Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 227

Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:47:41
Lượt xem: 168

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không nhất định, còn xem là , vì trong đội nội gián, c.h.ế.t và thương mấy , còn khi trở về bàn giao thế nào đây.”

“Anh cũng như , hơn nữa khi các mặc bộ quần áo lên, các sẽ nghĩ đến một ngày như thế, đến bản cũng như ?” Tần Sương an ủi .

Hoắc Đình Châu khổ, lẽ nào đạo lý , nhưng khi mấy đó c.h.ế.t như , trong lòng vẫn thể chấp nhận .

“Được , con ai cũng chết, c.h.ế.t sớm c.h.ế.t muộn đều là chết, họ là hùng là liệt sĩ, sống nhẹ tựa hồng mao, c.h.ế.t tựa nhu Thái Sơn, ai phí công đến thế giới một chuyến.”

“Ôi, chỉ tội nghiệp cho bố và vợ con họ ở nhà, họ là vô tội.” Người tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh.

“Chết một , bảo vệ cho nghìn vạn , họ c.h.ế.t vô ích, chúng sẽ ghi nhớ họ mãi mãi…..”

Tần Sương tới, trong doanh trại mấy vô cùng náo nhiệt.

Tần Sương là một phần tử hiếu chiến, dễ gì mới tìm nhiều bạn tập luyện như , tự nhiên cô cũng thể ngoan ngoãn ở yên.

Hằng ngày đều cùng một đám binh sĩ tỉ thí thủ, thỉnh thoảng cũng chỉ dạy cho bọn họ về phương pháp b.ắ.n súng.

Những lúc ban đầu hoài nghi, là sự khâm phục, họ bắt đầu ngưỡng mộ đội trưởng.

Tại nữ đồng chí xinh tài giỏi như đội trưởng lấy mất?

ngưỡng mộ chỉ là ngưỡng mộ, họ cũng bản lĩnh mà đào góc tường.

Đội trưởng đánh nổi thì cũng thôi , đến vợ của đội trưởng cũng đánh nổi, hai đúng là một đôi Diêm vương sống.

Đương nhiên, sự chỉ bảo của Tần Sương, mỗi thực sự cũng nâng cao năng lực của ít.

Rút cuộc những thứ Tần Sương học đều là bản lĩnh thực dụng mà lợi hại, dạy cho họ một chút cũng hưởng lợi nhỏ.

Đương nhiên thời gian trôi nhanh, cũng đến lúc Tần Sương rời khỏi.

Tối đó, Hoắc Đình Châu ôm Tần Sương triền miên tình ý mà hôn, hận thể nuốt đối phương trong bụng.

Cho đến khi hai hô hấp đều bắt đầu khó khăn, Hoắc Đình Châu mới thả lỏng trong lòng, thở gấp gáp : “Tiểu yêu tinh, em sớm muộn cũng khiến nghẹn chết.”

“Hứ, ai bảo tự châm lửa, đáng đời!”

Nhìn vợ nhỏ ánh mắt long lanh quyến rũ, Hoắc Đình Châu thực sự là nhịn tới khó chịu.”

“Sương Sương, giúp , vẫn giống như ?”

Tần Sương cảm nhận sự bất thường của bạn nhỏ, cũng đỏ mặt : “Anh thể như , thật sự là ngày càng đắn .”

“Đó cũng là do em trêu chọc, tiểu yêu tinh.”

Cuối cùng, Tần Sương cũng chỉ thể chiều theo , mặc kệ loạn.

Đêm đó, hai đều trân trong thời gian quý báu .

Vì cấp của Hoắc Đình Châu vẫn còn nhiệm vụ khác, Tần Sương chỉ thể tự rời nữa.

Sau khi trời sáng, Hoắc Đình Châu lái xe, tự đưa tới ga tàu.

Cho đến khi đưa cô lên tàu, Hoắc Đình Châu mới lưu luyến nỡ mà rời khỏi.

Còn Tần Sương cho tới khi còn thấy bóng lưng của , mới khoang giường của .

Bởi phận của Hoắc Đình Châu, nên trưởng tàu cuối cùng cũng sắp xếp cho cô một giường mềm.

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-227.html.]

Sau khi toa xe khởi động, tàu hỏa cuối cùng cũng bắt đầu tăng tốc độ chạy.

