Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 225
Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:47:37
Lượt xem: 160
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ôi, việc tiếp , cô rốt cuộc thấy ?”
Tần Sương xoay khẩu s.ú.n.g trong tay, dáng vẻ lưu manh : “Bên đó, sáng nay thấy mười mấy , đó về bên đó, còn về thì , hơn nữa nào cũng vẻ thương nặng, trông thảm hại.”
“Thật ư?” A Khôn sốt ruột hỏi.
“Ừ, tối nếu như dối thì tìm trai trẻ cùng vui vẻ nữa!”
Các binh sĩ: ……Chúng thấy gì cả!
Đám A Khôn Tần Sương lừa đảo môt cách đàng hoàng như , vẫn cảm thấy ở đây gì đó sai sai.
thể /
“Ai da, , nếu tung tích, chúng tiên tìm , Khôn mỗ xin cảm ơn .”
Tần Sương xua xua tay, “Không cần khách khí, chừng còn gặp , coi như kết bạn .”
“Được, chúng hẹn gặp .”
A Không dẫn thuộc hạ rời khỏi chỗ , theo hướng Tần Sương chỉ.
Thấy họ rời khỏi, các thuộc hạ của Hoắc Đình Châu vẫn còn đang ở trạng thái mờ mịt.
Trong lòng nghĩ, cứ thế mà lừa ? Có cần thuận lợi đến ?
Chỉ Tần Sương , những chỉ là kịp phản ứng mà thôi, đợi khi phản ứng kịp chắc chắn sẽ lập tức .
Sau đó liền mở miệng : “Tất cả bắt đầu rút lui, tốc độc nhanh, ở đây an .”
Chưa đến việc họ ít , đạn dược cũng nhiều, thật sự nếu chống mấy , thì chỉ chịu thiệt thôi.
Cho dù cô thông minh đến , chiến đấu giỏi thế nào, cũng sẽ lấy tính mạng của để chơi đùa.
“Chị dâu, họ đều , chúng vẫn rút lui? Đợi lát nữa đội trưởng tìm thấy chúng thì ?”
“Các cho rằng những đó dễ lừa ? Đợi họ sực tỉnh , sẽ lập tức , nên hiện tại thì còn đợi lúc nào nữa?”
Đám : “…….” Dường như thực sự lý.
Tần Sương đỡ trán, “Đi thôi, tiên trốn tiếp, dù cũng mất .”
Còn bọn A Khôn rời khỏi đó lâu, một em bên cạnh cuối cùng nhịn : “Khôn ca, lời của cô gái lúc nãy, chúng mù quáng tin tưởng ?”
“Hơn nữa, luôn cảm thấy lời cô gái đó nhiều lỗ hổng, xem cô là bên đó chứ?”
“ , Khôn ca, lúc nghĩ , nãy thực sự vội vàng, chúng còn xác định phận của cô , hơn nữa ở nơi hoang vu hẻo lánh , cô là địa bàn của bọn họ thì là đại bàn của bọn họ ư? Hơn nữa dọc đường chúng đến đây, cũng phát hiện bất cứ nơi ở nào, mấy họ thể đào hang chui xuống đấy ?”
“Hỏng , khi nãy chúng ở bên đó, ngửi thấy mùi gì ?”
“Mùi gì?”
“Mùi rắn, hơn nữa còn ít, mấy từ trong núi sâu chứ? Dù loại chỉ ở trong núi sâu mới .”
A Khôn dừng bước, cũng phát hiện bên dấu vết qua, xem lúc nãy là sốt ruột, bỏ qua nhiều điểm nghi vấn.
“Đi, mau !”
Vân Mộng Hạ Vũ
Không chừng lúc nãy lão đại của họ cũng ở đó, kiếp!
Còn bên Tần Sương cũng về môi trường bên , cô chỉ thể dựa trực giác mà đưa trốn.
Chính lúc , Lão Quỷ hôn mê lâu đột nhiên tỉnh .
“Mắt của , thấy gì nữa, mắt của …”
Tần Sương chán ghét chau mày : “Bịt miệng , cả tên cũng thế, chớ để cho bọn chúng kêu gào đường, như thế dễ lộ.”
“Còn canh chừng cho , chớ để bọn chúng tự sát, nếu thì thành nhiệm vụ, chuyến đừng là các phí công , mà những em c.h.ế.t cũng hi sinh vô ích.”
