Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 426:--: Người quen? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 07:55:23
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quân tiếp viện đến, Mặc Chi lặng lẽ thu quỷ đả tường, lùi ngọc bài, tựa như chuyện đó chỉ là ảo ảnh. Sương mù tan một chút, những kẹt trong quỷ đả tường đột nhiên rõ thứ, đó chỉ còn . Ánh mắt của xung quanh khiến họ nhận , thực sự thành trò .
Người đàn ông đeo kính gọng vàng trông vẻ nho nhã lịch sự, nhưng khi ánh mắt lướt qua những kẻ đang giữ Vương Càn Vũ, đôi mắt hề chút độ ấm nào. Những kẻ chằm chằm, dù thường ngày sống cảnh đầu d.a.o l.i.ế.m máu, vẫn ánh mắt đó cho khiếp sợ. Ngay cả Vương Càn Vũ cũng giật , giọng chút lắp bắp: “A… A Dục, …”
Trước đây, Vương Càn Vũ chỉ từng A Dục bên cạnh Tam thúc là năng, chỉ đơn thuần là trợ lý tín, hôm nay, dường như tận mắt chứng kiến…
“Cửu thiếu gia yên tâm, đây là địa phận của lão trạch Vương gia, sẽ tay!”
Những khác thấy , rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm, theo phản xạ buông tay đang nắm lấy Vương Càn Vũ . Vân Nhiễm lúc cũng xuống xe, tự nhiên cũng thấy câu đó, cô đưa mắt những thở phào nhẹ nhõm . Cô chỉ cảm thấy, bọn họ vẫn còn yên tâm quá sớm, chỉ rằng sẽ tay trong địa phận lão trạch Vương gia, còn những lúc khác thì ai mà .
Vương Đào nếu tiếp tục dây dưa sẽ chẳng thể kết quả gì, liền hừ lạnh một tiếng xoay rời , những khác cũng vội vàng theo . Trong màn đêm buông xuống, bức tường đông nghịt trông như một mảng đen kịt bỗng chốc tan biến loáng một cái.
“Vân tiểu thư thứ , chuyện hôm nay, Vương gia nhất định sẽ cho cô một lời giải thích.” Chu Lão khẽ cúi với Vân Nhiễm, chỉ dựa phận địa vị của ông hiện tại, việc thể đối xử khách khí với Vân Nhiễm như , loại lễ ngộ , ai cũng thể nhận .
“Khách khí .” Vân Nhiễm khẽ mỉm , dù chịu tội cũng cô, cô là ngoài, chẳng cần thiết ồn ào gì.
Chu Lão phất tay, lập tức bước dẫn Vương Càn Vũ xử lý vết thương, còn đàn ông gọi là A Dục thì trực tiếp tiến lên, đóng vai trò tài xế của Vân Nhiễm. Về việc , Vân Nhiễm cũng ý kiến gì, khách theo chủ tiện mà.
Chờ đến khi chiếc xe đến khu vườn đỉnh núi, nơi địa thế nhất, trời tối đen. Nhiệt độ đỉnh núi rõ ràng thấp hơn nhiều so với chân núi, Vân Nhiễm xuống xe, đợi sẵn bên cạnh. Trong tay họ là một chiếc khăn choàng bán, giá cả đắt đỏ và hiếm .
“Vân tiểu thư, thời tiết se lạnh, cô khoác .”
Vân Nhiễm liếc A Dục khôi phục vẻ ôn hòa, chỉ cảm thấy đổi sắc mặt thật tài tình.
“Đa tạ.”
Nhân sâm quả vẫn giữ trong phòng nghỉ nhỏ bên ngoài khu vườn, là nhỏ, đó là so với bộ khu vườn mà thôi. Trên thực tế, phòng nghỉ còn xa hoa hơn cả những căn suite hạng sang nhất của các khách sạn , ít nhất thì những thứ bày kệ, tùy tiện lấy một món, đều là đồ cổ quý giá.
Vân Nhiễm cùng Chu Lão bước vườn, cô còn tưởng Chu Lão sẽ hỏi cô rốt cuộc Vương Miện xảy chuyện gì, tại cô vội vàng đến đây. thực tế, Chu Lão gì cả, bộ quá trình hề khiến Vân Nhiễm cảm thấy bất kỳ sự khó chịu nào.
Đến sân vườn nơi Vương Miện ở tại trung đình, Chu Lão dừng bước: “Vân tiểu thư, sẽ đợi ở bên ngoài.” Ông hiển nhiên đoán , Vân Nhiễm nhất định phát hiện điều gì đó, tình hình hiện tại chắc chắn khá khẩn cấp, ông cần lo liệu chuyện bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-426-nguoi-quen.html.]
