Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 762:-- Mệnh tốt, cũng là một loại thực lực ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 08:03:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong khi khác chỉ mất một ngày để khám phá hết các điểm tham quan nổi tiếng ở khu núi, thì Vân Nhiễm và nhóm của cô, cả ngày trời, vẫn cứ loanh quanh ở thung lũng Phong Cảnh, ấn nút chụp ảnh đến mức suýt tóe lửa. Thấy mặt trời sắp lặn, Vân Nhiễm nhàn nhạt : “Trời cũng còn sớm nữa, chúng nên về ăn cơm và nghỉ ngơi thôi.”
Hai hướng dẫn viên riêng:…
Những vị khách đại gia hào phóng họ cũng gặp ít, nhưng những như Vân Nhiễm và nhóm của cô thì quả thực hiếm thấy.
“Vâng, chúng sẽ đưa quý khách về khách sạn ngay ạ.”
Bữa tối vẫn khách sạn mang đến phòng. Vân Nhiễm chỉ tùy tiện húp vài ngụm canh ăn nữa.
Tạ Hủ Chi cứ tưởng là những món ăn hợp khẩu vị của Vân Nhiễm. Anh suy nghĩ một lát : “Cô thích món ăn kiểu gì? Nhà họ Tạ vài đầu bếp mà tổ tiên từng là ngự trù, lát nữa, cô chọn một đến Dinh thự Nhiễm .”
Mắt Vân Nhiễm và Nhân Sâm Quả lập tức sáng rực lên. Bọn họ tiền, nhưng những kế thừa nghề ngự trù như , đa phần đều lưu truyền ngoài.
“Vậy sẽ khách sáo nữa.”
Về phần lo lắng đối phương là tai mắt do Tạ Hủ Chi sắp xếp , trong phạm vi suy nghĩ của Vân Nhiễm.
Ăn cơm xong, Tạ Hủ Chi trở về phòng để chuẩn . Tuy họ sẽ giả vờ địch , đối phương bắt , đó thuận lợi thâm nhập bên trong. trong quá trình , họ chắc chắn khiến đối phương cũng chịu thiệt hại nặng nề, như mới đối phương sinh nghi.
Nhìn cánh cửa phòng đóng , Nhân Sâm Quả mới sang Vân Nhiễm: “Ký chủ, lát nữa chúng sẽ chừa mấy kẻ sống sót cho đối phương ạ?” Nếu vì kế hoạch, những kẻ đến đây, một ai thể giữ mạng. Điều thực sự Nhân Sâm Quả tự phụ, mà là họ thực sự sức mạnh đó.
“Để bốn năm kẻ là đủ .” Bên họ tới ba , nếu để ít quá, lát nữa sẽ cách nào đưa họ bên trong của áo đen một cách nguyên vẹn .
“ nghỉ một lát, đợi khi nào đến, cẩn thận một chút.”
Nhân Sâm Quả lập tức vỗ ngực: “Ký chủ yên tâm, ăn thịt heo nhưng cũng từng thấy heo chạy mà, những tình tiết tương tự như thế , TV chiếu nhiều lắm .”
Vân Nhiễm gật đầu, trực tiếp xuống ngủ . Khả năng cách âm của phòng khách sạn , tiếng côn trùng kêu bên ngoài ảnh hưởng đến giấc ngủ của Vân Nhiễm.
Không qua bao lâu, những tiếng đ.á.n.h từng trận, đột nhiên vang lên.
Vân Nhiễm bỗng nhiên mở bừng mắt. Theo lý mà , ngủ dậy, đột nhiên đ.á.n.h thức như , thế nào cũng ngái ngủ mới đúng. đôi mắt của Vân Nhiễm trong trẻo như thể cô hề ngủ, tất cả đều là giả vờ.
“Ký chủ, bên cạnh đ.á.n.h !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-762-menh-tot-cung-la-mot-loai-thuc-luc.html.]
Nhân Sâm Quả cũng ngờ, đại quân của những kẻ đó, bộ nhắm Tạ Hủ Chi. Còn bên họ, mấy kẻ định đ.á.n.h lén, đến cả ban công cũng mở . Về điều , Nhân Sâm Quả chút thất vọng. Không , những áo đen đều là cấp cao , ngu ngốc như ? Chẳng lẽ, lời ký chủ đây, rằng Huyền Môn bây giờ đa phần đều là nhóm nghiệp dư, là thật ?
Tuy nhiên, lúc là thời điểm then chốt, những vấn đề , cứ để nghiên cứu. Vẻ mặt của Nhân Sâm Quả, từ chán ghét, lập tức chuyển sang lo lắng, hề chút gượng gạo nào.
