Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 464:-- Ánh Hào Quang Thần Tượng Đã Tan Vỡ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 07:56:18
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vân Nhiễm đang nhắm mắt nghỉ ngơi, chợt mở bừng mắt, trong ánh mắt thoáng qua vẻ lạnh lẽo rợn . Động tĩnh đương nhiên kinh động Huyền Sở đang bận rộn ghi chép. Anh đầu sang: “Lần là ai chọc nữa ? Sát khí sắp tràn ngoài kìa!”

 

Vân Nhiễm hề để ý đến Huyền Sở, dậy rút thanh kiếm gỗ đào cất đó, vung một kiếm về phía biệt thự. “Dưới mí mắt mà dám ức h.i.ế.p pháp khí của , đúng là quá đáng!”

 

Uy lực của kiếm quá mạnh, ngay cả Huyền Sở cũng rùng , ai trúng kiếm , c.h.ế.t cũng tàn phế. Huyền Sở lặng lẽ thu ánh mắt, tiếp tục công việc của , nhát gan, mà là cần thiết chọc giận Vân Nhiễm đang nổi cơn thịnh nộ.

 

Giờ phút , Cung lão đang đối đầu với Từ Văn, thấy ngọn lửa lớn nuốt chửng các tiểu giấy nhân, lòng đầy phẫn nộ, xộc thẳng lên não. Ngay lúc ông chuẩn xông lên, định cùng Từ Văn đồng quy vu tận. Một luồng sáng cực kỳ chói mắt ngay cả ban ngày, từ phía chân trời bay đến. Sau tiếng "ầm" vang lên, xung quanh lập tức xảy địa chấn núi lay.

 

Hầu như ngay lập tức, Cung lão xác định , đây là Vân Nhiễm tay. Tuy nhiên, giờ ông thời gian để nghĩ, tại Vân Nhiễm thể vung một kiếm đáng sợ đến . Nắm bắt cơ hội, ông lao về phía Từ Văn tấn công, lúc , cần câu nệ chuyện thừa nước đục thả câu là vô đạo đức.

 

Đôi mắt đỏ rực của Từ Văn trừng chặt Cung lão: “Dám đối đầu với , các ngươi gan lớn thật đấy!”

 

Kiếm khí của Vân Nhiễm phá tan thế bao vây của ngọn lửa, cũng cứu các tiểu giấy nhân đang mắc kẹt trong đó.

 

“Phì phì phì…”

 

“Đau c.h.ế.t , mắt ~”

 

“Huhu, sặc c.h.ế.t …”

 

Các tiểu giấy nhân thiên lôi luyện, dù ‘thần hỏa’ của Từ Văn đốt cháy rụi. chúng hun khói đến t.h.ả.m hại, cả đen sì, đến cả ngũ quan mặt cũng thấy, từng con một kêu gào ầm ĩ. Càng kêu càng tủi , nếu chúng là xác bằng xương bằng thịt, giờ hun thành thịt hun khói .

 

Từ Văn các tiểu giấy nhân ‘sống sót’, đôi mắt càng trở nên quỷ dị đỏ lòm. Cung lão giờ phút vô cùng chắc chắn, Từ Văn từ lâu nảy sinh tâm ma, hơn nữa tâm ma chắc chắn liên quan đến việc tà thần xâm chiếm năm xưa. Chỉ là đây áp chế , lẽ ngay cả Từ Văn cũng nhận .

 

Khi Cung lão dò xét chuyện Vân Nhiễm tìm thấy phong ấn ở bãi đá lộn xộn, tâm ma ẩn sâu trong lòng Từ Văn cuối cùng cũng thể yên. Điều cho thấy, bãi đá lộn xộn đó chắc chắn sơ hở gì đó, thể uy h.i.ế.p đến sự tồn tại của tà thần . Nghĩ đến đây, Cung lão thầm hạ quyết tâm, ông và các tiểu giấy nhân, một trong hai bên nhất định sống sót, mới thể truyền tin tức ngoài.

 

Lợi dụng lúc Từ Văn mất tập trung, đây là cơ hội nhất, Cung lão liều mạng đ.á.n.h đổi thương vong cho cả hai bên, giáng một đòn nặng Từ Văn. Cung lão cũng đ.á.n.h bay ngoài, khi rơi xuống đất, tiếng xương vỡ vụn, trong tình cảnh núi lay đất rung, cây cối gãy đổ lúc , trở nên vô cùng nhỏ bé.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-464-anh-hao-quang-than-tuong-da-tan-vo.html.]

