Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 455:-- Một bộ dáng phá gia chi tử ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 07:56:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vân Nhiễm vươn tay từ trong túi lấy một cái chai nhỏ, từ bên trong đổ một viên t.h.u.ố.c viên màu nâu tỏa hương dịu nhẹ. Với động tác cực kỳ thô lỗ, cô nắm chặt cổ linh miêu, miệng nó cứ thế dễ dàng banh , nhét viên t.h.u.ố.c .

 

Huyền Sở động tác đơn giản thô bạo của Vân Nhiễm, khẽ nhíu mày. Anh khỏi một câu, đây ít cũng là sơn linh, ít nhiều cũng nên dành cho chút tôn trọng. khi ngửi thấy mùi hương từ viên t.h.u.ố.c màu nâu , lập tức nuốt ngược lời định . Anh sợ , Vân Nhiễm sẽ cho ăn nữa.

 

Trong viên t.h.u.ố.c , rõ ràng mang theo một chút huyết khí, mà còn là huyết khí cực kỳ bá đạo. Nghĩ đến đại trận Bàn Long mà từng thấy trong Đại tỉ thí Huyền Môn đây, Huyền Sở đại khái đoán trong viên t.h.u.ố.c màu nâu , phần lớn là m.á.u của con Long Linh . Với thở yếu ớt của sơn linh hiện tại, dù là cũng cách nào để cứu nó. m.á.u của Long Linh, thì khác .

 

Mèo con Kute

Ba Kiệt khi thấy Vân Nhiễm nhét t.h.u.ố.c cho bản nguyên của sơn linh, suýt chút nữa theo phản xạ mà tay. Tuy nhiên, khi thấy đại nhân Sứ giả cũng động đậy, cố gắng kiềm chế hành động của . Vài nhịp thở , Ba Kiệt đột nhiên xoay đầu, ánh mắt ngỡ ngàng chằm chằm Vân Nhiễm.

 

Ngay , cảm nhận một luồng khí tức quen thuộc, rõ ràng là khí tức của sơn linh biến mất gần năm mươi năm qua.

 

“Cô… cô…”

 

Thấy Ba Kiệt ấp úng mấy tiếng mà nên lời, Vân Nhiễm tỏ vẻ quan tâm, mục đích cô đến đây là vì chuyện phong ấn. Cứu con sơn linh sắp toi mạng , chẳng qua cũng chỉ là tiện tay mà thôi.

 

Nhân sâm quả ôm linh miêu, cũng thể rõ ràng cảm nhận , cơ thể nãy còn lạnh, bây giờ dấu hiệu ấm lên. Biết viên t.h.u.ố.c luyện từ m.á.u Long Linh hiệu quả, Nhân sâm quả vội vàng : “Sư phụ, cho ăn thêm mấy viên nữa .”

 

Lời , lọt tai những khác, ít nhiều cũng khiến họ cảm thấy Nhân sâm quả rốt cuộc vẫn là tính trẻ con, là phung phí của trời.

 

Ánh mắt Huyền Sở rơi Vân Nhiễm, thực cũng tò mò, liệu Vân Nhiễm cho tên tiểu tử một cái tát trời giáng .

 

Vân Nhiễm trực tiếp ném cái chai trong tay cho Nhân sâm quả: “Con linh miêu là do con chăm sóc, tự cho ăn !” Nói , Vân Nhiễm còn chút chán ghét những sợi lông dính tay vì nắm cổ linh miêu.

 

Mọi : …

 

Không chứ, viên t.h.u.ố.c quý giá như cho là cho ngay ? Thảo nào tiểu tử mặt cứ như kẻ phá của, hóa sư phụ cũng chẳng kém cạnh là bao.

 

Nhân sâm quả hì hì nhận lấy cái chai, liên tục gật đầu: “Sư phụ yên tâm, con nhất định sẽ chăm sóc nó thật .”

 

Ở giữa từ đường, còn một bức tượng đá lớn nhỏ, tượng cũng một chút khí tức của sơn linh, cần đoán cũng thể nghĩ , đây đại khái chính là thế của bản nguyên sơn linh.

 

Ba Kiệt vốn mấy ưa Vân Nhiễm, một cô gái nhỏ như , nhưng bây giờ thì khác , viên t.h.u.ố.c quý giá như thế mà Vân Nhiễm cũng dám cho. Hiện tại trong lòng Ba Kiệt, địa vị của Vân Nhiễm tăng vọt, gần như ngang hàng với đại nhân Sứ giả Huyền Sở của Thiên Đạo Thôn.

 

Thấy ánh mắt Vân Nhiễm rơi bức tượng đá, Ba Kiệt lập tức nhiệt tình giới thiệu: “Đây là do tổ tiên để , cũng là vật mà giữ núi dùng khi kết khế với sơn linh.” Nói , Ba Kiệt trực tiếp rạch lòng bàn tay khô héo như cành cây của , m.á.u nhỏ lên bức tượng đá.

