Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 78
Cập nhật lúc: 2025-03-30 23:16:57
Lượt xem: 255
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mà cấp của Phong Cử thấy Tần Sương rời , mới mở miệng hỏi: “Cửu gia, vì ngài cần phương thức liên hệ? Như cần chờ ông tìm tới cửa.”
Phong Cửu trợn trắng, cạn lời cấp .
“Có ngu ? Làm một đơn hàng , càng thần bí mới thể giữ mạng.”
“A, như , chỉ là chúng cho khác địa chỉ cũng việc gì !”
Phong Cửu chuyện, còn cấp ngu như .
Bọn họ thể tồn tại, đó là bởi vì bên , ai quản.
Người cho bên , thể khả năng cho bọn họ an .
Mà sở dĩ Tần Sương cho, một là bởi vì an , một là để phận của cô.
Hơn nữa, chờ khi thi đại học khôi phục, cũng sẽ đến bên nữa.
Cho nên, cũng cần liên hệ.
Ngày tiếp theo, Dương Minh Trạch rời giường sớm đánh thức Lục Thần.
Anh sốt ruột : “Nhanh lên, ăn xong cơm sáng bắt xe.”
Lục Thần mơ màng rời giường, xoa đôi mắt, : “Đại ca, sớm .”
“Không còn sớm, em gái , chậm chỗ , trở về ?”
“A... Vậy , lập tức xong ngay.”
Lục Thần nhanh chóng mặc quần áo, rửa mặt đánh răng.
Dương Minh Trạch thu thập xong đối diện gõ cửa phòng của Tần Sương.
Tần Sương ngủ bao lâu, đột nhiên đánh thức, bực bội quát: “Ai ? Buổi sáng c.h.ế.t !”
Dương Minh Trạch tiếng quát bên trong, hổ sờ cái mũi, lớn tiếng : “Em gái, rời giường ăn cơm, đợi chút xe nông thôn.”
Nghe thấy là tiếng của Dương Minh Trạch, Tần Sương mới nhớ tới tư còn ở đây.
Sau đó lắc đầu hỗn độn, trả lời nữa: “Anh tư chờ em một chút.”
Dứt lời, dậy mặc quần áo ngoài rửa mặt.
Chờ ba tiệm cơm, bánh bao lúc nóng hầm hập mới nồi.
Dương Minh Trạch mua cho chính và em gái một một chén cháo, bốn cái bánh bao, còn hai hột vịt muối.
Lục Thần cũng là mua bữa sáng giống .
Ba ăn, Dương Minh Trạch : “Em gái, bưu cục nơi ở ? Anh thư về trong nhà.”
“Anh tư, tới trấn , lúc bưu cục còn , lúc xe khách xuất phát, thể mới mở cửa.”
“Còn , gửi bọc đồ qua bưu điện tới nông thôn bên ?”
“Ừ, nhiều đồ, nên gửi qua bưu điện một phần, tính thời gian, hôm nay tới trấn , đồ vật cũng tới sai biệt lắm .” Dương Minh Trạch trả lời.
“Được, ăn xong chúng sẽ , chiếm chỗ sớm một chút.”
“Được.”
Ngay ở lúc ba ăn xong, những thanh niên trí thức ngày hôm qua cũng đến.
Từ Phượng Kiều thấy Tần Sương thì hừ lạnh một tiếng, nữa.
Rốt cuộc cái tát ngày hôm qua, đến bây giờ mặt vẫn còn đau.
Chỉ Lý Dương mấy gật đầu chào hỏi mới mua cơm sáng.
Sau khi tiệm cơm, Tần Sương : “Anh tư, tới nông thôn, cách nữ đồng chí xa một chút, cho dù là cứu , phụ nữ cần cứu, những khác đều thể.”
“A? Vì ? Cứu chuyện ?”
“Ừ, ở trong thành phố là chuyện , ở nông thôn chính là chuyện xui xẻo, nếu cứu cô gái nhà , cưới về vợ, nếu thích cũng thể.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-78.html.]
Dương Minh Trạch và Lục Thần liếc , đều run bần bật từ trong mắt đối phương.
Quả nhiên, văn hóa thật đáng sợ!
