Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 407:-- Cô ấy đúng là một người xấu xa mà, hì hì ~ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 07:54:28
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Suy nghĩ một chút, Vân Cảnh Dương với trợ lý riêng bên cạnh: “Anh sắp xếp , xử lý xong công việc tuần càng sớm càng , đến Kyoto một chuyến.” Lão Lưu nhanh chóng liếc Vân Cảnh Dương, mặt chỉ sự lo lắng tột độ, hề chút vui mừng nào. Lúc mới yên tâm, nếu Vân Cảnh Dương nảy sinh ý định theo Vân Nhiễm đến Kyoto để kết giao với quyền quý, thì chắc chắn sẽ tìm cách ngăn cản. Dặn dò xong trợ lý, Vân Cảnh Dương Lão Lưu: “Anh cùng !” Lão Lưu từ chối, vội vàng gật đầu: “Vâng, Đại thiếu gia!” Vân Nhiễm vẫn , Vân Cảnh Dương sợ cô còn nhỏ, dễ lừa gạt, mà cũng định theo đến Kyoto. Máy bay hạ cánh thẳng xuống khu nhà cổ của Vương gia, xung quanh là núi. Vừa xuống máy bay, một gương mặt quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt Vân Nhiễm. Vương Càn Vũ mặc bộ vest may thủ công, mặt nở nụ đúng mực, sải bước tiến gần. “Cô Vân, chúng gặp .” “Là , chính là Cửu thiếu gia của Vương gia?” Vương Càn Vũ khẽ cúi đầu xin Vân Nhiễm: “Trước đây giấu giếm phận, mong cô Vân thứ .” Vân Nhiễm hiểu, con cháu những gia tộc lớn , nếu cần phô trương thì cơ bản sẽ chủ động tiết lộ phận của . Đương nhiên, quan trọng hơn là và cô chỉ mới gặp mặt, cũng giao tình gì, phận cho cô thì cũng phạm pháp, cô giận hờn gì. “Chuyện nhỏ thôi, Cửu thiếu gia cần bận tâm.” Trên máy bay, Vân Nhiễm hỏi thăm về vị Cửu thiếu gia . Tuy cũng thuộc chi chính của Vương gia, nhưng thuộc phòng trưởng chi chính. Anh chút địa vị và tiếng , nhưng vẫn còn nhiều khác. Việc một địa vị trung bình như thể tự quyết định mời cô đến, cho thấy tình hình cấp bách, và họ đang ở trong tình thế "còn nước còn tát". Vương Càn Vũ tính cách của Vân Nhiễm từ những tài liệu đó. khi thực sự tiếp xúc với Vân Nhiễm vì lợi ích, mới phát hiện Vân Nhiễm dường như là dễ chuyện, thì việc sẽ dễ dàng hơn nhiều. Vương gia thiếu tài nguyên và tiền bạc, họ chỉ sợ tiền mà ai chịu giúp. “ sẽ cho đưa cô Vân nghỉ ngơi…” Vương Càn Vũ còn hết, Vân Nhiễm ngắt lời. Cô thuộc thế hệ trẻ, việc chú trọng hiệu quả. Khác với những lớn tuổi, chú trọng hình thức. “Không cần, dẫn xem cần cứu . Nếu cứu , chúng thể chuyện thù lao; nếu cứu , cũng lãng phí thời gian của các .” Những cùng Vương Càn Vũ đều mặc đồng phục hầu. Nghe Vân Nhiễm , một đàn ông hơn bốn mươi tuổi, lập tức thẳng về phía Vân Nhiễm, trong ánh mắt còn mang theo chút ý trách móc. Dường như những lời Vân Nhiễm x.