Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 203
Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:42:20
Lượt xem: 173
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy cô thu nhận nhiều trẻ mồ côi nhưng chỉ Hổ Tử và Ngô Địch là xem như thôi.
Vả , đời cô cũng định nuôi sát thủ đầy tớ gì đó nữa, thầm nghĩ chúng trưởng thành thể năng lực sinh tồn nhất định.
Ngô Địch nhiều ngày gặp chị gái, lúc thấy Tần Sương, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Đừng thấy nhỏ tuổi nhưng sự rèn luyện ngừng nghỉ của Tần Sương, ở trấn một ít đàn em của chính .
Bình thường những lúc thời tiết , chúng sẽ lên núi gần đó tìm chút đồ ăn để cho bản ăn, hoặc là mang tới chợ đêm bán.
Mà cũng lén thu mua ít đồ cũ.
Tuy bây giờ mấy thứ đó giá trị nhưng cảm thấy sớm muộn gì cũng cần dùng tới thôi.
Vả , khi thăm dò cảnh, thấy một ít tìm báu vật ở trạm phế phẩm cho nên lúc ở chợ đêm dùng đồ cũ đổi nọ, chỉ cần thấy là đều sẽ đổi hết về.
Mà chuyện bí mật, đến nay cũng ai cả.
Tần Sương vỗ về Hổ Tử xong mới hỏi Ngô Địch, “Gần đây bên đó thế nào, thêm mới ?”
“Dạ chị, gần đây bên đó thêm mấy đứa trẻ mồ côi, bây giờ trẻ mồ côi ở ba mươi bảy , trong lúc đó cũng nhà tìm về .”
“Có một đứa nhỏ bệnh nặng, tháng sống nổi nên bọn em chôn núi .”
“Thêm hai đứa trẻ hộ khẩu. gần đây hình như thầy dạy võ của bọn em tâm sự gì đó, vẫn luôn yên lòng.”
Tần Sương Ngô Địch báo cáo thầm nghĩ lẽ bản nên nhín chút thời gian qua đó thử xem.
Mặc dù Ngô Địch và em của trông coi nhưng lộ mặt trong thời gian dài chắc chắn sẽ một hai suy nghĩ riêng.
Nhất là thầy dạy võ tâm sự, lẽ là chuyện trong nhà, tiện mở miệng xin phép.
Cô cũng là phát xít, thể bóc lột tàn tật .
Lập tức : “Mai hoặc mốt chị sẽ bớt thời gian qua đó một chuyến, lúc xem hạt giống phù hợp tham gia quân ngũ . Đợi chị quan sát xong cũng sắp xếp nơi chúng tới .”
Hạt giống như trẻ mồ hôi thích hợp tham gia quân ngũ, bởi vì vướng bận hậu phương, lên chiến trường chỉ một lòng dốc sức nghiệp lớn.
Ngay lúc mấy đang chuyện phiếm, Sinh Khương vội vàng chạy như bay tới.
“Chị Tần, cứu mạng, chuyện , chị mau tới chuồng bò !”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tần Sương thấy những lời của Sinh Khương lập tức hoảng hốt.
“Sao thế, bên đó xảy chuyện gì?”
“Hu hu... Có c.h.ế.t , con bò già nữa. Rõ ràng nó đang ăn cỏ thì một trai trong thôn tới gì với nó, đó con bò phát điên húc c.h.ế.t .”
“Ba c.h.ế.t khi chạy tới chuồng bò thèm hỏi han gì tay đánh ông bà. Chị ơi mau tới cứu họ !”
“Xằng bậy!”
Tần Sương nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện thế , con bò già trong thôn đều tuổi cho nên sẽ vô cớ phát điên như .
Chắc chắn đứa trẻ húc c.h.ế.t là tự tìm đường chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-203.html.]
Lập tức : “Hổ Tử, các em ở nhà đợi chị, chị về ngay.”
Cô tình hình hiện giờ ở bên đó thế nào, cũng dám dẫn em trai theo.
Ba của đứa trẻ c.h.ế.t lúc đang nổi điên, lỡ như may thương cũng thể rõ ràng .
