Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 228

Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:47:43
Lượt xem: 168

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ba, một ít tiền là tới từ chợ đen, một ít là tiền lấy từ chỗ bọn bất lương, cướp của giàu cứu nghèo, nếu những đồ cũ đó đều là đồ , con mà tay hết thì khả năng tiết kiệm vài triệu .”

Không là cô bốc phét, từ khi cô bắt đầu tới đây tay trắng gì tới bây giờ tích lũy tài sản tới con khiến kinh sợ.

Cho dù là chính cô, lúc đồ quý giá trong gian cũng ngây ngẩn .

Hiện nay gian cho , nếu cô cũng đưa ba tận mắt xem, thế nào là giàu !

Đợi khi hai ăn uống no nê, Tần Sương mới tiếp: “Con tối mai tàu hỏa về quê, sáng mai con sẽ thăm bà ngoại và ông ngoại, ba dặn dò ?”

“Không , ngày mai ba trở về thực hiện việc của con, thì tối mai cũng báo kết quả cho con.”

“Được , ba cứ ạ, dù thì dẹp bỏ, con cũng mong đợi gì chút tiền lương , ba cũng cần vì chuyện mà đắc tội , ba ?”

“Ba , ông đây ngốc như , mau chóng cút ngủ , đừng rút đao với ba ngươi!”

“Được , chúc ba ngủ ngon, mai gặp !”

Tần Sương dậy trở về phòng , tiên tắm nước mắt mới lên giường nghỉ ngơi.

Ngồi mấy ngày tài, nếu tắm thì sẽ ôi thiu mất.

Sau đó ngủ cả đêm ngon lành.

Tần Sương sắp một tháng, thôn Cảnh Dương hàng ngày ngoài việc việc , còn một ít chuyện vặt vãnh lông gà vỏ tỏi.

khi Tần Sương , trong thôn sắp xếp hai thanh niên trí thức tới, một nam một nữ.

Lúc Hoắc Đình Xuyên đang nữ thanh niên trí thức mới tới quấn lấy.

“Anh Đình Xuyên, Linh Nhi thích , cứ luôn trốn tránh , em lẽ nào trông xinh ư?”

Hoắc Đình Xuyên nổi da gà , đóa hoa trắng mắt, thế nào cũng thấy ớn lạnh.

Dương Minh Trạch thấy khuôn mặt dáng vẻ khó ở của Hoắc Đình Xuyên, cũng đến đau cả bụng.

Hoắc Đình Duyên trừng mắt , “Cười, , , còn là em nữa ?”

“Còn nữa, Bạch Linh Linh, ông đây thích cô, cô cách xa ông đây một chút, ông đây hôn ước , vợ là thiên kim danh viện ở Kinh Đô, cô là cái thá gì!”

Anh gần đây phụ nữ đáng ghét quấn lấy, thật g.i.ế.c c.h.ế.t .

Anh bao giờ gặp phụ nữ nào hổ như , chẳng kiếm mấy công điểm, cả ngày chỉ chạy về phía .

Hiện nay trong thôn đều chuyện , đều đang đợi xem chuyện của .

Đôi mắt to ướt át của Bạch Linh Linh vẻ như , đúng chuẩn một nhân vật bạch liên hoa.

“Anh Đình Xuyên, thể như , vợ cưới mà , chúng đều gặp, ai thật .”

“Lại nữa, chỉ cần một ngày còn thành hôn, chúng liền thể ở bên , em để ý từng vợ cưới, hơn nữa điều kiện nhà em cũng tệ, thể đến em ư?”

“Không, để ý, yêu cô , cô cơ hội !”

Hoắc Đình Xuyên như c.h.é.m đinh chặt sắt, cho đối phương chút cơ hội nào.

Phụ nữ như thế gặp nhiều , nếu thật sự lấy về nhà, trong nhà chắc chắn gà bay chó nhảy, trừ khi đầu bệnh, mới tìm một cô nàng sụt sùi như về nhà.

Những cái khác , cô nàng so với chị Sương.

Anh trai tìm phụ nữ ưu tú như chị Sương, nếu như tìm một cô nàng chỉ về nhà, sẽ đánh c.h.ế.t mất.

Lục Thần thấy em quấn lấy, cũng dậy thở dài : “ thanh niên trí thức Bạch, Đình Xuyên thích , cô nhất định chen chân , lẽ nào mấy năm nay các cô gái đều thích thứ ba ?”

“Thanh niên trí thức Lục, lời cũng quá khó , thích thì gì sai, thành thứ ba ?”

“Hu hu…. Các bắt nạt !”

Đám đang việc xung quanh, thấy thanh niên trí thức Bạch sướt mướt lớn, cũng đều mang vẻ mặt một lời khó hết.

Thanh niên trí thức hiện nay thật là lớp bằng lớp , mỗi tới thôn bọn họ đều chút chuyện mới ngừng , vẫn trải qua đòn đau của xã hội.

Cô nương cứ thích vợ, da mặt dày như nông thôn bọn họ cũng xin đành chắp tay xin nhận thua kém.

Lúc Trương Hàm thấy tiếng qua, thấy Bạch Linh Linh đau lòng như , cũng tức giận : “Đám đàn ông các ? Làm bắt nạt một cô gái, còn hổ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-228.html.]

Hoắc Đình Xuyên tên mặt trắng với, tới liền chỉ trích họ, cũng chút phiền chán : “Thanh niên trí thức trương, Bạch Linh Linh thì liên quan gì đến chúng , chúng một là mắng cô , hai là động thủ đánh cô , là bắt nạt cô ? thấy dáng vẻ vội vàng vì cô của , thích cô ?”

