Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 713:--: Làm quá lên rồi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 08:02:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vạn Sĩ Dục Vân Nhiễm , những chút bất mãn nào vì ngắt lời, mà mắt còn sáng lên mấy phần. "Cô cũng cảm thấy ? Lúc đó khi thấy những mang vận khí cá chép vàng , cũng cảm giác tương tự. Sau , còn tìm nhiều tài liệu liên quan, cô đoán xem, cuối cùng phát hiện điều gì?"
Vân Nhiễm chỉ thờ ơ Vạn Sĩ Dục, lúc cô gì tâm trạng để tung hứng.
Vạn Sĩ Dục lập tức chút ngượng ngùng dẹp bỏ ý định nãy trò để chọc Vân Nhiễm. Anh tiếp tục : " phát hiện , những mang vận khí cá chép vàng , vận khí của họ sẽ càng ngày càng mạnh mẽ khi lớn lên. những xung quanh họ, đặc biệt là những gia đình vốn giàu , cuối cùng đều sẽ vì đủ loại nguyên nhân mà hoặc là phá sản, hoặc là gia đình tan nát. Tóm , bất cứ ai đối xử với họ, hoặc khiến họ cảm thấy chán ghét, đều sẽ kết cục . Nếu những mang vận khí cá chép vàng là nam, thì họ giống hệt kiểu Long Ngạo Thiên trong tiểu thuyết, tài sản, địa vị, phụ nữ, tất cả đều là của họ. Nếu là nữ, thì họ là vạn mê, xung quanh vô thanh niên tài tuấn si tình hối hận, còn những phụ nữ khác bên cạnh thì đều trở thành vật nền cho cô ."
Vân Nhiễm: ... Thôi , là một ngày c.h.ử.i thề, cái gọi là gì đây? là cùng cùng phận!
Những điều Vạn Sĩ Dục tra , chút tương tự với tình hình hiện tại, nhưng khác biệt cũng khá lớn. Theo thuộc tính của mang vận khí cá chép vàng, bất kể nam nữ, đều là loại sống cực kỳ . Lan Quân là một trùng sinh, còn là trùng sinh mang theo oán hận, chút khớp cho lắm.
Ngay khi Vân Nhiễm còn đang hiểu , định bắt Lan Quân thì, Huyền Sở kéo kéo tay áo Vân Nhiễm: "Yến sư thúc về ."
Mèo con Kute
Vẻ mặt Vân Nhiễm vốn đang phiền muộn, lập tức như thể uống t.h.u.ố.c đại bổ: "Thật hả, quá!"
Có tiểu sư thúc ở đây, chuyện đều thành vấn đề!
Vân Nhiễm bảo tiếp tục canh giữ ở đây, chờ cảnh sát đến, còn cô thì vội vàng chạy về phía phòng nghỉ.
Vừa đẩy cửa , liền thấy con tiểu mộc nhân chứa tiểu sư thúc đang mắng mỏ tiểu giấy nhân ở : "Mấy đứa xem còn tác dụng gì nữa hả, thể khiến bớt lo chút !"
Động tác đẩy cửa của Vân Nhiễm lập tức trở nên chút cẩn trọng, nhưng vẫn tiểu sư thúc bắt quả tang. "Cả cô nữa, phát hiện , còn để lấn lướt như thế!"
Huyền Sở theo , ngoan ngoãn dựa tường, mặc dù cũng vì sợ Yến sư thúc đến thế. là Yến sư thúc mở miệng mắng, thì chắc chắn là bọn họ sai , nên cứ tự giác một chút.
Vạn Sĩ Dục chút ngơ ngác Vân Nhiễm co rúm như con chim cút, cùng Huyền Sở đang dựa tường, con tiểu mộc nhân bàn , tay chân dùng hết. Khoảnh khắc , Vạn Sĩ Dục cảm thấy lẽ nghỉ ngơi , đến mức sinh ảo giác .
Ngay khi đóng cửa , đẩy cửa nữa. Con tiểu mộc nhân bàn , vặn vẹo cái đầu nhỏ xíu, đôi mắt cứ thế thẳng . Điều khiến tim Vạn Sĩ Dục lập tức thót một cái, cảm giác như một sinh vật mạnh mẽ nào đó để mắt tới.
Tiếng mắng của tiểu sư thúc vang lên: "Nhìn cái gì mà , còn mau đóng cửa , là tất cả đều thấy các ngươi phế vật đến mức nào !"
Vạn Sĩ Dục: ... Tin , ảo giác. Tin , vô duyên vô cớ mắng.
