Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 405:-- Không chút nể nang ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 07:54:26
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Binh đến tướng chặn, nước lên đất lấp, nếu bọn họ thật sự dám đến, cũng sẽ khách khí!" Vân Nhiễm khoanh tay lưng, ngắm nơi thuộc về , định dạo một vòng, tề chỉnh phong thủy và trận pháp cho nơi ở.
Lão Lưu sớm thông báo cho quản gia nhà họ Vân, dựa theo các kênh mua sắm liên quan của biệt thự nhà họ Vân, tất cả những thứ cần mua cho Nhiễm Công Quán đều chuyển đến. Sau đó, ông liền bộ đồ đầu bếp, lao bếp.
Trong thời gian Vân Nhiễm vắng mặt, ông cũng hề nhàn rỗi, tận dụng thời gian để trau dồi ít kỹ năng. Chỉ cần gì bất trắc, ông cơ bản sẽ việc bên cạnh Vân Nhiễm cho đến khi nghỉ hưu. Cả Nhiễm Công Quán rộng bằng bảy tám sân bóng đá, đủ cho một gia đình bốn thế hệ cùng chung sống.
Hiện tại, chủ nhân nơi chỉ Vân Nhiễm và Nhân sâm quả. Những giúp việc khác đều ở trong góc khuất nhất, khiến nơi đây càng thêm trống trải. Quản gia tạm thời lúc đang sát cánh bên Vân Nhiễm, chờ đợi chỉ thị.
"Chỗ , nhổ hết mấy loại hoa cỏ , lát nữa sẽ đưa vài loại hạt giống, trồng , để chống muỗi côn trùng, còn chỗ ... phía ..."
Đến khi dạo xong, Vân Nhiễm mới hài lòng về, bố cục nơi vốn dĩ , chỉ cần sửa đổi một chút trở thành một căn nhà tuyệt vời.
Về đến tòa nhà chính, Lão Lưu chuẩn xong bữa tối, trông hề thua kém các nhà hàng cao cấp. "Tiểu thư, đây đều là những món ăn mà cô yêu thích nhất, học từ đầu bếp ở nhà, cô nếm thử xem."
Vân Nhiễm gật đầu, mỗi món đều thử một chút, hương vị thật sự ngon, gần như y hệt. "Khoảng thời gian , vất vả , lát nữa, sẽ bảo phát cho một khoản tiền thưởng." "Đa tạ tiểu thư."
Ăn uống no say, thấy trời cũng dần tối sầm, Vân Nhiễm trở về phòng . Đồ trang trí trong phòng giống hệt những món đồ nội thất ở biệt thự nhà họ Vân của cô, nhưng phòng ở đây rộng hơn nhiều, ít nhất là gấp hai ba so với phòng ở biệt thự nhà họ Vân.
Vân Nhiễm đặt lưng xuống là ngủ ngay, bận tâm, lúc bao nhiêu đang trằn trọc ngủ .
Sáng sớm hôm , Vân Nhiễm mặc đồ ngủ, như thể xương, ườn chiếc xích đu lười thiết kế riêng cho cô trong sân vườn. Cô nhắm mắt tận hưởng sự nhàn nhã hiếm , tia nắng đầu tiên của buổi sớm chiếu lên gương mặt Vân Nhiễm, khiến cả cô trông thật tràn đầy sức sống.
Thời tiết cũng đặc biệt , mặt trời ấm áp khiến Vân Nhiễm xích đu mà chút buồn ngủ.
"Tiểu thư, khách đến, là ở Kyoto." Không ngoài, Lão Lưu liền công việc gác cổng, nếu là bình thường, Lão Lưu sẽ từ chối theo yêu cầu gặp khách của Vân Nhiễm đó. đến bây giờ hề đơn giản, Lão Lưu dám tự ý quyết định.
Vốn dĩ đang thư thái, lông mày Vân Nhiễm khẽ cau , đó cô mở mắt . Dù Lão Lưu ở bên cạnh Vân Nhiễm lâu, nhưng ông thể cảm nhận ngay lúc , Vân Nhiễm đang vui.
"Bảo họ đến phòng kính ở tòa nhà phụ chờ!" "Vâng ạ."
Sau khi Lão Lưu rời , Vân Nhiễm vẫn dậy, vẫn ung dung đung đưa xích đu. Nhân sâm quả đang chơi game ở gần đó, bỏ chiếc máy tính bảng xuống, vẻ mặt cũng rõ ràng lộ sự chán ghét.
