Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 676:-- Thua cuộc, mới sinh oán hận đố kỵ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 08:01:24
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Nhiễm hiếm khi thấy Huyền Sở tỏ hứng thú với một môn tà thuật nào đó, cô tò mò hỏi một câu: “Anh đây là tà thuật gì ?”
“Nếu đoán sai, đây là tà thuật ghi chép trong một cuốn cấm thư thất lạc của Thiên Đạo Thôn năm xưa. Một khi luyện thành, sẽ gì kiêng kỵ, thậm chí thể nuốt chửng sinh linh, bao gồm cả những sinh linh mạnh mẽ trời sinh đất dưỡng.”
Vân Nhiễm nghĩ rằng tà thuật đó chút lai lịch, nhưng ngờ lai lịch lớn đến . Cô lập tức nhịn hít một khí lạnh: “Không chứ, ngược trời đến thế !!!”
Nghĩ đến việc lúc đó cô ở gần những cái bình đó, Vân Nhiễm bỗng nổi hết da gà, chẳng lẽ cô suýt chút nữa nuốt chửng ?
Huyền Sở Vân Nhiễm rõ ràng kinh hãi, bổ sung: “Tuy nhiên, luyện thành nó khó, trong quá trình luyện chế, yêu cầu vô cùng khắc nghiệt. Quan trọng nhất là, đại thành, bước cuối cùng chính là hiến tế linh hồn của chính luyện chế. Những cái bình cô thấy đó đều là những sản phẩm , mức độ nguy hại là hạn.”
Thế nhưng, điều hề an ủi Vân Nhiễm, ngược còn khiến Vân Nhiễm chút u oán .
Huyền Sở cũng tại , đối diện với ánh mắt của Vân Nhiễm, luôn cảm thấy chút chột khó hiểu.
Quả nhiên, linh cảm của sai, giọng điệu oán trách của Vân Nhiễm vang lên.
“Được lắm, Thiên Đạo Thôn các ăn kiểu gì thế! Một cuốn cấm thư quan trọng như mà cũng mất! Anh những con quái vật trong mấy cái bình đó luyện chế từ cái gì ? Toàn bộ đều là linh hồn của Huyền Môn!”
Nói đến chỗ kích động, Vân Nhiễm trực tiếp dậy, hai tay chống nạnh.
“Là hao phí vô công đức, mở cánh cửa Quỷ Giới, đưa họ trở luân hồi!”
Lúc cô giúp những đó, vốn dẳng hề tính toán báo đáp gì, chỉ là tiện tay giúp đỡ những cùng đạo mà thôi.
Còn bây giờ, cô truy cứu trách nhiệm!
Phải gấp đôi đòi từ của Thiên Đạo Thôn, ai bảo họ bảo quản bất lợi.
Nghe Vân Nhiễm , Huyền Sở liền hiểu ý của cô: “Thiên Đạo Thôn sẽ chịu trách nhiệm cho tổn thất của cô.”
Vân Nhiễm thấy Huyền Sở điều như , lập tức thu vẻ mặt kích động lúc nãy.
“Yên tâm, chúng là nhà, tóm Dung Cô, chắc chắn sẽ hết sức!”
Huyền Sở:…
Ngàn vạn lời , đều Huyền Sở nén xuống, thật sự nên gì về Vân Nhiễm cho .
Im lặng vài giây, mới : “Trời cũng còn sớm nữa, cô mau nghỉ ngơi .”
Cuối cùng, Huyền Sở cũng giải thích, Thiên Đạo Thôn của họ vô dụng.
Mà là khi cuốn cấm thư đó mất, chính là lúc cuộc đại loạn Huyền Môn mới yên bình. Người của Thiên Đạo Thôn cũng tham gia việc dẹp loạn đó, nhân lúc nghỉ ngơi dưỡng sức mà tấn công bất ngờ.
Cuối cùng, mười vị trưởng lão của Thiên Đạo Thôn, thậm chí c.h.ế.t chỉ còn ba . Đây là lịch sử nhục nhã mà Thiên Đạo Thôn dành trọn ba cuốn sổ để ghi chép , việc tìm cuốn cấm thư đó trở thành nhiệm vụ cần thiết của những Thiên Đạo Thôn .
Đêm đó, Vân Nhiễm ngủ mơ màng, bỗng nhiên cảm thấy cơ thể lạnh lẽo, kéo chăn, nhưng cũng sờ thấy.
Tiếng “tách” vang lên, là tiếng công tắc bật.
Ánh sáng mạnh chiếu mắt Vân Nhiễm, cô phản xạ nhắm mắt , thích nghi một lúc lâu, cô mới mở mắt .
Vừa mở mắt , cô thấy đang sàn nhà cứng ngắc.
Đồng thời, đầu mũi cô còn vương vấn mùi m.á.u tanh nhàn nhạt.
