Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 326

Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:20:32
Lượt xem: 115

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy cuối cùng cô bé cũng lên tiếng, Hổ Tử vô cùng phấn khích.

Tần Sương mỉm dịu dàng : “Đứa trẻ ngoan, chị sẽ lừa em, chờ trị liệu ban đầu kết thúc, em thể về nhà cùng chị, từ từ điều trị.”

“Đây là trai ruột của em, em thể nhớ rõ, lúc trai em bọn buôn bắt cóc, đó trở về thành phố mới tìm gia đình em, đáng tiếc chỉ còn một em.”

Du Du khuôn mặt Tần Dã, lập tức rưng rưng nước mắt : “Ba, thật là giống ba, thật sự là trai lạc mất của em ?”

Tần Dã điên cuồng gật đầu: “ , trai thất lạc của em, nghĩ lẽ bình thường ba nhắc đến ?”

“Lúc đều là của , nếu ham chơi thì bắt cóc. Nếu bắt cóc, cũng sẽ ngay cả gặp mặt ba cuối cũng thể.”

“Em gái, trai ở đây, sẽ chăm sóc em thật . Hơn nữa, đây là chị gái, chị cũng sẽ là chị gái của em. Khi chúng trưởng thành, nhất định hiếu thảo với chị gái, ?”

em vẫn cho , em tên gì?”

Du Du thấy trai đối xử với như , cô bé mỉm : “Vu Du Du, là ba đặt tên cho em, ?”

“Nghe lắm, nhưng trai quên mất chuyện khi còn nhỏ. Bây giờ tên là Tần Dã, cùng họ với chị gái.”

trong lòng , gọi thế nào xung quan trọng, dù gia đình chúng chẳng còn gì cả, chỉ cần chúng thể khỏe mạnh lớn lên là .”

“À đúng , mang cho em nhiều đồ ăn vặt, lát nữa hỏi bác sĩ xem em ăn , nếu em ăn , sẽ ngoài mua đồ khác cho em.”

“Còn em ở đây để yên tâm dưỡng bệnh, tan học sẽ đến ở với em, cả cuối tuần cũng tới, ?”

Vu Du Du gật đầu: “Cám ơn , em sẽ còn cô đơn một nữa.”

Tần Dã xoa đầu nhỏ của cô bé, : “Ngoan, ở đây, từ nay về sẽ là chỗ dựa cho em.”

Nhìn cảnh tượng ấm áp của hai em, Tần Sương thầm nghĩ, đây lẽ chính là duyên phận.

Mặc dù sức khỏe nhưng dáng vẻ dễ thương, hiểu chuyện của cô bé, đây cô bé chắc chắn chịu đựng nhiều khổ sở, đều là đáng thương.

“Hổ Tử, chị hiểu rõ tình hình ở đây , mắt Du Du vẫn thể xuất viện về nhà , nếu em thời gian rảnh thì đến ở với cô bé. Nếu cần bất kỳ khoản phí tổn nào thì cứ tìm chị hoặc rể của em đều .”

“Nhớ kỹ, tiền là thứ quan trọng nhất, cho dù tốn bao nhiêu tiền, chúng cũng sẽ chữa trị cho thể của em gái em, em cũng cần cảm thấy nặng nề, dù em vẫn còn nhỏ, chờ khi em trưởng thành sẽ dựa chính .”

Hồ Tử: “Em hiểu , chị . Nếu chị việc thì cứ giải quyết . Em ở đây với em gái, tối nay em tự về nhà cũng .”

“Được , hai em cứ chuyện , chị , cần gì thì nhớ tìm ba.”

“Em .”

Tần Sương thấy mắt chỗ chuyện gì nữa, cô để Hồ Tử ở rời khỏi bệnh viện.

Nghĩ đến sắp tới sẽ kinh doanh, cô lái xe thẳng đến tiểu viện của Ngô Địch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-326.html.]

Những đứa trẻ đó đều thi cử khá , tới đây lâu như lẽ trong tay còn bao nhiêu phí sinh hoạt.