Đợi Tần Sương tới chuồng bò ít dân trong thôn đang vây quanh .
Bên trong còn thể thấy tiếng kêu thảm thiết.
Sinh Khương vọt trong sân, lập tức rống lên: “Ông bà ơi, ông bà thế? Mau tỉnh ! Đừng dọa Sinh Khương mà.”
Tần Sương thấy cũng thể quan tâm thêm gì khác vội vàng trong sân, chỉ thấy ba già ngợm hỗn độn đất, và mặt còn vết máu.
Thấy đều đang xem mà ai giúp đỡ, cô cũng lập tức nổi giận.
“Các đều là c.h.ế.t cả ? Không giúp một tay ? Mau tới đưa họ bệnh viện , chịu tiền thuốc men!”
Sau khi Tần Sương xong, trừ mấy quan hệ thiết với cô cũng ai tới . Họ đều thấy xúi quẩy, vốn là xú lão cửu (*), c.h.ế.t thì c.h.ế.t thôi.
(*) Xú lão cửu: cách gọi miệt thị phần tử trí thức trong Đại cách mạng văn hoá.
Trái tim Tần Sương lập tức nguội lạnh, lạnh như băng : “Những giúp đỡ đừng tới nhà đổi thú rừng, đồ của để cho súc sinh ăn!”
Cô thật sự nổi giận, đó rõ ràng đều là mạng , mà những phần tử trí thức như họ nên c.h.ế.t như .
Mà khi Tần Sương xong, nhiều dân đều chột . Còn một phụ nữ quen như , lập tức lên tiếng: “Thanh niên trí thức Tần, đó đều là , một đứa nhỏ lành lặn bò húc c.h.ế.t ở đây, họ c.h.ế.t cũng là xứng đáng!”
“ , con trai nhà lão Triệu mười hai tuổi, mắt thấy thể gánh vác cả nhà bây giờ đột nhiên còn, chẳng lẽ trách nhiệm của họ !”
“Im miệng hết cho . Sau , Tần Sương mà giúp loại súc sinh m.á.u lạnh như các thì tên sẽ đảo ngược .”
Nhóm bạn tin tức chạy tới thấy Tần Sương nổi giận, cũng để tâm tới cái khác.
“Em gái, bọn tới , chỗ nào cần giúp để bọn .”
“Mau đưa mấy cụ già tới bệnh viện, em chịu tiền phí cho. Em xem con bò với đứa trẻ c.h.ế.t sẽ tới ngay.”
Đứa trẻ c.h.ế.t kỳ quặc, cô cần thiết nguyên nhân cái c.h.ế.t để cho dân một kết quả.
Mà lúc đại đội trưởng tới, chỉ thấy bên ai đưa thì đưa, ai hóng chuyện thì hóng.
“Thanh niên trí thức Tần, cô đến , tình hình bên đây thế nào?”
“Chú đội trưởng, chú đổi tổ chức giải săn thú mùa đông năm nay , cháu với nhóm bạn của cháu sẽ tham gia.”
“Với , bên hẻo lánh như , bình thường cũng ai đến, đứa trẻ ở trong nhà chơi với bạn bè mà một chạy tới đây chọc giận con bò già, cháu mong chú điều tra kỹ hơn!”
Tần Sương dứt lời xoay xem đứa nhỏ chết.
Kết quả còn qua thấy tiếng đứa trẻ hô lên: “Cô đừng tới đây, con c.h.ế.t thảm như mà cô giúp xú lão cửu, cô cũng .”
“, những đó chôn theo cùng với con trai !” Ba đứa trẻ cũng nghiến răng nghiến lợi .
Tần Sương thấy lời đối phương lập tức nhíu mày : “Tại đứa trẻ c.h.ế.t do các cái gì thì sẽ là cái đó. cho báo công an , đợi tí họ tới xét nghiệm tử thi. Nếu con trai các tự gây họa thì mấy nãy mới tay với ba cụ già cũng bồi thường, nếu cả nhà các đều ăn cơm tù hết.”
“Một đứa trẻ lớn bằng đó, khác đến bên đây mà tự chạy tới, vấn đề quỷ cũng tin!”