Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 267

Cập nhật lúc: 2025-04-02 23:09:40
Lượt xem: 141

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ở đây, lời chính là quân lệnh. Ai phục thể rời khỏi đội ngũ ngay bây giờ. Một khi rời , sẽ còn cơ hội tham gia bất kỳ khóa huấn luyện tuyển chọn nào nữa. Đã rõ ?”

“Rõ!” – Cả đội đồng thanh.

Trong lòng họ dù chút phục, chút tò mò, nhưng những chọn đều kẻ ngốc. Cấp để cô huấn luyện viên trưởng, chắc chắn dựa quan hệ cửa .

Hơn nữa, những mặt ở đây đều là tinh trong quân đội, hạng dễ dàng khuất phục. Trong quân ngũ, nắm đ.ấ.m là vua. Cho dù đối phương là phụ nữ, chỉ cần đánh bại họ, tự khắc họ sẽ phục tùng mệnh lệnh.

Hoắc Đình Châu yêu gầy trông thấy, trong lòng khỏi xót xa. Giá như ở nơi , thật ôm cô lòng mà hôn một cái. Nhìn đều ai gọi điện thoại, hẳn là an bài thỏa chuyện gia đình. Anh lên tiếng: “Bây giờ, thể chú ý! Vác ba lô lên, mục tiêu là chạy việt dã đến địa điểm tập kết khi trời tối. Võ Bằng, Lưu Dương dẫn đầu, xuất phát!”

Địa điểm huấn luyện sâu trong núi, xe cộ thể . Hơn nữa, cách từ đây đến đó cũng xa, nếu ngay cả chút thể lực cũng , chi bằng về nhà cho xong. Khóa huấn luyện đặc biệt của cô vô cùng nghiêm khắc, chỉ cần đạt tiêu chuẩn, cô sẽ yêu cầu rời khỏi đội ngũ, tránh ảnh hưởng đến tiến độ chung.

Võ Bằng và Lưu Dương sớm chạy bộ, cho nên khi ăn no nê. Nghe mệnh lệnh, cả hai hai lời, xách hành lý lên dẫn đầu đoàn bắt đầu chạy về phía .

Đợi khỏi, Tần Sương mới đầu với Hoắc Đình Châu: “Gần đây vất vả , chờ về em sẽ bồi bổ cho . À, quân y mà em yêu cầu đến ?”

“Rồi, đang ở xe dọn dẹp đồ đạc. Nghe gần đây em nhắm , thương gì ?”

Tần Sương mỉm : “Anh xem em là ai chứ? Bọn chúng chỉ nước đến nộp mạng. Hơn nữa, khi liên tiếp tổn thất, còn triệt phá nhiều hang ổ, gần đây bọn chúng dám manh động nữa.”

“Giỏi lắm! Vợ quả nhiên là xuất sắc nhất. đến đây, cấp trang s.ú.n.g ống cho , em ý kiến gì ?”

“Yên tâm, em chuẩn sẵn . Chờ đến lúc huấn luyện s.ú.n.g ống, tự nhiên sẽ vũ khí.”

mà, em thấy hình như thêm , tất cả bọn họ đều vượt qua bài kiểm tra của em ?”

Hoắc Đình Châu gật đầu: “Những phương pháp huấn luyện của em đúng là tra tấn bọn họ, nhất là lúc ngủ dựng dậy, khổ sở vô cùng.”

“Còn ngày thứ bảy, bắt bọn họ nhạc thôi miên di thư, em xem, và lãnh đạo đều chọc .”

“Em xem đầu óc em nghĩ nhiều trò như ?”

Tần Sương hì hì, chẳng lẽ cô là do xem ít sách và phim truyền hình quân đội?

Dù kiếp phận của cô là hắc đạo, nhưng cũng ảnh hưởng đến việc cô ngưỡng mộ quân nhân. Vì , lúc rảnh rỗi, cô cũng nghiên cứu một phương pháp huấn luyện của họ. Nếu , mà vệ sĩ nhà cô lợi hại như ?

Đang lúc hai trò chuyện rôm rả, Tần Sương đột nhiên nhớ hình như quên mất đầu bếp!

“A Châu, hình như em quên mất chuyện đầu bếp nấu cơm , giờ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-267.html.]