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc , Tần Sương giúp đỡ Dương Minh Trạch cầm hành lý nhà ga.
Lúc tới nhiều lắm, trong xe còn tính thanh tịnh.
Tính thời gian, còn 45 phút mới xuất phát.
Dương Minh Trạch và em gái cùng , nhíu mày : “Sao mùi xe khó ngửi như ?”
“Anh tư, hiện tại , mùa hè mới khiến khó ngửi, cho nên thấy đủ .”
Lúc cô cũng cảm nhận giống tư, đầu tiên cũng là thiếu chút nữa nôn .
Lúc quen, cũng khó chấp nhận như .
Cũng may lúc cửa sổ ô tô đều thể mở , dọc theo đường cũng khó ngửi.
Chờ ô tô còn 10 phút là lái xe, những thanh niên trí thức đó mới bao lớn bao nhỏ chạy tới.
Từ Phượng Kiều xe khách rách nát, ngoài miệng cũng hề nghĩ ngợi : “Anh Dương, đây là xe khách cho ? Vừa khó ngửi, em .”
Lý Dương thấy cô như , cũng bực bội dỗ : “Kiều Kiều, nơi chỉ điều kiện như , nếu em lên xe, chỉ thể bộ về, em mệt c.h.ế.t ?”
“Chính là... Nơi thật bẩn, quần áo em đều sẽ ám mùi.”
Nhóm bác trai bác gái xung quanh thấy một màn , cũng thấy nhiều trách.
Rốt cuộc mới bắt đầu những thanh niên trí thức đó xuống nông thôn, cũng là dáng vẻ .
Cuối cùng trải qua cải tạo, còn giống như bọn họ .
Đương nhiên tài xế chiểu bọn họ, lập tức sắp đến thời gian, quát bên ngoài: “Muốn lên xe nắm chặt thời gian, xe nhanh cút , còn hành lý tự trông chừng, mất vật phẩm quý trọng, thời gian xử án với các !”
Thời buổi vẫn nhiều móc túi, cho nên tài xế như cũng là .
Cuối cùng mấy đen mặt lên xe, mà trong xe chỗ .
Mặt Từ Phượng Kiều vốn khó coi, hiện tại càng đen hơn.
Cũng đặt sai cọng dây thần kinh nào , mở miệng : “Thanh niên trí thức Dương, là con trai, canh thể nhường chỗ cho ? sẽ ơn .”
Dương Minh Trạch lời cô , cũng cho mặt mũi : “Dựa cái gì nhường chỗ cho cô? Bằng cô lớn lên thế ? Bằng cô da mặt dày? Hay là bằng cô hổ?”
Lý Dương: “Thanh niên trí thức Dương, chuyện với Kiều Kiều như ? Anh còn là đàn ông ?”
“Hu hu, quá bắt nạt .”
Lý Dương thấy Kiều Kiều , lập tức dỗ dành .
Dương Minh Trạch là ai? Là bá chủ một phương trong trường học, thấy nhiều loại tiểu bạch hoa .
Cũng chỉ Lý Dương là mắt mù.
Sau đó mở miệng : “Lý Dương mở miệng là một câu Kiều Kiều, hai các sẽ là yêu chứ? Nếu yêu mà , hai ngươi thực sự chịu ảnh hưởng phong tục và giáo hóa.”
Lý Dương đối phương mà nghẹn họng, nháy mắt nên đặt bàn tay to ở nơi nào mới .
Chỉ Từ Phượng Kiều cũng đầu óc, rống lớn : “Ai cần lo, và trai Lý Dương chính là yêu, giống ai .”
“ , là ai , rốt cuộc cưới kẻ kỳ quái về nhà, tình nguyện cô độc.”
Tần Sương tư độc miệng, cũng nhịn .
Rốt cuộc tìm việc vui, cũng dễ dàng.
Ngay cả những khác xe cũng lười đến hỗ trợ.
Đều là kinh nghiệm lúc lo chuyện bao đồng, dạy dỗ ngược mà .
Hiện tại bọn họ chỉ lo xem diễn, tuyệt đối sẽ nhiều lời một câu.
Mà Lý Dương hai chữ yêu, cũng chút bực bội.