Anh lập tức cũng tự giác thẳng hàng với Huyền Sở, ngoan ngoãn dựa tường cạnh bên. Chờ tiểu sư thúc mắng hết lượt một cách công bằng xong, mới chịu xuống. Tiểu sư thúc chỉ Vân Nhiễm: "Con !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-713-lam-qua-len-roi.html.]
Vân Nhiễm lập tức lộ nụ nịnh nọt, đó trượt quỳ một cái, ghé đầu đến mặt tiểu sư thúc.
Huyền Sở chứng kiến cảnh , quen . Vân Nhiễm , nhận thì nhanh hơn ai hết, nhưng nhất định vẫn sẽ phạm cùng một .
Vạn Sĩ Dục, lúc đầy rẫy những dấu hỏi to đùng trong đầu. Con tiểu mộc nhân là ai, với , cô em gái kết nghĩa mà trong mắt nhiều trông điềm tĩnh của , mà một mặt nịnh nọt như thế ?
Giọng Vân Nhiễm vang lên, còn mang theo chút ý vị đổ thêm dầu lửa mà mách tội: "Tiểu sư thúc, thương con nữa , hôm nay là lễ trưởng thành của con, vả mặt như , mà còn mắng con. Cái kẻ trùng sinh đó dựa vận khí mạnh mẽ của , đ.á.n.h tiểu giấy nhân của con , con cho can thiệp , nhưng vẫn ngăn cản , trong lòng con khó chịu ..."
Vạn Sĩ Dục là từng thấy khác mách tội, nhưng kiểu như Vân Nhiễm thế , rõ ràng là đổ hết tội lên đầu khác, thì là đầu tiên thấy. Với trình độ mách tội như thế , hiệu quả ! Vạn Sĩ Dục bắt đầu nghĩ từ ngữ, để giúp Vân Nhiễm "chữa cháy" một chút, cho cái "nồi" mà Vân Nhiễm đổ "khóa chặt" khác.
Kết quả, thấy tiếng con tiểu mộc nhân đột nhiên cao lên: "Gan to thật, dám dựa vận khí mà bắt nạt con ư, đúng là coi ai gì, , tiểu sư thúc đòi công bằng cho con!"
Vạn Sĩ Dục: ... Không chứ, thế cũng ?
Rõ ràng nãy con tiểu mộc nhân loại đó, cái dáng vẻ c.h.ử.i bới, ngay cả ch.ó ngang qua cũng đá một cái, cứ tưởng là một nghiêm khắc. Không ngờ, là một kẻ bảo vệ con mù quáng. Với trình độ mách tội và biểu cảm khoa trương của Vân Nhiễm, nếu đổi là bất kỳ một lớn tuổi chín chắn, điềm đạm nào khác, chắc chắn sẽ thấy thể chịu nổi. vị 'tiền bối' , mà tỉnh rụi sẽ tìm công bằng cho Vân Nhiễm ?
"Vâng , con tiểu sư thúc là nhất mà~"
Vạn Sĩ Dục: Ồ, còn một bát canh mê hồn nữa chứ.
Nhìn Vân Nhiễm dẫn tiểu giấy nhân và vị 'tiền bối' hùng dũng khí phách ngang qua họ, rõ ràng là với tư thế tìm tính sổ. Vạn Sĩ Dục chỉ cảm thấy thực sự mở rộng tầm mắt, đó liếc Huyền Sở bên cạnh. Giọng điệu chút khó khăn hỏi: "Vân Nhiễm vẫn luôn như thế ?"
Huyền Sở lúc vẻ mặt điềm nhiên như , ánh mắt liếc xéo Vạn Sĩ Dục một cái, như thể đang : Làm gì mà ầm ĩ thế. Thực chất, trong lòng reo hò: Tốt quá , cuối cùng một kinh ngạc nữa, cho nên, kiến thức, mà là tất cả đều kiến thức.
Có điều, thấy bày vẻ mặt mặt , Huyền Sở thực sự cảm thấy sảng khoái. "Người trẻ tuổi, vẫn nên trải nghiệm nhiều , kẻo trông cứ như thấy sự đời bao giờ."
Nói xong câu , Huyền Sở liền lập tức theo.
Vạn Sĩ Dục: ... Sau khi hít một thật sâu, vẫn theo, cũng rốt cuộc còn thiếu kiến thức đến mức nào!
Nhân Sâm Quả vẫn luôn giám sát Lan Quân, buộc ở chỗ cũ. Nhận thấy Vân Nhiễm và bọn họ đến, Nhân Sâm Quả lộ vẻ mặt bất bình y như Vân Nhiễm đó. Hừ, dựa vận khí mạnh mà ức h.i.ế.p khác, bây giờ, thể dạy dỗ cô đến !