Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 716:--: Bị Hoài Nhất Chân Nhân để mắt tới!!! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 08:02:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Nhiễm quả cầu nhỏ màu vàng trong tay, Huyền Sở nịnh nọt Tiểu sư thúc. Ngay lập tức một trận rợn ập đến, cũng ai cho cô , đàn ông mà nịnh bợ thì cái vẻ cơ đấy, ớn quá mất! Tiểu sư thúc tiếp nhận , ai bảo vẻ nịnh nọt, lấy lòng của Vân Nhiễm cho miễn nhiễm cơ chứ.
Vạn Sĩ Dục Huyền Sở đang nịnh bợ, Vân Nhiễm với vẻ mặt 'ngoan ngoãn', cuối cùng cũng phận của vị tiền bối trong hình hài gỗ . Ngay lập tức, cúi lưng, vô cùng cung kính vái chào Tiểu sư thúc: "Vãn bối Vạn Sĩ Dục, xin kính chào Yến tiền bối." Mặc dù Vạn Sĩ Dục vì thể của vị tiền bối kẹt trong một gỗ, nhưng điều đó ngăn cản rằng, sự lợi hại của vị tiền bối vượt xa sức tưởng tượng của . Đặc biệt khi nghĩ đến vầng sáng phụ nữ đó, bọn họ gần đều cảm giác ngăn cản. Thế nhưng vị tiền bối , chỉ thu những sợi tơ vàng phát từ vầng sáng, mà còn đ.á.n.h tan cả vầng sáng đó. Nếu đoán sai, quả cầu vàng nhỏ nhét tay Vân Nhiễm chính là những sợi tơ vàng và vầng sáng đ.á.n.h tan, luyện hóa mà thành. Người thường ngoại hành xem náo nhiệt, nội hành xem chiêu trò. Chính vì việc khó đến mức nào, nên mới càng rõ ràng hơn, vị Yến tiền bối rốt cuộc là tồn tại như thế nào.
Mèo con Kute
Tiểu sư thúc liếc Vạn Sĩ Dục đang cúi chào , dễ dàng thấy mối nhân duyên ràng buộc giữa và Vân Nhiễm ( đang dùng thể của khác). Suy nghĩ một lát, Tiểu sư thúc từ lấy hai viên châu vàng nhỏ bằng hạt đậu, đưa đến mặt Huyền Sở và Vạn Sĩ Dục. "Đây coi như là quà gặp mặt tặng cho hai đứa ." Huyền Sở và Vạn Sĩ Dục đều ngây sự hào phóng của Tiểu sư thúc. Đừng thấy những viên châu vàng Tiểu sư thúc tặng bọn họ chỉ nhỏ bằng hạt đậu, nhưng đây là những viên châu khí vận ngưng tụ mà thành, thể so sánh với quả cầu vàng của Vân Nhiễm . nếu mang đấu giá, thì tuyệt đối là vật phẩm thể áp chót buổi đấu giá. "Một thứ như , cứ thế trực tiếp tặng cho bọn họ ?" "Ngẩn gì, cầm lấy chứ, là tiền bối, tặng các ngươi chút quà gặp mặt thì gì mà nỡ." Tiểu sư thúc sẽ thừa nhận, rằng hào phóng tặng quà là vì Huyền Sở nịnh bợ, và vì Vạn Sĩ Dục chút nhân duyên ràng buộc với Vân Nhiễm, nên mới yêu ai yêu cả đường lối về. Vân Nhiễm cứ thế theo dõi bộ, hề cảm thấy tiếc nuối chút nào vì Tiểu sư thúc tặng đồ . Cảnh tượng như , cô sớm thấy quen , ai bảo Tiểu sư thúc còn biệt danh là "Chân nhân Tán Tài" cơ chứ. Nghe lời Tiểu sư thúc , Huyền Sở và Vạn Sĩ Dục , tiến lên nhận lấy viên châu vàng. "Đa tạ Yến sư thúc!" "Đa tạ Yến tiền bối!" Hai đồng thanh cảm ơn, nhưng vì mối quan hệ khác , nên cách xưng hô cũng một chút khác biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-716-bi-hoai-nhat-chan-nhan-de-mat-toi.html.]