“Sư phụ, con cứu Cục trưởng Tạ!”
Nói , Nhân Sâm Quả mở cửa phòng chạy sang phòng bên cạnh của Tạ Hủ Chi, hỗ trợ.
Mèo con Kute
Đồng thời, lá bùa ban công phòng Vân Nhiễm, cuối cùng cũng mấy phá hủy. họ cũng tiêu hao phần lớn sức lực. Tuy rằng bây giờ là tháng sáu, nhưng buổi đêm trong núi vẫn se lạnh. Cửa ban công mở , một luồng gió lạnh thổi .
Vân Nhiễm khẽ kéo chặt chiếc áo choàng ngủ , ánh mắt chút uể oải mấy đang đối đầu với cô.
“Người áo đen? Không ngờ các ngươi gan tấn công , thật sự là quá ngông cuồng. Chẳng lẽ các ngươi , của Đặc Quản Cục đến Ngũ Hoàng Sơn !”
Kẻ cầm đầu Vân Nhiễm với vẻ mặt rõ ràng là chút yếu ớt, nhưng sự e sợ đối với Vân Nhiễm vẫn luôn ăn sâu tận xương tủy, căn bản dám trực tiếp xông lên. Tuy nhiên, khi Vân Nhiễm lôi Đặc Quản Cục , sự sợ hãi rõ ràng trong lòng giảm ít. Một như Vân Nhiễm, nếu thương nặng, chỉ cần kẻ nào dám mạo phạm cô, cô sẽ trực tiếp tay đ.á.n.h trả, cần giương cao cờ của Đặc Quản Cục.
“Quán chủ Vân, nếu cô thức thời, thì ngoan ngoãn theo chúng , thể sẽ ít thương hơn, nếu , chịu khổ chỉ cô thôi!”
Vân Nhiễm đối phương gọi là Quán chủ Vân, lập tức hiểu , đối phương quả nhiên là quen.
“Nếu các ngươi khẳng định chắc chắn thể bắt , tại còn bịt mặt chứ? Xem , chính các ngươi cũng , phận của là thể công khai. Đã con đường phía là vực sâu, còn lầm đường lạc lối nữa?” Vân Nhiễm chỉ câu giờ mà thôi, căn bản thật lòng thuyết phục những . Kẻ nào thể gia nhập áo đen, dù nỗi khổ tâm gì, cô cũng hứng thú tìm hiểu, càng hứng thú lắng . Con , chung quy tự chịu trách nhiệm cho lựa chọn của , ?
“Hừ, Quán chủ Vân nhẹ nhàng thật, nếu con đường dễ , ai con đường khác chứ. Nếu những xuất như các cô chiếm giữ quá nhiều tài nguyên, những khác, còn đường nào để !”
Vân Nhiễm trong lời của kẻ chất chứa sự châm biếm và ghen ghét nồng đậm. Lời , Vân Nhiễm quả thực tiện phản bác, nhưng, cô sẽ thấy hổ thẹn tự kiểm điểm, mệnh , cũng là một loại thực lực, ?
“Nếu nghĩ như thể khiến lòng dễ chịu hơn, ý kiến.” Tiếng đ.á.n.h ở phòng bên cạnh ngày càng nhỏ dần, Vân Nhiễm , bên đó sắp kết quả , cô bên , thì cần tiếp tục câu giờ nữa.
“Muốn gì thì trực tiếp tay là , quen , chắc hẳn cũng thủ đoạn của .”
Kẻ cầm đầu dám rút pháp khí của , sợ Vân Nhiễm nhận . Mặc dù Vân Nhiễm và nhóm của cô là chim trong lồng, nhưng chỉ cần Vân Nhiễm còn một thở, vẫn che giấu phận của . Hắn lập tức về phía những dẫn đến: “Đi, để Quán chủ Vân chỉ giáo cho các ngươi một chút!”
Nói là chỉ giáo, thực chất là vây đánh, còn sẽ giám sát từ phía , thể tìm cơ hội đ.á.n.h lén. Dù chỉ cần bắt về, giữ một thở là đủ !
Một trong những áo đen rút pháp khí trong tay , ánh mắt lóe lên, là nội gián do Thẩm Tuấn sắp xếp nhóm áo đen. Nhiều năm như , thấy sắp trộn vị trí tâm phúc của Tổng Đà chủ, phận thật sự của kẻ đó. giờ đây, đại tiểu thư nhà họ đang gặp nguy hiểm, cũng còn quan tâm đến việc lộ phận nữa.