Các tiểu giấy nhân nãy còn lóc om sòm, thấy Cung lão vật đất dậy nổi, miệng nôn từng ngụm m.á.u lớn, cũng giật hoảng sợ. Lập tức bay tới, đỡ Cung lão dậy. Một trong các tiểu giấy nhân chà xát , đó nhét hết bột thảo d.ư.ợ.c Từ Văn đốt cháy thành tro đó, miệng Cung lão. Cung lão nôn m.á.u đến tái mét mặt mày, khó khăn nuốt xuống nắm tro đó, cuối cùng cũng hồi phục chút huyết sắc.

 

Tiểu giấy nhân vỗ vỗ ngực: “May mà đó giữ cái cây , nếu , ông toi đời ~”

 

Mấy tiểu giấy nhân khác đen sì, run rẩy nửa ngày cũng trở hình dáng ban đầu. Vừa nghĩ đến việc chúng chỉ cần chủ nhân cứu giúp, mà còn trơ mắt Cung lão đ.á.n.h t.h.ả.m hại như , giờ càng tức điên lên. Cả thù mới lẫn hận cũ dồn , tiểu giấy nhân nghiến răng : “Tiểu gia từ đến nay từng ức h.i.ế.p t.h.ả.m đến mức , còn mặt mũi nào mà gặp nữa chứ!!!”

 

Tình hình của Từ Văn lúc cũng chẳng khá hơn là bao, tuổi còn trẻ, dù chút bản lĩnh, nhưng Cung lão lực tấn công, cũng thương nặng ở chỗ hiểm, thể cử động.

 

“Ăn một quyền của !”

 

Tiểu giấy nhân bay đến bên Từ Văn, đang định giáng một chưởng xuống, thì một chiếc roi quất tới. Chờ khi tiểu giấy nhân nghiêng tránh , phản ứng kịp thì chiếc roi cuốn Từ Văn mất.

Mèo con Kute

 

Chúc Thanh Từ Văn bốc lên tử khí, gương mặt xinh ẩn chứa vẻ khó hiểu. Cô sâu các tiểu giấy nhân một cái, dẫn nhanh chóng rời . Các tiểu giấy nhân thì đuổi theo, nhưng một luồng gió mạnh thổi cho hình chao đảo mấy cái.

 

Cung lão khó khăn mở miệng: “Đừng đuổi theo!”

 

Các tiểu giấy nhân lập tức đầu, chút vui Cung lão, cho chúng lấy thể diện ? Nếu Vân Nhiễm và các tiểu giấy nhân giúp đỡ, Cung lão e rằng c.h.ế.t ở đây , cái gì mà “bộ lọc thần tượng” cũng tan vỡ hết.

 

“Từ Văn và Chúc Thanh là những kẻ hữu danh vô thực, một giỏi dùng lửa, một điều khiển gió, nãy các ngươi cũng chứng kiến ngọn lửa đó , thể xem thường . Trước đó chúng đoán tình hình ở đây đúng, giữa một nơi tuyết trắng bao phủ, đột ngột xuất hiện một nơi ấm áp như xuân. Giờ xem , chắc là kiệt tác của bọn họ, khả năng thể tùy ý đổi khí hậu trong núi , đúng là khó đối phó, các ngươi vẫn nên nhanh chóng báo cáo tình hình cho chủ nhân của các ngươi , đừng để chậm trễ việc quan trọng…”

 

Cung lão khó nhọc xong, mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu chuyện khác, e rằng thể ngăn mấy tiểu giấy nhân , chúng còn khó giữ hơn cả lợn ăn Tết. nếu nhắc đến Vân Nhiễm, các tiểu giấy nhân lập tức biến thành những vệ sĩ nhỏ đáng yêu, trong tình huống , càng định.

 

Vân Nhiễm đồng bộ nhận tin tức do các tiểu giấy nhân truyền về, cô nhíu mày. Suy nghĩ một lát, cô lật bát tự của Từ Văn mà đó từ thông tin nội bộ, bắt đầu bói toán. khi tính toán đến một nửa, cô sững sờ, trống rỗng như ? Với tài bói toán của cô, thể nào xảy tình huống . tính một nữa, vẫn là tình huống tương tự, để tính toán mệnh cách của trong huyền môn vốn trở ngại, giờ Từ Văn còn nhiễm khí tức tà thần, Vân Nhiễm lập tức hiểu , đây là điều cô thể tính toán .

 

Huyền Sở xong việc của , Vân Nhiễm lúc nhíu mày, lúc giãn . Anh nhịn một lúc, cuối cùng vẫn nhịn , mở miệng hỏi: “Cậu phát hiện điều gì ?”

 

Vân Nhiễm kể cho Huyền Sở tin tức do các tiểu giấy nhân truyền về. Sau đó tiếp tục : “Dựa theo tin tức chúng đó, khí tức tà thần xâm chiếm là Chúc Thanh. Vừa nãy đang suy đoán mệnh cách của Từ Văn, nhưng tính , nó trống rỗng…”

 

 

Loading...