Tiểu sư thúc còn chuyện với Vân Nhiễm, vẫy tay hiệu, hai lập tức mắt mà rút lui. Đợi đến khi trong phòng chờ chỉ còn Vân Nhiễm và Tiểu sư thúc, Tiểu sư thúc liền hừ lạnh một tiếng. Vân Nhiễm lập tức hiểu , Tiểu sư thúc thật sự giận . Cô vội vàng tươi tiến lên: "Tiểu sư thúc, chuyện thật sự trách cháu ạ, cháu ngoan ngoãn lắm, đều tránh né mấy chuyện mà. Nếu mấy hạ độc c.h.ế.t trong tiệc thành nhân của cháu, cháu tuyệt đối sẽ thêm một lời nào !" "Gọi tất cả đám tiểu giấy nhân của cháu qua đây cho !" Vân Nhiễm khựng một chút, lập tức hiểu vì Tiểu sư thúc tức giận, là vì chê đám tiểu giấy nhân cô luyện chế cũng lười biếng giống cô. Tiểu giấy nhân là khôi cấp thấp, còn linh khôi của Tiểu sư thúc là khôi cấp cao. Đây là khôi chê khôi ? Vân Nhiễm bảo vệ đám tiểu giấy nhân, dù cũng là do cô tự tay luyện chế, khác gì con cái trong nhà, tình cảm với chúng. Thế nhưng, khi thấy vẻ mặt rõ ràng cho phép nghi ngờ của Tiểu sư thúc, Vân Nhiễm chỉ thể thầm cầu nguyện cho đám tiểu giấy nhân trong lòng. Chúng thể chịu đựng sự luyện của thiên lôi, hy vọng cũng thể chịu sự 'mài giũa' của Tiểu sư thúc.
Rất nhanh, Vân Nhiễm thả tất cả tiểu giấy nhân . Đám tiểu giấy nhân bình thường vẫn ồn ào ríu rít, giờ thấy Hoài Nhất Chân Nhân đang nghiêm chỉnh, cùng với cô chủ khí thế yếu rõ rệt. Từng con lập tức gào thét trong lòng: Toang , Hoài Nhất Chân Nhân để mắt đến !!! chúng dám chạy, cũng thoát , đến cả cô chủ lợi hại như còn thường xuyên Hoài Nhất Chân Nhân đuổi chạy khắp núi, chúng thì mà chịu nổi chứ. Giọng non nớt, đồng loạt vang lên: "Kính chào Hoài Nhất Chân Nhân!" Giọng , khiến Tiểu sư thúc nhớ lúc mới gặp Vân Nhiễm năm xưa, khi đó, vẫn dụng tâm hiểm độc của Sư chưởng môn. Một cục bột nhỏ non nớt, đôi mắt to tròn chớp chớp, ngoan ngoãn gọi là sư thúc. Một chút cũng sợ hãi , từ rừng sâu núi thẳm trở về trông như rừng, còn đưa hết những món ngon trong tay cho . Khoảnh khắc đó, Tiểu sư thúc cảm nhận sự thiên vị tột cùng, một sự thiên vị vô tư, chút riêng tư của một đứa trẻ. Cuối cùng, Sư chưởng môn lừa gạt đến mức đầu óc cuồng, hồ đồ mà rơi bẫy. Những ngày đó, , một vốn dĩ con, vô kinh nghiệm nuôi dạy trẻ. Thường xuyên nơm nớp lo sợ, chỉ sợ Vân Nhiễm tự tìm đường c.h.ế.t. Không ngờ lời thành sự thật, con bé Vân Nhiễm , chỉ xem náo nhiệt thôi mà suýt chút nữa mất mạng. Khiến , vẫn đang tu luyện trong cấm khu, suýt nữa c.h.ế.t khiếp. Mãi mới tốn chín trâu hai hổ sức lực, mới tìm thấy con bé đáng ghét , tưởng rằng rút kinh nghiệm , ngờ vẫn vô tâm như ! Khoảnh khắc , Tiểu sư thúc thật sự thể nghiệm câu mà già : nuôi con trăm tuổi, lo lắng chín mươi chín phần! Đặc biệt là bây giờ, Vân Nhiễm vẫn ngây ngô khì khì với , Tiểu sư thúc lập tức cảm thấy còn gì để !
Ánh mắt khi đám tiểu giấy nhân lập tức trở nên nghiêm khắc, tuyệt đối sẽ giọng non nớt lừa gạt nữa! "Mặc dù các ngươi khí tức của thiên lôi, thể áp chế tà khí, nhưng tất cả thủ đoạn hại đều là thủ đoạn âm tà, chuyện chính là bài học nhất! Từ bây giờ trở , các ngươi đều huấn luyện đặc biệt theo phương pháp đưa, đừng hòng mãi mãi chỉ là khôi cấp thấp!" Mặc dù vẫn Hoài Nhất Chân Nhân sẽ dùng thủ đoạn đặc huấn nào, nhưng chỉ những lời thôi, đám tiểu giấy nhân chút run rẩy bần bật. Từng con đều dùng ánh mắt cầu cứu về phía chủ nhân của chúng. Vân Nhiễm chột dời ánh mắt , cô cũng sợ Tiểu sư thúc mà. Khi các bậc trưởng bối ở đây, cô đương nhiên là kẻ xưng hùng xưng bá, nhưng giờ Tiểu sư thúc đang ở đây, cô thật sự dám càn. Dù , Tiểu sư thúc thật sự sẽ treo cô lên mà đ.á.n.h đòn, còn chạy thoát , gọi đến cứu cũng vô dụng.