Sau đó cô tới tiểu viện bên , Tô Lăng : “Chị, chị tới đây? Mau .”

“Chị tới thăm một chút, gần đây thế nào? Đã quen thuộc với trường học ? Không ai bắt nạt các em chứ?”

“Yên tâm , Bọn em đều luyện tập qua, bắt nạt khác lắm .”

Tần Sương gật đầu: “Vậy thì , nếu gặp chuyện gì phiền phúc thì cứ tới tìm chị. Ngô Địch ở nhà ?”

“Anh ngoài mua thức ăn vẫn trở về. Những khác cũng đều ngoài hỏi thăm công việc. Bọn em đều lớn như , cứ để chị tiếp tế cho bọn em mãi như cũng .”

Hiện nay bọn họ đang sống một cuộc sống , vô cùng hài lòng.

Năm đó nếu chị tay giúp đỡ, lẽ bây giờ bọn họ chết, xin ăn, cuộc sống như bây giờ.

Bọn họ đều ghi nhớ đại ân của chị gái, cho nên bình thường chỉ cần thể no bụng, bọn họ đều sẽ cố gắng phiền chị gái.

“Bọn em ở chỗ đều , chỉ là chút nhớ các em trai em gái ở bên , cũng khi bọn em rời , những ở đó thế nào ?”

Tần Sương : “Yên tâm, chị sẽ cho chăm sóc phía bên , sẽ chuyện gì , đợi bọn họ lớn lên, lượt đại học, kiểu gì cũng sẽ còn cơ hội gặp mặt.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Chị đến đây ngày hôm nay chủ yếu là để chuyện với mấy các em một chút, về vấn đề kinh doanh sắp tới.”

“Chị mua một cửa hàng gần trường đại học, chị đang nghĩ đến việc giao cho mỗi các em phụ trách một cửa hàng. Các em kinh doanh ?”

Tô Lăng chị gái cho bọn họ ông chủ, lập tức chút ngượng ngùng : “Chị, chị cần quan tâm bọn em như , chị bỏ nhiều tiền như thế, nếu bọn em ăn thua lỗ chẳng sẽ thiệt thòi ?”

Cậu chị gái là giúp đỡ bọn họ, nhưng công việc kinh doanh dễ như .

Tần Sương đang lo lắng điều gì, thẳng: “Đừng suy nghĩ nhiều như , ăn vốn luôn lời lỗ. Nếu như các em ngay cả bước đầu tiên cũng dám , thể giúp chị quản lý sự nghiệp.”

“Lúc chị chăm sóc các em, chị sẽ để các em nhà xe tiền tiết kiệm. Những đau khổ mà các em chịu đựng trong quá khứ sẽ chỉ khiến thành quả của các em càng thêm ngọt ngào.”

Tô Lăng thấy chị gái như , trong lòng vô cùng cảm động.

Bọn họ tài đức gì mà thể gặp một chị như , bọn họ nhất định báo đáp cô tử tế.

“Chị ơi, chị như , chị đề nghị gì ho ? Dù hiện tại em chỉ thể nghĩ đến đồ ăn và quần áo, những thứ khác thật sự .”

Tầm của bọn họ hạn chế Trong những năm , bọn họ chỉ rằng ăn, mặc, ở, là những thứ bọn họ cần, ít tiếp xúc với những thứ khác.

nếu để nghĩ, cũng chỉ thể nghĩ đến hai thứ .

“Ừ, đây là cửa hàng chị kế hoạch mở, su chị sẽ xuống phía nam một chuyên, nhiều ngành nghề cần phát triển. Cho nên tiên em cứ xem qua các ngành nghề trong danh sách , xem thích ngành nào .”

Ở phía Nam bắt đầu khởi nghiệp kinh doanh nhỏ, sự phát triển ở phía Bắc chậm hơn một chút.

Bên từ sớm mở cửa hàng nhỏ, cho nên bên gì đều chậm một chút.

Loading...