?”
“Không, cảm thấy, nếu gặp cô gái thích thì sẽ dùng khả năng nấu nướng của bản kéo cô về nhà.”
“Không thường , nếu giữ trái tim thì nắm dày !”
Khóe miệng Tần Sương giật một cái, nghĩ thầm kế sách của đàn ông đúng là .
Bây giờ nghĩ cách cướp vợ về nhà như thế nào.
Chỉ Hoắc Đình Xuyên và Dương Minh Trạch là một lời khó hết .
Bọn họ cũng xuống bếp cơm cả ngày, bọn họ tìm một vợ nấu cơm về nhà.
Tiếp đó đều kìm hãm mà Vu Viên Viên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mà Vu Viên Viên là hào phóng, để ý thấy khác chú ý.
Chỉ Tần Sương chú ý tới ánh mắt của hai .
mà chuyện cảm tình chỉ thể tùy duyên, cô sẽ nhúng tay giúp bất kỳ nào.
Chủ yếu nhất vẫn là xem Viên Viên thích ai.
Nếu như đều thích thì chỉ thể là bọn họ vô duyên.