Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 237
Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:48:01
Lượt xem: 157
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ở tại một tòa nhà nhỏ hai tầng kiểu phương Tây ở phía đông, gần sát chỗ thị trưởng mới.”
“Được, , cảm ơn , như lát nữa bận bịu xong sẽ xuất cho ông một lô hàng.”
“Được, cô chú ý an , mấy đó vũ khí.”
“Ừ, tạm biệt!”
Tần Sương tin, nhanh chóng rời khỏi đó, đó nhân lúc trời tối chạy đến phía đông.
Kết quả đến gần, cô liền nhạy cảm phát hiện, xung quanh cây trạm canh gác bí mật.
Xem thị trưởng mới là kẻ đơn giản.
Cô ẩn nấp trong màn đêm, dưa bản lĩnh mà trốn tránh mấy , cuối cùng mới tiến trong sân của đối phương.
Nhìn thấy tầng 2 đèn vẫn sáng thì tầng .
Cô mượn sức mạnh, nhẹ chân nhẹ tay trèo lên tầng 2, đó trốn một chỗ tối, mới quan sát kĩ cảnh ở đây.
Đây là thư phòng của tầng 2, đang vẳng tiếng hai trò chuyện.
“Anh Bác, thằng nhóc đó thấy chúng giao dịch, kết quả chạy mất , đến giờ vẫn bắt , xem cần giăng lưới vây tìm ở phạm vi lớn ?”
Khúc Văn Bác tài liệu trong tay, thuộc hạ báo cáo xong, đầu cũng ngẩng lên trả lời: “Người đó thấy thứ nên thấy, đó bắt buộc chết, nếu tìm thấy trong thị trấn, thì tìm ở phạm vi lớn.”
“Còn nữa nãy , hôm nay mua ít thuốc trị thương, nghĩ chắc vẫn đang ở thị trấn, các kiểm soát chặt một chút, chắc sẽ nhanh chóng tìm thấy.”
“Ba các bắt thằng nhóc , xem đối phương cũng một ít công phu.”
“Anh Bác, thằng nhóc thông minh, nhưng lúc đó thương nặng, lúc cho dù chết, đoán rằng cũng thể lên , nhưng lô hàng đó của chúng lúc nào giao dịch, bên đó còn đang đợi tin tức.”
Khúc Văn Bắc nghĩ tới chỗ hàng đó, liền thấy chán nản.
Nếu ba nhất định buôn lậu ở đây, mới chuyện .
Rõ ràng chẳng thứ đồ gì , gây tại họa chính là của quốc gia , cũng cha nghĩ thế nào.
Nếu ba nhiều con trai, thể phản kháng, cũng cần tới nơi quái quỷ , vẻ ngoài là rèn luyện, còn bên trong là việc cho ông .
Hắn lập tức bỏ tài liệu tay xuống : “A Minh, theo lâu như , nó xem ba coi trọng nhất là ai?”
“Rõ ràng mới mà con trưởng, nhưng lão tứ đó ba sủng ái nhất, tổi chỉ cần nỗ lực, ba sẽ chỉ trích , nếu thể thật sự con trai của ông .”
“Anh Bác, mới là chủ gia đình tương lai của nhà họ Khúc, chủ tư chỉ là tên ăn chơi, cần gây cho bản quá nhiều áp lực, .”
Khúc Văn Bác chế giễu, “Đó là bên ngoài tỏ là kẻ ăn chơi, thật sự xem nó là tên ngốc ư?”
Người nhà họ Khúc ai đơn giản, rõ ràng ở thành phố Hải càng phát triển hơn, kết quả ba đưa tới nơi chim ỉa cứt .
Nếu như gì oán hận thì là thể.
“Được , lui xuống , giao dịch bên đó quyền phụ trách, cần với , dù cũng thích quản việc , còn nữa khi bắt đó, các nên cẩn thận một chút, ngóng gió thổi cỏ lay.”
“Vâng, thuộc hạ cáo lui.”
Tần Sương ở bên ngoài mờ mịt, giao dịch hàng hóa gì mà cẩn thận như , còn thể tàn nhẫn hại của ?
Lẽ nào là bạch phiến?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-237.html.]
