Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 443:-- Chỉ cần không cản trở tôi làm việc là được ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 07:55:40
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhìn Vân Nhiễm hòa giữa đám nhân viên, cộng thêm khuôn mặt non nớt , trừ phi là quen. Bằng , thật sự khó mà nhận điểm gì đặc biệt. Cung lão lúc mới hài lòng bước xuống máy bay đầu tiên, nhưng thấy bên đến mấy chục đang chờ đón, sắc mặt ông chùng xuống. Vào lúc , nghi thức đón tiếp càng long trọng, càng chứng tỏ những , trong lòng e là chột khôn nguôi. Đoàn trưởng Đoạn theo sát phía bước , thấy thái độ của những , coi như hiểu vì Vân Nhiễm tìm đến . Nếu là khác, e rằng sẽ những kẻ quấn chặt lấy đến c.h.ế.t, thể dò la chút tin tức nào.

 

“Cung lão, Đoàn trưởng Đoạn, hoan nghênh quý khách quang lâm.”

 

“Mọi vất vả .”

 

“Đâu , thể đến đón máy bay là vinh hạnh của chúng .”

 

 

Nhìn những khách sáo vài phút, Nhân sâm quả chủ thể đang khoác chiếc áo khoác dày cộp, dùng giọng hệ thống giao tiếp với Vân Nhiễm.

 

[Chủ thể, sớm những sẽ câu giờ như , nên mới mặc dày như thế đúng ?]

 

Đêm khuya ở Đông Bắc , thật sự lạnh, may mà Nhân sâm quả xác bằng xương bằng thịt, dù mặc nhiều ít cũng quá khó chịu. Những khác, tuy cũng mặc ít, nhưng rõ ràng chuẩn kỹ càng như Vân Nhiễm, nhanh bắt đầu lạnh cóng tay chân. Vân Nhiễm liếc Nhân sâm quả, rõ ràng cảm nhận vẻ hả hê của nó, thong thả một câu: [Chú ý quản lý biểu cảm của , coi chừng ăn đòn đấy!]

 

Nhân sâm quả lập tức thu vẻ cợt của .

 

May mắn , những đến đón cũng bằng sắt, khi tất nghi thức, vội vàng dẫn trong nhà. Vân Nhiễm trộn trong đám đông, một ánh mắt nào liếc cô. Đãi ngộ của Cung lão và Đoàn trưởng Đoạn đương nhiên khác với đãi ngãi của những nhân viên , trừ hai đặc trợ cận của hai . Những còn đều sắp xếp lên xe khác, trực tiếp đưa họ đến trung tâm tiếp đón riêng của Đặc Quản Cục.

 

Về đến phòng, Vân Nhiễm lập tức duỗi thẳng ườn giường, Nhân sâm quả bận rộn dọn dẹp đồ đạc. Vừa dọn dẹp mở miệng hỏi: “Chủ thể, chúng tách khỏi Cung lão và bọn họ , cô lo lắng, đến lúc đó họ sẽ đạt thỏa thuận, giấu giếm chúng một chuyện ?”

 

Đầu Vân Nhiễm vùi trong chăn, phát giọng ồm ồm: “ chỉ mượn tay họ việc thôi, chứ tâm ý tin tưởng họ , chỉ cần cản trở việc là , những thứ khác quan trọng.”

 

Nhân sâm quả vẫn còn chút hiểu, nhưng điều ngăn cản nó ghi nhớ tất cả những gì Vân Nhiễm , sẽ ích.

 

“Cũng còn sớm nữa, nghỉ ngơi thôi, giữ gìn sức khỏe mới là quan trọng nhất.”

 

Ở một bên khác, Cung lão và Đoàn trưởng Đoạn, bóng lưng những đến đón rời , khẽ hỏi một câu: “Cậu nghĩ ?”

 

Đoàn trưởng Đoạn Cung lão một , ánh mắt kiên định : “Bọn họ ở Kyoto, e là khi chúng hành động, họ tin tức .”

 

Đôi mắt tinh của Cung lão chợt tối sầm, đây cũng là căn bệnh cố hữu của phái bảo thủ Huyền môn thế gia suốt bao nhiêu năm nay. Nói dễ một chút, thì gọi là đồng lòng, khó một chút, thì chính là che đậy những chuyện hổ của đối phương. Ông đồng ý để Vân Nhiễm mặt, chẳng qua là lo lắng tấm màn che đậy sẽ Vân Nhiễm xé toạc, gây tai họa lớn cho phái bảo thủ thế gia.

