Nghe Đường Thành cằn nhằn, Tần Sương cũng đáp: “Chú Đường, cháu , chỉ là thương nhẹ thôi, hôm nay cháu sẽ nghỉ ngơi một ngày, ngày mai thể xuất viện.”
“Hồ đồ! Bên chú , công việc tạm thời đừng lo lắng, đúng lúc chú mang cho cháu một cuốn sách, những ngày ở bệnh viện thể sách, cháu cần lo lắng gì nữa.
“Đi, ăn sáng , là dì của con, là dì đặc biệt cho con sáng sớm hôm nay. Nếu vì chuyện giải quyết thì dì nhất định sẽ đến thăm con.”
“Cảm ơn chú Đường, khiến chú lo lắng .”
“Đứa trẻ , nếu cháu phản ứng nhanh, hôm qua chúng thương hoặc là gặp Diêm Vương , chú nên xử lý những chuyện nhỏ nhặt mới đúng.”
Tối qua về kể chuyện đó với vợ, vợ ông cũng cũng hoảng hốt kém.
May mắn , chỉ chiếc xe hư hỏng và bọn họ vẫn .
May mắn , lúc Tiểu Tần tỉnh và chuyện gì nghiêm trọng, nếu ông gọi cho chuyên gia từ kinh đô tới .
Dù cũng liều mạng để cứu ông , và thậm chí còn bắt hai đối tượng quan trọng. Sau về kinh đô, ít nhiều cũng chăm sóc .
Nhìn ông khách sáo như , Tần Sương nhắm mắt , nghĩ thầm, ôm cái đùi vàng thật chặt mới .
Dù nữa, bất kể nó thể sử dụng trong tương lai , tiên hãy thiết lập các mối quan hệ.
Sau đó khi phòng bệnh, Dương Minh Trạch vẫn , Tần Sương ăn sáng.
Ngửi mùi canh gà thơm phức, Tần Sương Đường Thành một cái, vui vẻ bắt đầu ăn.
Cô chảy m.á.u nhiều, kiệt sức, cô đói đến mức thể nuốt chửng một con bò.
Sau khi cô ăn nửa đường, Dương Minh Trạch với một túi đồ ăn sáng lớn.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-142.html.]
Thấy chú Đường tới sớm như , lễ phép chào hỏi: “Chào buổi sáng. Chú Đường, chú ăn sáng ? Nếu ăn thì ăn cùng bọn cháu , cháu mua nhiều.”
“Chú ăn xong , các cháu ăn nhanh , trời lạnh , đừng đợi nguội.”
Dương Minh Trạch ông ăn sáng , cũng khách khí nữa, thẳng tới chỗ em gái : “Sương Sương, tư mua cho em một cái bánh bao thịt lớn lò. Ăn nhiều chút, khi no em mới thể ngủ ngon.” .
Tần Sương trợn mắt, cô là heo ? Cô ăn xong liền ngủ, ngủ lâu như , căn bản thể ngủ .
Hơn nữa, cô còn lén lút mua thuốc bổ sung m.á.u trong trung tâm thương mại. Vì cô hề lo lắng về vết thương chút nào.
Đợi hôm nào kết hôn thì cô sẽ xóa vết sẹo, để nó ảnh hưởng tới mỹ quan.
Mặc dù kiếp cũng từng thấy qua ít quan hệ xác thịt, nhưng mà khi ăn thì cũng nên tuân theo lễ nghi chút.
... Nghĩ tùm lum a~!
“Anh tư, em để cho một bát canh gà, ăn nhanh , ăn xong thì ngủ . Đêm qua chắc chắn ngủ ngon, quầng thâm hết kìa.”
“Cái gì?”
“Quầng thâm? “
Dương Minh Trạch em gái , bèn đưa tay sờ lên mặt .
Khuôn mặt trai như thể quầng thâm? Anh thể chấp nhận , thậm chí còn chỉ khuôn mặt dùng dụ dỗ vợ tương lai về nhà.
Tần Sương thấy vẻ mặt kinh hãi của tư, cô với giọng điệu buồn : “Anh tư, đừng sờ nữa, ngủ một giấc sẽ thôi, căng thẳng như , rõ ràng là một đàn ông, mà giống như con gái, còn dưỡng nhan.”
“Em gái, em hiểu . Anh tư của em nhiều năng lực nên chỉ đành dựa cái bản mặt , bắt cóc chị dâu cho em.”