úc p.hạ.m đến quy tắc nào đó, đặc biệt là khi ánh mắt nhanh chóng chuyển thành khinh thường. Ánh mắt Vân Nhiễm lập tức , giọng điệu chút thờ ơ: “Vương gia, ngay cả hầu cũng đặc biệt kiêu kỳ ?” Vương Càn Vũ Vân Nhiễm , đột ngột đầu , lúc thấy ánh mắt khinh thường kịp biến mất trong mắt đàn ông trung niên. Một luồng hỏa khí xộc thẳng lên não Vương Càn Vũ. Anh tốn bao nhiêu công sức mới mời Vân Nhiễm đến. Vậy mà bây giờ, suýt chút nữa chuyện một hầu phá hỏng! Đặc biệt là khi nghĩ đến, là do Lão phu nhân cử đến đây, là giúp tiếp đón Vân Nhiễm, nhưng thực chất là để thăm dò tin tức, trong mắt lóe lên một tia độc ác. Tuy nhiên, bây giờ mặt Vân Nhiễm, đương nhiên thể phơi bày những tranh chấp nội bộ của Vương gia ngoài. Lập tức quát lớn đàn ông trung niên: “Người , lôi kẻ phá vỡ quy tắc của Vương gia xuống!” Vân Nhiễm chỉ thờ ơ bộ quá trình, thậm chí còn nhướng mày với đàn ông trung niên. Nếu là khác, nể mặt Vương gia, cái bất kính lẽ bỏ qua. cô thì khác, hễ chịu một chút ấm ức từ khác, cô nhất định sẽ trả gấp mười . Các gia tộc lớn càng chú trọng thể diện, mất mặt mặt khách, còn khách chỉ thẳng mặt. Cho dù ô dù, trọng dụng đến mấy, e rằng cũng chỉ thể ghế lạnh. Dám cả gan tỏ thái độ với cô, cô sẽ trực tiếp chặt đứt tiền đồ của đối phương. Khóe miệng Vân Nhiễm khẽ nhếch lên một nụ : Cô thật đúng là một kẻ xa mà, hì hì ~ Người đàn ông trung niên mấy mặc đồ bảo vệ dẫn , cử chỉ của họ là , đó giờ chắc chắn nỗi khổ thể . Đoạn chen ngang nhỏ cứ thế trôi qua, Vương Càn Vũ sắc mặt Vân Nhiễm, cô hề tỏ bất mãn vì chậm trễ xúc phạm, ngược còn tươi rạng rỡ. Anh hiểu Vân Nhiễm đang tâm trạng gì, nhưng hiểu rằng, Vân Nhiễm khác với những từng đây. “Nếu cô Vân mệt, chúng bây giờ hãy xem thử .” Vân Nhiễm gật đầu, Nhân sâm quả vội vàng theo, cũng ai ngăn cản nó, thậm chí chiếc hộp lớn của nó cũng chuyên trách theo xách giúp. Khu nhà cổ của Vương gia thật sự lớn, ước tính ít nhất cũng mấy ngọn núi. Khi họ đến đích, đương nhiên bộ, xe đợi sẵn. Mười mấy phút , xe dừng , đập mắt là một sân viện trông vẻ ít nhất cũng vài trăm năm tuổi. Chưa bước , Vân Nhiễm thậm chí thể ngửi thấy thở cổ kính của ngôi nhà cổ . Một ngôi nhà như , nếu ở nơi khác, chắc chắn sẽ là một công trình kiến trúc cổ bảo tồn, thể ở . ngôi nhà mắt , khắp nơi đều toát thở của đang ở. Vẫn cửa, ở lối một đàn ông đeo kính gọng vàng đó, qua thấy dáng vẻ tinh . Người đó thấy Vương Càn Vũ và Vân Nhiễm, khẽ cúi hành lễ: “Đã gặp Cửu thiếu gia, cô Vân.” Bị một như chặn đường, Vân Nhiễm Vương Càn Vũ, rõ ràng đang chờ giải thích. Vương Càn Vũ ngượng ngùng, lúc mới giải thích: “Chú trong tộc phận khá đặc biệt, mỗi đến đều cần ký thỏa thuận bảo mật…” Trước đây, những Vương gia mời đến, cũng đến tận cửa, ký thỏa thuận bảo mật mà tức giận rời . Vương Càn Vũ vốn định với Vân Nhiễm, nhưng thái độ việc chú trọng hiệu quả của cô khiến mở lời thế nào. Vừa định rằng Vương gia tuyệt đối ý mạo phạm, thì thấy Vân Nhiễm cầm lấy bút, xem lướt qua thỏa thuận, xác nhận vấn đề gì, liền nhanh chóng ký tên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-407-co-ay-dung-la-mot-nguoi-xau-xa-ma-hi-hi.html.]

 

Mèo con Kute

 

Loading...