“Ôi chao, tỉnh ~”
Theo hướng âm thanh, Vân Nhiễm thấy Dung Cô, và một phụ nữ trẻ treo lủng lẳng, rõ sống c.h.ế.t.
Mùi m.á.u tanh đó chính là từ phụ nữ trẻ treo lủng lẳng mà . Cô mặc một chiếc váy hai dây bó sát, tóc tai bù xù, rõ mặt, nhưng cô vô vết thương, ngừng rỉ máu.
Không ngủ sàn nhà quá lâu , Vân Nhiễm chỉ cảm thấy đau nhức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-676-thua-cuoc-moi-sinh-oan-han-do-ky.html.]
Đây chính là cảm giác khi quen ngủ đệm hàng triệu tệ mỗi ngày, bỗng nhiên chịu khổ thì chịu nổi.
“Siss~”
Vân Nhiễm dùng tay xoa xoa lưng và eo đang khó chịu của , chậm rãi dậy.
Trên mặt cô hề chút hoảng loạn, thậm chí một chút căng thẳng nào.
giọng điệu vô ngữ: “Không chứ, đêm hôm khuya khoắt, cô đưa đến đây thì thôi . Lại còn để ngủ sàn nhà, ngay cả chăn cũng một cái, là tiểu thư cành vàng lá ngọc đấy nhé.”
Dung Cô thấy Vân Nhiễm lúc , hề ý thức là tù binh, vẫn còn khoe khoang sự ưu việt của tiểu thư nhà giàu.
Vẻ mặt cô lập tức trầm xuống.
Trước khi gặp Vân Nhiễm, Dung Cô cảm thấy là vật chất d.ụ.c vọng mạnh, thậm chí, cô còn nghĩ rằng những thuật pháp tu luyện là hại .
Cô chỉ đang theo đuổi sức mạnh đến cực hạn mà thôi, những kẻ lấy danh nghĩa trừ hại đều là những cản trở cô .
Cuối cùng, những đó đều nhường đường cho sự theo đuổi của cô .
Ghen tị, oán hận những cảm xúc , bao giờ xứng đáng xuất hiện ở cô , bởi vì, cô bao giờ thua cuộc.
Chỉ kẻ thua cuộc mới oán hận và ghen tị.
kể từ khi gặp Vân Nhiễm, cô thất bại hết đến khác, cứ như thể Vân Nhiễm là đối thủ hảo mà ông trời cố ý sắp đặt cho cô .
Thiên tư thông minh, dung mạo xinh , xuất hào môn, tiền đồ sáng lạn, bạn bè đông đảo…
Những điều đều sâu sắc đ.â.m trúng tử huyệt của Dung Cô, cô cứ như là một đối trọng hảo của Vân Nhiễm .
Lần đầu tiên Dung Cô cảm nhận sâu sắc thế nào là ghen tị.
Vì , cô còn giữ thanh cao kẻ độc hành nữa, cô từ thủ đoạn mà trèo lên, chỉ chiến thắng mới tư cách định quy tắc, định nghĩa thứ.
Vân Nhiễm trơ mắt sắc mặt Dung Cô càng lúc càng đen, đương nhiên, cô hề tự kiểm điểm xem lời chọc tức Dung Cô .
Tự nhiên dậy, vặn vẹo cơ thể một chút, ánh mắt đ.á.n.h giá đang treo lủng lẳng.
Rồi mới tiếp tục mở lời: “Nói xem, cô gì? À mà, là ai , cứ thế mà treo lủng lẳng ở đây, cũng may là gan to, chứ đổi sang khác nhát gan thì sợ c.h.ế.t khiếp .”
Dung Cô trả lời câu hỏi của Vân Nhiễm ngay lập tức.
Mà một câu: “Cô , cô thật sự đáng ghét đấy.”
Vân Nhiễm:…
Không , cô đáng ghét chỗ nào chứ? Có bao nhiêu thích cô mà, đây quả thực là vu khống trắng trợn!
Hoàn thế nào là tự vấn nội tâm, thế nào là tự kiểm điểm, Vân Nhiễm trực tiếp lắc đầu: “Không hề!”
Lần , Dung Cô tức đến bật .
cô nhanh chóng bình tĩnh , lạnh lùng liếc một cái: “Lần , khi chọn một trong hai, cô nỡ nhường cơ hội sống cho khác ?”
Lại một tiếng “tách” vang lên.
Dung Cô ngay mắt Vân Nhiễm, biến mất một cách sống động.
Vân Nhiễm khẽ cau mày, về phía vài bước, đó mới hiểu , Dung Cô cô thấy, chẳng qua chỉ là một hình chiếu mà thôi.
Mèo con Kute
Vân Nhiễm vô ngữ đảo mắt: “Cái gì mà chọn một trong hai chứ, điên !”