Ngay khi Vân Nhiễm bước , những bóng hình đeo mặt nạ , như quỷ mị xuất hiện mặt cô. Tuy nhiên, bọn họ đối đầu với Vân Nhiễm, mà là chút tò mò cô, đợi mấy ngày , bây giờ mới một ngày đến . Rõ ràng đối phương gì, nhưng Vân Nhiễm vẫn thể hiểu ý của bọn họ: “Tình hình đổi, đương nhiên là đến sớm !”
Những bóng hình đeo mặt nạ yên một phút, nghiêng , nhường đường.
Vân Nhiễm vươn tay đẩy cửa , bên trong căn phòng, một luồng sinh khí nồng đậm ập đến.
“Xem là đ.á.n.h giá thấp tác dụng của Huyết Long Linh, ừm, sẽ tìm đòi thêm một ít hàng dự trữ, cái còn hơn m.á.u của nhiều.”
Cho dù Vân Nhiễm lúc đến, nhiều nhất là nửa đêm, Vương Miện cũng sẽ tỉnh . Tuy nhiên, thần hồn của ông lẫn lộn những thứ khác, nếu kịp thời tách , ai mà Vương Miện trở thành một kẻ ngốc .
Mèo con Kute
Vân Nhiễm mở túi của , tay ngừng lục lọi bên trong, mãi một lúc , cô mới lấy một cái bình màu xám xịt, trông giống hệt những món đồ bỏ ở phố đồ cổ. Nhìn Vương Miện với sắc mặt hồng hào, cứ như đang ngủ, Vân Nhiễm tự lẩm bẩm: “Ông cũng gặp đúng thời điểm , nếu gặp sư thúc của , gia tài ít nhất cũng hụt một vòng.”
Vân Nhiễm chụm hai ngón tay, nhẹ nhàng vung lên, cái bình rách nát , như thể truyền linh hồn, lập tức sống dậy. Một vệt sáng dịu nhẹ bốc lên từ bình. Toàn bộ bình trực tiếp biến thành màu trắng bạc ấm áp, cái bình lập tức từ một món đồ bỏ trở thành một bảo bình cực phẩm.
Dưới sự điều khiển của Vân Nhiễm, cái bình nhanh chóng bay lên đỉnh đầu Vương Miện, bình dựng ngược, miệng bình hướng thẳng Vương Miện. Đột nhiên, cái bình rung chuyển dữ dội, trông y như con gặp , hưng phấn đến mức múa may cuồng.
Sắc mặt Vân Nhiễm đổi, ngón tay cô trực tiếp một động tác thu hồi.
“Không chứ, đến thế giới trong sách mà cũng gặp quen ?”
Những thể khiến Tiểu Tịnh Bình cảm thấy quen thuộc, ngoài những kẻ từng Tiểu Tịnh Bình xử lý, thì chỉ còn của Thanh Phong Quan mà thôi.
Vân Nhiễm, vốn chỉ định việc công, khẽ nhíu mày, khoanh chân xuống đất, đổ mấy giọt Huyết Long Linh còn sót , vẽ một trận pháp cầu thần vấn quỷ trong trung. Sau khi trận pháp vẽ xong, một cột sáng trực tiếp phóng thẳng lên trời từ mặt đất, ngay cả mái nhà cũng thể che chắn.
Tất cả trong bộ lão trạch Vương gia đều thấy cảnh tượng .
Một ngọn núi khác, xem là sườn núi phụ, nơi ở chính là Vương lão phu nhân, trong tay bà đang xoay một chuỗi hạt màu xanh biếc. Chỉ những quen thuộc với bà mới , mỗi khi lòng bà yên, bà sẽ xoay chuỗi hạt trong tay, đó, sẽ ít gặp đủ thứ tai ương.
Vương lão phu nhân, quản gia riêng bên cạnh, đôi mắt híp : “Ngươi thấy, thằng ba vẫn còn thể thắng ?” Vị quản gia riêng là một phụ nữ trung niên, tuổi tác chỉ kém Vương lão phu nhân hai ba tuổi, là tâm phúc mà bà mang từ Lương gia đến, đương nhiên lời gì cũng dám .
“Tam gia thể nào mãi mãi may mắn như , nếu lúc ngài còn niệm tình huyết mạch, thì bây giờ Vương gia sớm là thiên hạ của ngài …”