 

“Cung lão, chuyện , để chuyện với họ, Vân Nhiễm dễ đối phó, cô rõ ràng lập trường của chúng chắc chắn sẽ thiên về phía phân cục. Nếu quá đáng, cô hẳn sẽ dĩ hòa vi quý, nếu bên phân cục quá qua loa, thì với tính cách của Vân Nhiễm, cô thật sự sẽ cho náo loạn trời đất.”

 

Giờ đây, họ chính là cầu nối ở giữa, thể để bên phân cục đ.â.m lưng Vân Nhiễm, cũng thể để Vân Nhiễm trực tiếp phá nát hết mặt mũi của phân cục.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-443-chi-can-khong-can-tro-toi-lam-viec-la-duoc.html.]

Cung lão gật đầu: “Đi , nhất đừng cho họ Vân Nhiễm cũng tham gia, bớt chút rắc rối nào chút đó!”

 

“Vâng.”

 

Sáng sớm ngày hôm , Vân Nhiễm từ miệng Nhân sâm quả rằng Đoàn trưởng Đoạn đích đàm phán với bên phân cục. Còn Cung lão, thì đang đợi cô ở trung tâm tiếp đón khu biệt thự bên . Vân Nhiễm mặc quần áo xong, từ xa thấy khu biệt thự, khỏi tặc lưỡi: “Cái Đặc Quản Cục quả nhiên là giàu nứt đố đổ vách, một nơi như , mà chỉ là trung tâm tiếp đón riêng.”

 

Đến nơi, Vân Nhiễm thấy Cung lão mặc áo Đường, tay cầm một chiếc la bàn lên nước bóng loáng, vẻ mặt trang nghiêm như đang suy tính điều gì.

 

“Cháu đến ~”

 

Vân Nhiễm gật đầu, bước tới liếc chiếc la bàn của Cung lão.

 

“Ôi, đồ đấy chứ.”

 

Nói , cô chút khách khí, trực tiếp xuống, đặc trợ của Cung lão thấy cảnh , mí mắt nhịn mà giật giật. Không ít m.á.u mặt ở Kyoto, khi gặp lão nhà họ, cũng tùy tiện như . sắc mặt lão , một chút cũng đổi, liền , cô Vân đây, mắt thế nào, ít nhất, trong lòng lão , cô quý trọng hơn nhiều so với những .

 

“Cháu đúng là mắt đấy, đây là pháp khí của các đời gia chủ Cung gia.”

 

Vân Nhiễm gật đầu, đặc trợ lúc cũng bưng đến cho cô. Chỉ riêng hương thoang thoảng là thứ Vân Nhiễm từng ngửi qua. Không cần đoán cũng , đây tuyệt đối là trân phẩm hề bán thị trường.

 

“Nếm thử xem thế nào!”

Mèo con Kute

 

Vân Nhiễm nâng lên, uống một ngụm, chỉ cảm thấy thư thái, đây chỉ đơn thuần là nữa, thậm chí còn công dụng dưỡng sinh.

 

“Người chế tuyệt đối là cao nhân , trong mà còn thêm một thiên tài địa bảo.”

 

Cung lão lập tức : “Ta ngay, con bé hàng, cái lưỡi quả nhiên lợi hại, là do tự tay , nếu cháu thích, lát nữa sẽ sai mang đến cho cháu một ít.”

 

“Vậy cháu khách khí nữa.”

 

Hai khách sáo một hồi, Đoàn trưởng Đoạn cũng lúc , toát khí lạnh trở về. Vân Nhiễm căn bản hề nghĩ đến việc dậy đón tiếp, cô nâng tách , : “Nhìn sắc mặt Đoàn trưởng Đoạn, chắc là chuyện khá thuận lợi nhỉ.”

 

Đoàn trưởng Đoạn nghĩ khô cả họng, còn cả tình hình bên Kyoto thì bên phân cục mới chịu nhả một câu. Còn Vân Nhiễm, gì cả, vẫn đây uống , cứ thế dễ dàng thứ . Một nỗi uất ức khó tả, vương vấn trong lòng Đoàn trưởng Đoạn.

 

“Cô đúng là nhàn nhã, sai bảo chắc vui lắm nhỉ.”

 

Vân Nhiễm lập tức đặt tách xuống, nghiêm mặt : “Đoàn trưởng Đoạn, lời như chứ, đây rõ ràng là chuyện nội bộ của các , thể đổ lên một ngoài như !”

 

 

Loading...