Trương Hàm ánh mắt trốn tránh, “Anh linh tinh gì , chúng đều là một tập thể, lẽ nào nên giúp đỡ lẫn ?”

“Hơn nữa thanh niên trí thức Bạch là một cô gái, thể vấy bẩn sự trong sạch của cô .”

Hoắc Đình Xuyên lườm một cái, “Lời đều nhường , mau đưa , đừng để lỡ chúng kiếm công điểm, công điểm mùa đông chúng sẽ c.h.ế.t đói, chúng đều là kẻ nghèo, chỉ thể tự mà kiếm ăn nuôi sống bản .”

“Hu hu… Hàm, em buồn quá.”

“Ngoan, đừng nữa, chúng về nhà.

Bạch Linh Linh tự tiếp tục ở cũng kết quả, đành cùng Trương Hàm rời khỏi đây .

Đại đội trường họ hôm nay mới ba công điểm về Điểm thanh niên trí thức, cũng mất lực lắc đầu, dứt khoát thèm để ý nữa.

tới lúc lương thực ông sẽ cho mượn, chỉ đói vài trận thì mới nhớ lâu .

Thanh niên trí thức Tần nhiều tiền như , mỗi ngày còn kiếm 10 công điểm, so với càng thể so.

Đương nhiên thời gian Tần Sương rời khỏi lâu, nhiều đang thầm với chuyện đồn đại về cô .

“Thanh niên trí thức Hoắc, thanh niên trí thức Tần lâu như vẫn về, sẽ ?” Một phụ nữ tọc mạch hỏi.

Đương nhiên lời , nhiều xung quanh phút chốc đều dựng tai .

“Thím , chị Sương cháu là nhận nhiệm vụ đặc biệt của cấp , công tác ở phía nam, tính thời gian cũng sắp về .”

“Mọi đừng mấy cái mồm bậy, chị Sương là vợ cưới của trai cháu, hai đính hôn ở Kinh Đô .”

Gần đây mấy họ cũng chuyện độn đại, gì là chị Sương phạm tội mang , còn là về thành phố sẽ , còn là chạy trốn với khác .

Đó gọi là muôn hình vạn trạng, nếu bắt tận tay, thì họ sớm kéo cho mật trận .

“Thanh niên trí thức Hoắc, tiểu Tần là một đồng chí như , chắc chắn sẽ bỏ trở về thành phố một , xem mấy cái miệng bậy bạ là đố kỵ với thanh niên trí thức Tần.”

“Thím , tai là giả, mắt thấy cũng nhất định là thật, con , còn tự cảm nhận, khác nhiều thế nào cũng chỉ ảnh hưởng đến sự phán đoán của thôi.”

“Được , việc, sắp đến trưa , bỏ lỡ ít tiến độ.”

“Được, , , thìm quấy rầy các cháu nữa, việc !”

Vân Mộng Hạ Vũ

Bạch Linh Linh trở về Điểm thanh niên trí thức, thấy cảnh ở trong đó, trong ánh mắt hiện lên tia u ám.

Nếu trai nhà kết hôn, em trai còn đủ tuổi, cô cũng ba đưa về nông thôn, rõ ràng đây ba yêu thương cô , kết quả đến lúc lựa chọn, cô vẫn vứt bỏ một cách vô tình.

Quả nhiên nhà nào là trọng nam khinh nữ.

May mà lúc cô , trong cũng chuẩn cho ít đồ và tiền bạc, cho dù là ở nông thôn, cũng thể kiên trì trong thời gian ngắn.

nghĩ tới mỗi ngày đều cùng với những chân dính bùn xuống ruộng việc, trong lòng cô khó chịu chịu nổi.

Nhìn những vết phồng rộp tay, cô càng nghĩ càng thấy khó chịu.

Sở dĩ cô trúng Hoắc Đình Xuyên vẫn bởi vì tới từ Kinh Đô, cô từng gặp , tất nhiên cũng phận bối cảnh của .

nghĩ nếu như gả cho đàn ông như , cho dùng việc cũng thể c.h.ế.t đói, chừng ngày nào đó trở về thành phố còn thể đem theo.

cũng trông mong gì ba đưa trở về.

đàn ông thực sự quá vô vị, hiểu chút nào là thương hương tiếc ngọc, cô hạ thấp phận mà vẫn cứ vô tình cự tuyệt cô , còn chuyện vợ cưới, thật xem cô là đứa trẻ ba tuổi dễ lừa như .

tin, như một chút ý định nào với cô , chừng chỉ là đông nên ngại ngùng thôi.

Buổi trưa một hàng về nhà, Hoặc Đình Xuyên giận dữa oán trách : “Các xem phụ nữ đầu bệnh ?”

“Ông đây rõ ràng như , cô vẫn cứ bám dính lấy, cô mưu đồ gì?”

ở chỗ nào? sửa ? Tại xui xẻo cứ là ?”

Dương Minh Trạch uống nước, như đang suy tư: “Cô cũng tới từ Kinh Đô, xem cô đây , phận bối cảnh của ?”

“Cái gì cơ? Không thể nào, quen cô .”

“Kinh Đô lớn thì lớn, nhỏ cũng nhỏ, cho dù là lúc còn học ở trường, cũng quen tất cả các nữ sinh, nhưng nghĩa là khác , nên nghi ngờ cô trúng phận của !”

Dương Minh Trạch phân tích đàng hoàng như , Hoắc Đình Xuyên cũng cảm thấy lý.

Loading...