Rút cuộc ngoài thứ , hình như thứ gì thể uy lực lớn như , về giao dịch vũ khí đạn dược, tuyệt đối thể nhiều như .
Xem gặp ca khó , cô giải quyết một .
ít nhất cho rõ, những rút cuộc bán cái gì mới xin sự trợ giúp từ phía .
Sau đó đợi tên A Minh rời khỏi nhà xong, đợi ở thư phòng rời , cô mới cẩn thận leo cửa sổ ngoài.
Không dễ gì tới một , nhất là rõ sự việc ngay trong một , như thế từ từ nghĩ đối sách.
Cô cẩn thận lật tài liệu bàn, thấy đa đều là thứ vô dụng, đó đưa tay sờ khắp nơi, từ gầm bàn mới lấy một chiếc hộp.
Cô lấy một đèn pin loại nhỏ, cẩn thận mở hộp.
Nhìn thấy những thư tín bên trong, cô tùy tiện xem, cuối cùng mới xác định đó thật sự là bạch phiến, hơn nữa còn giao dịch ít với nước ngoài.
Đợi xem hết nội dung trao đổi thư và các khoản hàng vật tư giao dịch, Tần Sương mới cẩn thật cất nữa.
Hiện giờ vẫn thể đánh rắn động cỏ, nếu đối phương tay thì họ vẫn còn thể nào giăng lưới.
là một ngày mấy còn lọt lưới thì nguy hiểm của Ngô Địch cũng còn tồn tại thêm một ngày.
Có thể đưa nhiều thuộc hạ như đến đây, thế lực của gia tộc chắc chắn là nhỏ.
Nghĩ đến khi bắt giữ, mấy cần một lưới bắt gọn hết mới , nếu một khi bên Lào tin, thì mới thực sự là vì cái nhỏ mà mất cái lớn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dù ở đây cũng là một chi nhánh tiêu thụ, hàng hóa nhiều.
Chỉ đào cả sào huyệt của đối phương thì mới .
Đặc biệt đây là thứ cô ghét nhất, cho dù là kiếp nhà họ cũng cái , nhưng đó cũng chỉ là bán nước ngoài, ba cô kiên quyết gây hại cho đồng bào của .
Sau khi xem hết những gì cần xem, Tần Sương mới khẽ khàng rút lui.
May mà bản lĩnh của cô tệ, thành công trốn thoát mấy trạm canh gác bí mật của .
Đương nhiên mấy lợi hại hơn nữa, cũng thể lợi hại bằng lính đánh thuê thế hệ , miễn cưỡng xem như là một tay chân thôi.
Nếu mấy đó phát hiện, cô sẽ chết, đến khi rời khỏi phạm vi giám sát của mấy đó, Tần Sương lúc mới thở phào một .
Vừa mới nhịn cả một đường, dám phát chút âm thanh nào, thở cũng dám thở mạnh, thật sự suýt nghẹn c.h.ế.t cô.
Dù tự tin về võ công của , nhưng Tần Sương hiểu rõ, cô thể chống một bầy sói hung hãn.
Cô hít sâu một , cố gắng xua nỗi lo lắng , bước trong sân.
“Xem thể đợi đến sáng mai mới đưa về , tranh thủ màn đêm đưa về ngay.” Tần Sương thầm nghĩ.
Nơi tai mắt của đối phương quá nhiều, cô dám chậm trễ dù chỉ một chút.
Sau khi trở sân, cô gọi Tô Lăng đến.
“Chị Sương tìm em việc gì ?” Tô Lăng hỏi.
“Ừm, Ngô Địch gặp chút rắc rối, lát nữa chị đưa . Ngoài Ngô Địch, em là duy nhất nơi ở của chị. Sau khi Ngô Địch rời , em sẽ là quản lý việc ở đây. Em chứ?”
“Được ạ, chị Sương. Mọi ở đây đều ngoan ngoãn, em thể trông nom họ.”
“Tốt, đây là 100 đồng và một ít phiếu, hết thì đến tìm chị. Nhớ là đường lớn, đừng đường nhỏ, một em an .”
“À, nếu ai hỏi về Ngô Địch, cứ việc xa cho ông chủ, nhớ ?”