“Chị dâu yên tâm, chúng đảm bảo sẽ canh chừng hai tên tội phạm .”
Mấy ngượi họ vượt đường dài ăn lương khô, khó khăn lắm mới bắt , nếu như c.h.ế.t giữa đường, họ đánh đến chết.
Còn bên khi A Khôn đưa , ở đây sớm phụ nữa lúc nãy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-225.html.]
“Khôn ca, ở đây lúc nãy khẳng định nhiều , xem đến cỏ cũng dẫm phẳng .”
“Còn nữa ở đây dấu vết nghỉ ngơi.”
“Mẹ nó, chúng tra lừa , mau đuổi theo những dấu vết !
Tần Sương tính toán thời gian, cảm thấy Hoắc Đình Châu chắc sắp đón bọn họ .
Sau đó trực tiếp trốn một nơi trú ẩn đường.
Ở đây một cái gò nhỏ, cho dù gặp kẻ địch, cũng thể tạm thời yểm hộ.
Sau đó cô mở miệng nữa: “Cử hai để tiện thám thính tin tức, nếu như gặp đội trưởng của thì dẫn tới đây, nếu như gặp bọn thì chúng chỉ thể kéo dài thời gian đợi đội trưởng của các .”
“Vâng, bây giờ chúng sẽ sắp xếp.”
Khi nghỉ ngơi bao lâu, của Hoắc Đình Châu cuối cùng cũng lái một chiếc xe tải tới.
May là ở bên một con đường cái, bọn họ rời khỏi cũng thuận tiện hơn nhiều.
Hoắc Đình Châu xuống xe liền lập tức hỏi: “Mọi chứ? Mau lên xe rời khỏi.”
“Đội trưởng, chúng , nãy may là chị dâu thông minh, lừa bọn .”
“ , nhưng chúng thực sự lập tức rời khỏi đây mới .”
“Không … bọn đuổi tới !!”
Cùng với một tiếng ám hiệu truyền báo, Tần Sương lập tức hét: “Mau lên xe, nhanh!”
Lúc chẳng quản gì trật tự, tiên rời khỏi nơi tiếp.
Còn Hoắc Đình Châu cũng lập tức mở cửa xe bên ghế lái : “Anh xuống , lái xe!”
Đợi tất cả nhân viên đều lên xe xong, Hoắc Đình Châu lập tức khởi động xe tải xuất phát về căn cứ.
Vừa mới chạy xe 200 mét, bọn cũng đuổi tới.
“Mẹ nó, các em đuổi theo, g.i.ế.c mấy tên đó!” A Khôn tức giận hét.
“Đội trưởng, mấy đó đuổi kịp , nổ s.ú.n.g ?”
“Tới gần thì nổ súng.”
Đợi lát nữa đường phía dễ , họ sẽ đuổi kịp .” Tần Sương hét to trả lời.
Đạn dược của họ nhiều, ở cự ly xa như , thêm sự lắc lư của xe, tỉ lệ b.ắ.n c.h.ế.t mấy chắc chắn kém nhiều.
Dù bọn đó xe, cho dù chạy nhanh hơn nữa, thì tới gần cũng chỉ là những mục tiêu sống.
Liền những tiếng s.ú.n.g nổ “Pằng pằng pằng”.
Bạt che phía che chở đạn b.ắ.n phát những tia lửa.
Tần Sương thấy . “Có s.ú.n.g cự ly xa ? Đưa cho một khẩu!”
“Chị dâu, chị dùng ?”
Cô thủ cũng thôi , nếu như những thứ vũ khí nóng cô còn sử dụng hơn bọn họ, thì họ thật sự đả kích.
“Có , đợi lát nữa sẽ , còn nữa các nấp cho kĩ, đừng để đạn lạc b.ắ.n trúng.”
Tần Sương lấy một khẩu s.ú.n.g trường tầm xa, ngắm chuẩn ở phía cùng, nâng tay liền bắn.
“Pằng!”
“Mẹ kiếp!”
“Tay s.ú.n.g thần đó!”
Các binh sĩ hoài nghi nhân sinh , cho dù là mục tiêu di động, cự ly xa như cũng cần một phát s.ú.n.g là nát đầu chứ??
“Pằng!”
“Mẹ kiếp, trúng !”
Các binh sĩ: Tê liệt , họ là phế vật!