Cô thực sự quên mất chuyện , thể nào để cho những huấn luyện xong tự nấu cơm chứ?Hoắc Đình Châu xoa đầu cô, cưng chiều : “Yên tâm, sắp xếp thỏa . Anh xin cấp điều hai chiến sĩ hậu cần đến đây, lát nữa sẽ cùng với quân y đến.”

Vợ hiểu rõ cơ cấu đội ngũ trong quân đội, nhưng thì rõ. Ngay khi thiếu đầu bếp, chủ động xin cấp điều hai đến. Ngay cả vấn đề lương thực cũng lo liệu chu .

Tần Sương , khỏi cảm thán: “Anh chu đáo quá! Bây giờ mau gọi bọn họ chuyển đồ lên xe của em , chúng cũng mau chóng đến đó chuẩn , nếu chờ bọn họ đến nơi, đến cơm tối cũng mà ăn, chắc chắn sẽ mất ngủ.”

“Được, tìm bọn họ ngay đây.”

Hoắc Đình Châu hiện tại lúc ôn chuyện, khi dặn dò Tần Sương chờ xe, liền xoay tìm .

Đợi ba chuyển đồ đạc lên xe xong, Tần Sương mới lái xe . Hoắc Đình Châu ở ghế phụ, nội thất và thiết kế mới, liền ngay đây là kiệt tác của vợ .

Cho đến khi Tần Sương tăng tốc, mới lên tiếng hỏi: “Chiếc xe là do em cải tiến ? Sao chạy nhanh ?”

, những chiếc xe các lái quá chậm, nếu việc gì gấp gáp, chắc chắn sẽ sốt ruột c.h.ế.t mất. Cho nên em xin chiếc xe sắp đào thải về, tự cải tiến .”

“Chuyện cấp còn , chờ khi nào rảnh rỗi em sẽ nộp bản thiết kế lên.”

Bản thiết kế trong tay cô đều là bí mật, thể tùy tiện gửi . Hiện tại ở đây ai lên Kinh Đô, cho nên bản thảo của cô chỉ thể tạm thời cất giữ, chờ cơ hội thích hợp tính tiếp.

Ba phía hai bọn họ chuyện, khỏi , thầm nghĩ vị huấn luyện viên trưởng thật lợi hại, còn là vị hôn thê của Hứa đoàn trưởng, quả nhiên so với thật là khiến tức chết.

Tần Sương lái xe một lúc, thấy vẻ hứng thú, liền dừng xe bên đường, : “Tiếp theo lái thử xem, cũng giống như xe , chỉ là tốc độ nhanh hơn một chút.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Hoắc Đình Châu mỉm xuống xe đổi chỗ lái, đợi Tần Sương vững, mới khởi động xe tiếp tục lên đường.

Bên , hai bọn họ ung dung tiến thôn, còn bên , 60 của đội tuyển chọn lúc thở hồng hộc. Đường núi bằng phẳng như đường lớn, cho nên ai nấy đều mệt mỏi rã rời.

Tuy nhiên, tất cả đều là tinh đến từ các đơn vị khác , cho dù mệt mỏi cũng ai dám kêu ca phàn nàn. Đùa , nếu ngay cả chút huấn luyện cũng chịu đựng nổi, chi bằng rút lui về nhà cho xong.

Lúc bọn họ chọn, ánh mắt ghen tị của những khác, bọn họ đều thấy rõ ràng. Cơ hội khó khăn lắm mới , dù vất vả thế nào cũng thể dễ dàng từ bỏ.

Về phần Tần Sương, khi lái xe về đến nhà, cô lái xe sân, gọi Dương Minh Trạch và Hoắc Đình Xuyên giúp khuân đồ đạc núi.

May mắn là Tần Sương quen đường, buổi trưa đến căn cứ huấn luyện mà cô chuẩn sẵn.

Khi Tần Sương dẫn đến nơi, Hoắc Đình Châu mới phát hiện nơi cô bài trí , rõ ràng là bỏ ít tâm sức.

“Mọi thấy nơi thế nào? Đều là do và bạn bè tự tay đấy, một thiết là do quân đội cung cấp. Mọi xem còn thiếu gì , để về chuẩn thêm.”

“Tuy điều kiện ở đây thể bằng quân đội, nhưng bọn họ đến đây là để huấn luyện đặc biệt, chỉ cần đói, c.h.ế.t rét là .”

Loading...