 

Trong khoảnh khắc, bức tượng đá sáng bừng lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-455-mot-bo-dang-pha-gia-chi-tu.html.]

“Tượng đá sáng lên, nghĩa là sơn linh công nhận, kết khế thành công với sơn linh, cũng sẽ xuất hiện ấn ký kết khế. Đáng tiếc, truyền thừa của giữ núi, đến đời là kết thúc , trong thôn còn ai thể thành công kết khế với sơn linh nữa…”

 

Không hiểu , Vân Nhiễm bỗng nhớ lời Cung lão nhờ tiểu giấy nhân truyền về đó, rằng thuật pháp kết khế của giữ núi thất truyền. giờ thấy bức tượng đá , Vân Nhiễm đại khái hiểu , thuật pháp kết khế của giữ núi thất truyền, mà là những sơn linh thể duy trì bức tượng đá chuyên dùng để kết khế nữa.

 

Trời sáng hẳn, Vân Nhiễm vô tình ngẩng đầu, liền thấy đám mây quen thuộc , đang ở xa phía đầu cô, giống như một camera giám sát di động, ngừng theo dõi cô. Vân Nhiễm vẫn còn đang suy nghĩ, liệu cách nào để cho đám mây đối đầu với tà thần ở đây .

 

Liền thấy giọng Huyền Sở truyền đến từ phía cô: “ khuyên cô đừng ý đồ gì với đám mây , nó chỉ là đang theo dõi cô, xác nhận tọa độ của cô mà thôi.”

 

Những lời còn , Huyền Sở , nhưng Vân Nhiễm hiểu ý . Không là đang , cô gì thì , khi tọa độ rõ ràng , lúc Thiên Lôi giáng xuống cô, tuyệt đối sẽ lạc đường nữa.

 

Rõ ràng là mấy , Vân Nhiễm luôn dùng đủ cách khiến Thiên Lôi mất mục tiêu giáng xuống, thực sự chọc giận Thiên Lôi. Thế là, trực tiếp cho Vân Nhiễm một đãi ngộ đặc biệt, tạo cho cô một dấu hiệu.

 

Giọng điệu của Vân Nhiễm lập tức chút u oán: “Anh xem, Thiên Lôi phân biệt đúng sai , chuyện nào , cứ mãi theo dõi thế?”

 

của Thiên Đạo Thôn, Huyền Sở đương nhiên rõ vì Thiên Đạo luôn theo dõi Vân Nhiễm.

 

“Mệnh cách của cô dị thường, đây là sự thật thể chối cãi, ý chí Thiên Đạo chỉ chịu trách nhiệm duy trì sự cân bằng của thế giới , chứ thẩm phán. Chỉ cần nhận thấy cô nguy hại, đương nhiên sẽ đưa một cảnh báo, còn việc nguy hại của cô là tự , do khác áp đặt, điều đó quan trọng. Cũng như cảnh sát bắt , chỉ cần cô hiềm nghi, đương nhiên sẽ là đối tượng trọng điểm chú ý, một khi cô động thái, họ sẽ hành động ngay.”

 

Lời giải thích sai, nhưng Vân Nhiễm vẫn một cảm giác uất ức khó tả.

 

Hít sâu một , động tác của Vân Nhiễm đột nhiên nhanh như chớp tấn công Huyền Sở, chiêu nào chiêu nấy đều chí mạng.

 

Ba Kiệt: …

 

Có lẽ thật sự già , chút hiểu nổi trẻ bây giờ, rõ ràng nãy hai còn tỏ vẻ hòa bình chung sống. Sao trong chớp mắt trở mặt ?

 

Tuy nhiên, lúc ý nhúng tay , lặng lẽ lùi mấy bước, nhường gian cho hai . Nhìn đại nhân Sứ giả liên tục lùi , ngừng né tránh, Ba Kiệt cũng quá lo lắng.

 

Huyền Sở Vân Nhiễm dồn đến còn đường lui, cuối cùng cũng chút tức giận: “Cô đừng quá đáng, thật sự sẽ tay đó!”

 

Đón chờ là đòn tấn công càng thêm dữ dội của Vân Nhiễm, Huyền Sở còn cách nào, đành tay. Thấy Huyền Sở cũng bắt đầu chiêu, Vân Nhiễm đột nhiên dừng tay, đó hừ lạnh một tiếng.

 

“Ôi, cũng , chẳng gì cả mà khác tấn công vô cớ, cũng tức giận mà chống trả chứ! Chuyện rơi đầu , thì đau là gì nhỉ.”

 

Huyền Sở: …

 

 

Loading...