Trên đường trở về, cũng gặp nhân vật nào kì quặc.

Đợi ba hôm , một nữa về Kinh Đô, Tần Sương trực tiệp gọi cho bah ai cuộc điện thoại.

Tần Phong áo bông nhỏ trở về, cũng xin nghỉ phép đến nhà ga đón.

Khi thấy con gái gầy nhiều như , ông đau lòng thôi.

“Con chuyện gì , ở đó ăn uống đủ ? Nhìn xem con gầy , nhưng mà dáng cao hơn nhiều.”

“Ba, con đói , ăn cơm ba , chúng về nhà tiếp ạ!”

thật sự thèm tay nghề của ba , niên đại các đồ gia vị hạn chế, cho dù cố gắng thế nào thì mùi vị cũng chỉ như .

Cho dù cô kén chọn đồ ăn, nhưng thời gian lâu , cô cũng thấy chịu nổi.

Tần Phong thấy con gái đói , cũng nhanh chóng vung tay, “Về nhà, ba sẽ tự xuống bếp.”

Sau khi hai ba con về nhà, Tần Sương kể chuyện đường với ba một lượt.

Tuy cô ít bạn bè, nhưng những lời chỉ thể với ba.

Buổi tối dọn cơm xong, Tần Phong lúc mới ăn cơm : “Con gái, con biểu hiện ở chỗ bộ đội các lãnh đạo thấy , họ để cha về hỏi con, hứng thú gia nhập bộ đội .”

“Không , đến nghĩ con cũng nghĩ, con chỉ một con cá mặn, nhưng nếu như gì cần giúp đỡ, con thể tay giúp đỡ, còn chính thức gia nhập thì thôi ạ.”

Cô tuy thích cuộc sống nhiệt huyết, nhưng thích những quy tắc đó trói buộc cô.

Nếu như cấp cần cô giúp đỡ chuyện vì đất nước, cô thật sự thể thoái thác.

Cuối cùng vẫn sống ở Hoa Quốc, thể để cho ba và Tổ quốc thất vọng .

Tần Sương thấy con gái ăn ngon miệng, cũng : “Vậy cho con một phận khác thì thế nào?”

“Được, chỉ cần ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của con là , còn với họ là con thể huấn luyện viên, chỉ cần đủ tiền là dễ .”

“Ha ha, đàm phán lương với cấp , con nghĩ thế nào ?”

“Ba, ba còn hiểu ? Với vốn như con, sẽ một vài lời quyền lực, hơn nữa bố chồng tương lai của con chẳng là tư lệnh ? Chuyện nhỏ ông nhất định sẽ tính toán, cuối cùng chẳng đều là , tiền của con cũng sẽ hiếu kính cho họ, thế nên ba cứ việc .”

Gần đây đúng lúc cô nhàn rỗi, chỉ cần ảnh hưởng đến việc cô thi đại học, thì cái gì cũng dễ chấp nhận.

Tuy là tiền trong tay cô ít, nhưng đó đều là tiền đen, cô cũng cần một vài nguồn tiền qua con đường chính thức.

Vừa nghĩ đến tiền, cô mới nghĩ đến chuyện nhà cửa.

“Ba, gần đây mua nhà ? Sau năm mua khả năng sẽ dễ mua .”

Tần Phong nuốt ngụm rượu trắng trong miệng, : “Mua , đều mua tên con, hiện nay 6 cái, nếu đến nhà, con về đưa cho ba thêm tiền, ba hết tiền , đều tiêu cho con cả đấy.”

“Được thôi, con cũng kiếm ít, nếu chỗ bán đất thì ba chớ bỏ qua, hai ba con thể yên mặc kệ sự đời , đều là do ba hành động.”

“Còn nữa, ở bên thành phố Hải nếu như , ba cũng cố gắng mua một ít nhà đất để đó, đều là vốn của chúng .”

“Còn về tiền, đợi lát con để cho ba 100 nghìn để dùng , hết gọi điện cho con, con sẽ gửi bưu điện cho ba.”

“Con gái…Con nhiều tiền thế?” Tần Phong tuy con gái ở đầu cơ trục lợi ở chợ đen, nhưng gần đây tiền bạc vẫn thành thật.

Loading...