"Mấy thật là, chịu yên một chút nào, nhanh như tìm đến tận cửa ." Chẳng cần nghĩ cũng , từ Kyoto đến thì thể là thứ lành gì chứ. Hoặc là lợi dụng việc Tạ Hủ Chi "ngã ngựa", mà chi thứ chính của Tạ gia thì coi Vân Nhiễm gì, nhân cơ hội mà đào góc tường lôi kéo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-405-khong-chut-ne-nang.html.]
Hoặc là những thói hư tật của mấy gia tộc thế gia tái phát, cao cao tại thượng coi thường khác, đạp một cái xong còn tươi nịnh nọt dâng hiến tất cả thứ.
"Ký chủ, cô thật sự sẽ gặp họ ?" Chiếc xích đu vẫn tiếp tục đung đưa, Vân Nhiễm thản nhiên : "Tất nhiên là gặp, nhưng ý định cho họ nhiều thể diện ."
Đây mới là ngày đầu tiên cô chính thức "nghỉ phép" một cách danh chính ngôn thuận, mà họ tìm đến tận cửa , đúng là quá tệ! Nếu cô cho những thể diện, thể diện của cô ai sẽ cho đây!
Sau khi Lão Lưu mời khách , ông cung kính dẫn họ đến phòng kính. "Tiểu thư nhà đang bận, lát nữa sẽ đến, ba vị xin chờ một chút." Người hầu nhanh chóng mang đến, đó cùng Lão Lưu rời khỏi phòng kính.
Nơi đây vốn dĩ là do Vân Nhiễm tự thiết kế, chuyên dùng để ngắm cảnh. Ba những vật dụng và hoa quý bày trong phòng , ngay cả những công tử thế gia như họ cũng coi là báu vật, mà ở đây đặt một cách tùy tiện.
Trong đó, một nhịn lên tiếng: "Chẳng qua chỉ là con riêng của một nhà giàu thôi, mà xa hoa đến thế." "Chắc quên , cô con riêng nhà giàu bình thường , cô là Tạ gia xem trọng đấy."
" , nơi gọi là Nhiễm Công Quán, cô thể cướp thứ từ tay khác, tuyệt đối nhân vật đơn giản. Lần chúng đến là việc nhờ cô , nếu các mà đắc tội với cô bằng lời , chúng sẽ chẳng kết cục gì ."
" chỉ lỡ lời thôi, ý đó..." Ba uống cạn một ấm , mà Vân Nhiễm vẫn đến, họ lập tức hiểu , rõ ràng Vân Nhiễm đang oai phủ đầu họ.
Tuy miệng thêm gì, nhưng sắc mặt ba đều .
Hơn mười phút , Vân Nhiễm mới chầm chậm bước tới, vẫn mặc đồ ngủ ở nhà, ý định trang điểm ăn diện gì cả.
Mèo con Kute
Người đầu ánh mắt lóe lên một tia sáng tối tăm, nhưng nhanh trở bình thường. "Vân tiểu thư cuối cùng cũng bận xong ?"
Bất cứ ai chút sĩ diện hoặc lòng tự trọng, lúc hỏi thẳng như chắc chắn sẽ cảm thấy ngượng ngùng. Vân Nhiễm thì hề thấy ngượng, đây là nhà của cô, là những mời mà đến, nếu vì họ đến từ Kyoto, cô còn chẳng cho họ cửa.
Hơn nữa, nãy cô còn sai mang đến cho họ, đó là loại hảo hạng cô để dành cho uống đấy. Ừm, lát nữa bảo Lão Lưu mua ít chất lượng kém về, kẻo mời mà đến, cô dùng của để tiếp đãi đối phương, thì lỗ to .
Vân Nhiễm thẳng lên chiếc ghế sofa màu hồng riêng của , khẽ nhếch mày. "Biết bận mà các vị vẫn cứ thế đến thẳng đây ? Tuy là 'tiểu môn tiểu hộ', nhưng những từ Kyoto như các vị, chẳng lẽ cũng quên mất việc đến nhà khác thì báo ?"
Ba : ... Họ thể ngờ rằng Vân Nhiễm là thái độ như , hề nể nang ai cả.
Người đầu siết chặt nắm đấm, đó buông lỏng. Sau khi định tinh thần, mới hạ thấp giọng : "Chúng là của Vương gia ở Kyoto, cầu Vân tiểu thư cứu một ."